Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục – Diệp Lâm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ta cũng coi như có nghĩa khí, dùng hơi thở cuối cùng, chậm rãi nói: "Giết tôi... thả họ đi..."

Nghe vậy, Diệp Lâm liền bất động, bình tĩnh nói: "Biết vì sao tôi còn để cho ông một hơi thở không?"

"Chính là vì để ông có thể nhìn rõ những người mà ông mang đến đây sẽ chết như thế nào!"

"Hôm nay, tôi sẽ tiêu diệt một nửa Thanh Môn của ông trước."

"Nhưng thật đáng tiếc, ông sẽ không sống sót được đến ngày Thanh Môn bị tiêu diệt..."

Nghe vậy, sống lưng Phùng Vô Tật lạnh lẽo như rơi vào động băng.

Dường như thứ đang giẫm lên ông ta không phải là Chiến Thần mà là một con quỷ giết người không chớp mắt!

"Nếu cậu dám động vào họ... Toàn bộ Thanh Môn hải ngoại sẽ không tha cho cậu..."

Diệp Lâm cười nói: "Hôm nay tôi có thể tiêu diệt một nửa Thanh Môn của ông, hôm khác sẽ có thể tiêu diệt nửa còn lại!"

"Trước đây, tôi đã từng cho ông cơ hội lựa chọn - hoặc là đầu hàng Long Môn, hoặc là chết! Nhưng đáng tiếc, ông đã chọn con đường hủy diệt!"

"Bây giờ chúng tôi đầu hàng - để cho một vạn tông sư này gia nhập Long Môn của cậu, tăng cường sức lực của nó!”

"Bây giờ thì quá muộn rồi!"

Nói xong, Diệp Lâm xua tay ra hiệu cho quân Ung Châu ra tay.

"Đợi đã!"

Lúc này, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Thẩm Thường Thanh ra mặt khuyên nhủ: “Nếu đã giết kẻ cầm đầu Phùng Vô Tật rồi, thì không cần thiết phải giết bừa người vô tội nữa!”

"Dù sao Thanh Môn hải ngoại và Đại Hạ chúng ta bao năm qua cũng coi như rất hòa hợp. Hơn nữa đều là hậu duệ của Đại Hạ..."

Lời còn chưa nói xong, Diệp Lâm đã lạnh lùng ngắt lời, tiếp tục ra lệnh.

"Quân Ung Châu, toàn thể tướng sĩ nghe lệnh!"

--Soạt!

300.000 binh lính, đồng loạt nhận lệnh.

"Giết sạch toàn bộ người Thanh Môn trên chiến trường, không để sót một tên nào!"

"Giết!!!"

Đột nhiên, tiếng hét giết chóc vang vọng trời đất, chấn động hiện trường.

Một đại quân 300.000 người đã bao vây và đàn áp 10.000 tông sư.

Giống như một hổ sói lao vào đàn cừu, đi đến đâu xác chết rải tới đó, không một ai sống sót.

Lúc đầu, nhóm tông sư này hoàn toàn khiếp sợ trước khí thế của đội quân 300.000 người, hoàn toàn bất lực.

Nhưng khi chứng kiến đồng đội của mình lần lượt ngã xuống, tinh thần máu lửa của các tông sư có mặt cũng dần dần được khơi dậy.

Bọn họ ở hải ngoại, có ai không phải là một nhân vật tàn nhẫn, dậm chân một cái chấn động ba vùng? Có lúc nào bị thảm sát như này mà không dám lên tiếng?

"Đầu hàng là chết, phản kháng cũng là chết!?"

"Vậy thì chi bằng chống cự đến cùng, tạo ra một con đường máu!"

"Không hổ thẹn danh tiếng của tông sư hải ngoại!"

Có người giơ tay hét lên, những người xung quanh cũng đáp lại.

Chẳng mấy chốc, tình thế một chiều đã bị buộc phải xoay chuyển.

Các tông sư hải ngoại còn lại tập hợp lại và đứng lên kháng cự.

Nhưng đáng tiếc, bọn họ một mặt yếu đuối, mặt khác lại bị thiên cấp trận pháp áp bức, thực lực bị giảm đi rất nhiều.

Ngoài ra, thứ họ phải đối mặt lần này là một đội quân chính quy đã trải qua hàng trăm trận chiến.

Cho dù bọn họ liên thủ, chẳng qua cũng chỉ trì hoãn quá trình tử vong của chính bọn họ mà thôi.


Thậm chí muốn kéo một người chết cùng cũng vô cùng khó khăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK