Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục – Diệp Lâm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu hôm qua bọn họ khởi động Hà Lạc đại trận thì dù là Diệp Lâm cũng phải tạm lánh đi.

Rất nhanh sau đó, Diệp Lâm hồi hồn lại, thấy Hoàng Long đang chật vật bò lên trên từ dưới chân núi.

Diệp Lâm có chút buồn bực hỏi: “Anh nhảy vực hả?”

Hoàng Long thấy vậy, bất đắc dĩ nói: “Tôi bị Long Vương đại nhân bắn xuống sườn núi…”

Có điều, thấy Long Vương bình thường lại rồi, Hoàng Long cuối cùng cũng có thể nhẹ lòng.

“Hoàng Long, anh chạm vào tấm bia đá này thử xem…”

Diệp Lâm dẫn đường cho Hoàng Long đi chạm vào sự huyền bí trên tấm bia đá.

Nhưng dù Hoàng Long có vận chuyển lực lượng của mình thế nào đi nữa thì cũng không mở cửa ra được.

“Long Vương đại nhân, anh phát hiện gì trên tấm bia đá vậy?” Hoàng Long cực kì tò mò.

“Phát hiện một luồng lực lượng không bình thường.” Diệp Lâm nhìn quanh, không biết ở trên núi Trường Bạch, thậm chí là ở toàn bộ Đại Hạ, rốt cuộc có bao nhiêu chỗ có Hà Lạc đại trận?

Và thần thánh phương nào bố trí trận pháp thần bí này vậy?

“Ây da, suýt chút nữa quên mất!” Khi bên tai nghe thấy tiếng hò hét của đám cổ võ giả, Hoàng Long mới chợt nhớ lại mục đích đến đây của mình.

“Đám dư nghiệt cổ võ giả núi Trường Bạch tụ tập dưới chân núi xong rồi, đang tấn công lên trên núi!”

Diệp Lâm nhìn thoáng qua dưới chân núi, lạnh nhạt nói: “Chỉ là một đám kiến thôi.”

Nếu là trước đây, có lẽ Diệp Lâm sẽ coi trọng đám người kia, dù sao cũng có tới hơn năm trăm tên cổ võ giả, là một luồng lực lượng không thể khinh thường.

Nhưng mà Diệp Lâm mới vừa tiến vào thế giới Hà Lạc, thấy được vạn vật thiên địa và vũ trụ càn khôn, lực lượng bình thường đã không thể khiến anh coi trọng nữa rồi.

“Long Vương đại nhân, phải ngăn địch thế nào?” Hoàng Long có chút lo lắng hỏi: “Có cần tôi xung phong đánh một trận trước không?”

“Anh hả?” Diệp Lâm cười khẽ: “Đám người bọn họ yếu nhất cũng là nhị phẩm, anh xác định là anh xung phong, chứ không phải là tặng đầu người?”

“À thì…” Hoàng Long đỏ mặt, thầm nghĩ: nói thì nói thôi, nói thật làm chi vậy?

Anh ta chủ động xin ra trận là vì tỏ thái độ, chứ trong lòng anh ta cũng biết rõ rằng Long Vương sẽ không để anh ta xung phong, cứng đối cứng với đám cổ võ giả kia.

“Haizz, là tôi vô dụng!” Hoàng Long nói: “Hiện nay kẻ địch mạnh ở trước mặt mà bọn tôi không thể giúp được gì cả, chỉ có thể dựa vào bản thân Long Vương đại nhân thôi.”

Diệp Lâm nhìn thoáng qua tấm bia đá trên mặt đất, cười nói: “Không cần, lần này không cần tôi phải ra tay.”

Trước mắ có sẵn Hà Lạc đại trận rồi, đâu cần anh ra tay nữa.

Vừa lúc Diệp Lâm cũng muốn thử xem Hà Lạc đại trận được diễn hóa ra từ Hà Đồ Lạc Thư trong truyền thuyết có uy lực thế nào.

Tuy rằng đỉnh Răng Nanh chỉ có mười ba tấm bia đá, chỉ là một góc đại trận thôi, nhưng mà uy lực của một góc Hà Lạc đại trận cũng đủ để đối phó với đám con kiến dưới chân núi rồi.

Diệp Lâm vốn dĩ có phần hiểu biết trận pháp. Đối mặt với trận pháp cổ xưa trước mắt, anh cũng là nóng lòng muốn thử.

Sau đó, Diệp Lâm giống như là đoạt thức ăn trong miệng cọp, bay vèo qua từng đỉnh núi, vận dụng lực lượng của mình, kích hoạt các hoa văn kỳ lạ trên bia đá.

Lúc mười ba tấm bia đá đều bị kích hoạt…

“Hà Lạc đại trận… khởi động!!!”

Diệp Lâm dùng lực lượng của mình xuyên qua toàn trường kết nối mười ba tấm bia đá với nhau.

Ngay sau đó, một tiếng vang chấn động đất trời giống như sấm sét trên đất bằng nổ ra.

Một góc Hà Lạc đại trận ở đỉnh Răng Nanh khởi động hoàn toàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK