Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục – Diệp Lâm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi thấy có người của đỉnh Xích Luyện đang đánh lên đây từ dưới chân núi!” Ngô Nhạc chỉ xuống chân núi, hô lên.

Nghe vậy, đám người Hoa Quốc Đống lập tức tập trung nhìn kỹ xuống núi, quả nhiên là thấy mấy trăm tên cổ võ giả như sói như hổ vọt lên đỉnh Răng Nanh.

Hoàng Long không nhịn được mà oán giận: “Tôi còn tưởng cậu tính ra được cái gì chứ?”

“Tôi biết bọn họ!” Nói đến cùng, Ngô Nhạc vẫn là người thuộc ba núi năm môn, tất nhiên nhìn một cái là thấy không ít khuôn mặt quen thuộc: “Đám người đồ đỏ dẫn đầu là người của đỉnh Xích Luyện!”

“Theo sau là đỉnh Vọng Nhân, đỉnh Ngũ Nữ, đỉnh Song Mục! Bốn đỉnh chủ của bốn đỉnh cổ võ thuộc núi Trường Bạch đều tới rồi!”

“Có điều không thấy người của đỉnh Bất Lão. Chẳng lẽ là bọn họ đang núp để đánh lén hả?”

Hoàng Long thấy tình hình nguy hiểm, bèn vội vàng chạy đến đỉnh núi đối diện báo tin với Diệp Lâm.

“Long Vương đại nhân, không xong rồi!”

“Đám cổ võ giả núi Trường Bạch ở chân núi tụ tập xong rồi, bây giờ đang tấn công lên trên đây!”

“Long Vương đại nhân, anh bị sao vậy?”

Hoàng Long vừa nói được một nửa thì chợt để ý thấy trạng thái lúc này của Long Vương có chút không thích hợp.

Diệp Lâm đè một tay lên trên tấm bia đá, đôi mắt nhắm lại, giống như là đi vào cõi hư vô, quên mất mọi thứ xung quanh.

Đừng nói là động tĩnh dưới chân núi, ngay cả Hoàng Long đứng kế bên nói mà anh cũng không nghe thấy.

Có trong chớp mắt, Hoàng Long cảm thấy Diệp Lâm dường như hòa thành một với tấm bia đá, không còn tồn tài nữa.

“Long Vương, rốt cuộc là anh bị sao vậy?”

Hoàng Long không nhịn được đi lại gần xem Diệp Lâm.

Kết quả, anh ta vừa mới chạm vào góc áo Diệp Lâm đã bị một luồng lực lượng quỷ dị đánh bay ra ngoài.

Cùng lúc đó, Diệp Lâm đã tìm ra được cơ quan trong tấm bia đá, giống như là mở ra được một cánh cửa phủ đầy bụi nhiều năm.

Anh dùng lực lượng của mình men theo những hoa văn cổ xưa trên bia đá. Khoảnh khắc sinh ra cộng hưởng, mọi bí mật của tấm bia đá đều hiện lên trước mắt anh.

Giây phút cánh cửa mở ra, Diệp Lâm dường như thật sự đặt mình trong thiên địa, đồng thời hiểu ra được vạn vật, âm dương, tiên thiên chi tượng, chi sổ, chi lí, đơn giản dễ hiểu lại cực kì sâu sắc.

Ngay sau đó, Diệp Lâm lập tức biết được cái thứ trước mắt mình là gì.

“Hóa ra… đây là Hà Lạc đại trận?”

Hà Lạc chính là Hà Đồ và Lạc Thư, hà từ Hà Đồ, lạc từ Lạc Thư.

Hoa văn thần bí Hà Lạc ẩn chứa huyền bí càn khôn, được cho là khối Rubik của vũ trụ, có được lực lượng phi phàm.

Những hoa văn cổ xưa kỳ lạ trên bia đá lúc nãy đều được diễn hóa ra từ Hà Đồ Lạc Thư, sau đó sáng tạo ra một siêu cấp đại trận dựa trên lực lượng Hà Lạc.

Có điều, khu vực quanh đỉnh Răng Nanh chỉ là một góc của Hà Lạc đại trận.

Dù chỉ là một góc thì lực lượng của nó cũng không bình thường một chút nào.

Nói đến cùng, nó vẫn có chứa lực lượng Hà Lạc.

Ngay cả Diệp Lâm đứng ở bên trong, cũng chỉ hiểu được một phần nào đó mà thôi.

Còn người bình thường thì ngay cả tư cách mở cửa ra cũng không có, huống chi là chạm vào Hà Lạc đại trận.

Giống như đám cổ võ đỉnh Răng Nanh, chiếm núi làm vua lâu lắm rồi, vậy mà vẫn không thể phát hiện ra được trên đỉnh núi có một trận pháp thần bí.

“Chỗ bọn họ có sẵn một trận pháp ghê gớm nhất rồi, còn đi dùng trận pháp bảo vệ núi làm chi nữa?”

Diệp Lâm thấy vậy thì cảm thấy buồn cười.


Mang trận pháp bảo vệ núi do bọn họ sáng tạo ra đi so với Hà Lạc đại trận thì thật sự là rác rưởi cũng không bằng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK