Bởi vì người hơn ba mươi tuổi như anh ta cũng chỉ mới học được chút kiến thức từ thầy mình mà thôi.
Tên nhóc hơn hai mươi tuổi trước mặt thì biết cái quái gì về phong thủy mà dám nói đã hóa giải trận pháp nhốt rồng cơ chứ?
Cho dù có người có thể hóa giải được thì rất có thể đó chính là sư phụ của tên nhóc này.
Khuông đại sư muốn hỏi xem sư phụ của đối phương là ai, tránh việc hai sư phụ quen biết nhau, làm tổn hại đến tình cảm hai bên.
Nhưng vào lúc này, Chu Tử Ngang đột nhiên cười lớn: "Cậu... cậu không phải là tên Diệp Lâm bị đuổi ra khỏi Nhà họ Diệp đó sao?"
"Haha, tôi còn tưởng ai! Nghe nói cậu vừa ra tù đã bị đuổi ra khỏi nhà. Chậc chậc... đúng là đáng thương!"
Chu Tử Ngang cười đùa, nhìn qua lại giữa Bạch Vi Vi và Diệp Lâm, có hơi khó tin: “Thật không ngờ, một người là cô chủ nhà họ Bạch đã diệt vong từ lâu, một người là
thiếu gia bị đuổi khỏi nhà, hai kẻ thua cuộc các người lại ở bên nhau sao?”
"Đừng nói là các người còn mơ đến việc đông sơn tái khởi đấy nhé? Đúng là nực cười!"
Nghe vậy, Bạch Vi Vị tức giận nói: "Chu Tử Ngang, hóa ra từ trước đến nay, nhà họ Chu của các người từ đều âm mưu hãm hại nhà họ Bạch chúng tôi!"
"Món nợ này, tôi sẽ ghi nhới"
"Tôi sẽ bắt nhà họ Chu của các anh nợ máu phải trả bằng máu!"
Chu Tử Ngang thản nhiên nói: "Ha ha, nhà họ Bạch các cô còn chưa vực dậy được mà đã học được cách ăn nói lớn lối rồi sao? Anh trai cô không có ở đây, một cô gái như cô có thể làm được trò trống gì!"
"Hơn nữa, chỉ cần bị trận pháp nhốt rồng còn ở đây, nhà họ Bạch các cô sẽ không bao giờ vực dậy được nữa đâu!"
"Chỉ là một trận pháp nhốt rồng thôi mà, muốn phá vỡ đâu có khó?" Diệp Lâm chắp hai tay sau lưng, nói: “Hôm nay, tôi đã hóa giải ảnh hưởng của trận pháp nhốt rồng rồi, chắc các người cũng cảm nhận được, đúng chứ?"
"Còn có chiêu gì thì cứ đem hết ra đi!"
Chu Tử Ngang nói với Khuông đại sư: "Khuông đại sư, cho tên nhóc kia mở mang †ầm mắt đi!"
Khuông đại sư ngẩng đầu lên: "Tên nhóc kia, tôi không cần biết cậu là ai, nhưng nếu cậu dám ngông cuồng ở trước mặt tôi, tôi sẽ khiến cậu phải trả giá đắt!"
"Trận pháp nhốt rồng này là do sư phụ của tôi sắp đặt, nếu cậu dám phá trận thì tức là đã đắc tội với sư phụ của tôi rồi!"
"Cậu có biết sư phụ của tôi là ai không?”
"Đại sư phong thủy nổi tiếng Yến Kinh, Tê đại sư Tê Phong Bình! Ông ấy chính là sư phụ của tôi!"
Cái gì? Tê đại sư?
Vừa nghe đến cái tên này, những nhân viên xung quanh đều không khỏi kinh ngạc kêu lên.
Đương nhiên không ai biết người đàn ông họ Khuông trước mặt, anh ta cũng chỉ dựa vào danh tiếng của sư phụ mới có được cái danh hiệu đại sư mà thôi.
Nhưng sư phụ của anh ta quả thực là một thầy phong thủy nổi tiếng ở Yến Kinh.
Nghe nói rất nhiều nhà quyền quý khi chọn hướng nhà hay có chuyện gì khó khắn đều đến nhờ Tê đại sư giúp đỡ cả.
Vì vậy, Tê đại sư rất có uy tín và danh tiếng trong giới thượng lưu ở Yến Kinh.
Ông ta cũng thường xuất hiện trên TV, thực hiện một số hoạt động phổ cập khoa học. Theo thời gian, ông ta đã trở thành một cái tên quen thuộc.
"Khó trách người này lại ngông cuồng như vậy, hóa ra là học trò của Tê đại sư!" “Họ đang nói đến trận pháp nhốt rồng gì vậy?”
"Chẳng lế sự sụp đổ của nhà họ Bạch có liên quan đến Tề đại sư?"
Mọi người bàn tán xôn xao, không ngờ rằng lại có một bí mật như vậy.
Sắc mặt của Bạch Vi Vi trở nên tái nhợt, cô cũng từng nghe nói về Tê đại sư.
Nếu tất cả những điều này thực sự là tác phẩm của Tề đại sư nổi danh ở Yến Kinh.
Thì dù là năng lực của Tê đại sư hay lai lịch và mối quan hệ phức tạp đằng sau ông ta cũng đều là một thử thách lớn đối với nhà họ Bạch.
Bây giờ, đừng nói đến việc quay trở lại, nhà họ Bạch bọn họ còn chưa bắt đầu đã gặp phải một trở ngại rất lớn!
Tuy nhiên, nhân vật mà Bạch Vị Vị cảm thấy không thể đối đầu chỉ là một hòn sỏi trong mắt Diệp Lâm.
"Nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì?" Diệp Lâm trầm giọng nói: "Sao không gọi sư phụ của anh tới cùng nhau ra tay?"
Diệp Lâm thầm nghĩ, chỉ là một thầy phong thủy ở Yến Kinh mà lại dám ngông cuồng như vậy sao?
Họ không hề biết rằng sư phụ thứ mười lăm của Diệp Lâm chính là thầy phong thủy nổi tiếng thế giới, người có thể điều khiển âm dương, tạo dựng trận pháp trong tích tắc.
Chỉ là một trận pháp nhốt rồng thôi mà, có gì to tát đâu chứ?
Tên nhóc hơn hai mươi tuổi trước mặt thì biết cái quái gì về phong thủy mà dám nói đã hóa giải trận pháp nhốt rồng cơ chứ?
Cho dù có người có thể hóa giải được thì rất có thể đó chính là sư phụ của tên nhóc này.
Khuông đại sư muốn hỏi xem sư phụ của đối phương là ai, tránh việc hai sư phụ quen biết nhau, làm tổn hại đến tình cảm hai bên.
Nhưng vào lúc này, Chu Tử Ngang đột nhiên cười lớn: "Cậu... cậu không phải là tên Diệp Lâm bị đuổi ra khỏi Nhà họ Diệp đó sao?"
"Haha, tôi còn tưởng ai! Nghe nói cậu vừa ra tù đã bị đuổi ra khỏi nhà. Chậc chậc... đúng là đáng thương!"
Chu Tử Ngang cười đùa, nhìn qua lại giữa Bạch Vi Vi và Diệp Lâm, có hơi khó tin: “Thật không ngờ, một người là cô chủ nhà họ Bạch đã diệt vong từ lâu, một người là
thiếu gia bị đuổi khỏi nhà, hai kẻ thua cuộc các người lại ở bên nhau sao?”
"Đừng nói là các người còn mơ đến việc đông sơn tái khởi đấy nhé? Đúng là nực cười!"
Nghe vậy, Bạch Vi Vị tức giận nói: "Chu Tử Ngang, hóa ra từ trước đến nay, nhà họ Chu của các người từ đều âm mưu hãm hại nhà họ Bạch chúng tôi!"
"Món nợ này, tôi sẽ ghi nhới"
"Tôi sẽ bắt nhà họ Chu của các anh nợ máu phải trả bằng máu!"
Chu Tử Ngang thản nhiên nói: "Ha ha, nhà họ Bạch các cô còn chưa vực dậy được mà đã học được cách ăn nói lớn lối rồi sao? Anh trai cô không có ở đây, một cô gái như cô có thể làm được trò trống gì!"
"Hơn nữa, chỉ cần bị trận pháp nhốt rồng còn ở đây, nhà họ Bạch các cô sẽ không bao giờ vực dậy được nữa đâu!"
"Chỉ là một trận pháp nhốt rồng thôi mà, muốn phá vỡ đâu có khó?" Diệp Lâm chắp hai tay sau lưng, nói: “Hôm nay, tôi đã hóa giải ảnh hưởng của trận pháp nhốt rồng rồi, chắc các người cũng cảm nhận được, đúng chứ?"
"Còn có chiêu gì thì cứ đem hết ra đi!"
Chu Tử Ngang nói với Khuông đại sư: "Khuông đại sư, cho tên nhóc kia mở mang †ầm mắt đi!"
Khuông đại sư ngẩng đầu lên: "Tên nhóc kia, tôi không cần biết cậu là ai, nhưng nếu cậu dám ngông cuồng ở trước mặt tôi, tôi sẽ khiến cậu phải trả giá đắt!"
"Trận pháp nhốt rồng này là do sư phụ của tôi sắp đặt, nếu cậu dám phá trận thì tức là đã đắc tội với sư phụ của tôi rồi!"
"Cậu có biết sư phụ của tôi là ai không?”
"Đại sư phong thủy nổi tiếng Yến Kinh, Tê đại sư Tê Phong Bình! Ông ấy chính là sư phụ của tôi!"
Cái gì? Tê đại sư?
Vừa nghe đến cái tên này, những nhân viên xung quanh đều không khỏi kinh ngạc kêu lên.
Đương nhiên không ai biết người đàn ông họ Khuông trước mặt, anh ta cũng chỉ dựa vào danh tiếng của sư phụ mới có được cái danh hiệu đại sư mà thôi.
Nhưng sư phụ của anh ta quả thực là một thầy phong thủy nổi tiếng ở Yến Kinh.
Nghe nói rất nhiều nhà quyền quý khi chọn hướng nhà hay có chuyện gì khó khắn đều đến nhờ Tê đại sư giúp đỡ cả.
Vì vậy, Tê đại sư rất có uy tín và danh tiếng trong giới thượng lưu ở Yến Kinh.
Ông ta cũng thường xuất hiện trên TV, thực hiện một số hoạt động phổ cập khoa học. Theo thời gian, ông ta đã trở thành một cái tên quen thuộc.
"Khó trách người này lại ngông cuồng như vậy, hóa ra là học trò của Tê đại sư!" “Họ đang nói đến trận pháp nhốt rồng gì vậy?”
"Chẳng lế sự sụp đổ của nhà họ Bạch có liên quan đến Tề đại sư?"
Mọi người bàn tán xôn xao, không ngờ rằng lại có một bí mật như vậy.
Sắc mặt của Bạch Vi Vi trở nên tái nhợt, cô cũng từng nghe nói về Tê đại sư.
Nếu tất cả những điều này thực sự là tác phẩm của Tề đại sư nổi danh ở Yến Kinh.
Thì dù là năng lực của Tê đại sư hay lai lịch và mối quan hệ phức tạp đằng sau ông ta cũng đều là một thử thách lớn đối với nhà họ Bạch.
Bây giờ, đừng nói đến việc quay trở lại, nhà họ Bạch bọn họ còn chưa bắt đầu đã gặp phải một trở ngại rất lớn!
Tuy nhiên, nhân vật mà Bạch Vị Vị cảm thấy không thể đối đầu chỉ là một hòn sỏi trong mắt Diệp Lâm.
"Nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì?" Diệp Lâm trầm giọng nói: "Sao không gọi sư phụ của anh tới cùng nhau ra tay?"
Diệp Lâm thầm nghĩ, chỉ là một thầy phong thủy ở Yến Kinh mà lại dám ngông cuồng như vậy sao?
Họ không hề biết rằng sư phụ thứ mười lăm của Diệp Lâm chính là thầy phong thủy nổi tiếng thế giới, người có thể điều khiển âm dương, tạo dựng trận pháp trong tích tắc.
Chỉ là một trận pháp nhốt rồng thôi mà, có gì to tát đâu chứ?