Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục – Diệp Lâm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giống như là ngọn núi sạt lở.

Kiếm trong tay Diệp Lâm lập tức đâm xuyên qua ngực tượng đá.

Giây tiếp theo, dưới sự đánh sâu vào của kiếm khí, tượng đá vỡ ra thành từng mảnh, giống như là tự bạo.

Đá vụn tung tóe dày đặc giống như cơn mưa rào.

Diệp Lâm dùng ánh vàng phòng ngự ngăn cản đá rơi trúng mình.

Đến lúc này, một pho tượng đá khổng lồ đã bị Diệp Lâm giải quyết xong hoàn toàn.

Anh không kịp nghĩ nhiều, bởi vì…

Ầm ầm!

Lại có thêm hai pho tượng đá khổng lồ đột ngột ngoi lên khỏi mặt đất.

Giống như là hai vị thần giữ cửa chặn đường đi.

Phía sau hai pho tượng đá khổng lồ kia lại có ảo giác nghìn quân vạn ngựa mênh mông cuồn cuộn lao đến.

“Tới nữa hả!”

Diệp Lâm vung kiếm lên đánh, càng đánh càng hăng.

Đối mặt với sự tấn công cùng lúc của hai pho tượng đá khổng lồ và nghìn quân vạn ngựa đang lao đến, Diệp Lâm lợi dụng ưu thế nhanh nhẹn của mình, lên xuống qua lại…

Đồng thời, anh còn lợi dụng sự thay đổi của Quy Nhất kiếm, lúc to lúc nhỏ…

Mạnh mẽ mở ra một đường máu dưới sự vây đánh của tượng đá.

Ầm ầm!

Diệp Lâm đâm ra một kiếm, thân hình như rồng, hai pho tượng đá lập tức sụp đổ, nghìn quân vạn ngựa phía sau cũng tan thành mây khói.

Sau đó, Diệp Lâm rơi xuống đất, tiếp tục đi về phía trước.

Nhìn thoáng qua một cái, hết pho tượng đá khổng lồ này đến pho tượng đá khổng lồ khác đột ngột ngoi lên khỏi mặt đất, giống như là chướng ngại vật, lại giống như dãy núi liên miên chặn hết con đường phía trước.

Diệp Lâm lại vung kiếm lên đi về phía trước.

Đánh theo cách cũ, sấm rền gió cuốn.

Anh thừa thắng xong lên, chém liên tiếp mười hai pho tượng đá.

Thiên Môn trận đã bị phá!

Diệp Lâm rốt cuộc đi tới trước quan tài nằm ở cuối cung điện ngầm.

“Phì…”

Diệp Lâm cuối cùng cũng có thể thả lỏng một hơi.

Mức độ khó khăn trong trận chiến mới vừa rồi thậm chí còn vượt qua cả trận chiến với Lữ Đạo Hiên.

May là sư phụ cho mình Quy Nhất kiếm, nếu không thì trận chiến ban nãy sẽ khó càng thêm khó.

Sau đó, Diệp Lâm nhìn chiếc quan tài khổng lồ trước mắt, nảy sinh kính sợ từ tận đáy lòng.

“Trong quan tài… chứa một khối pháp thân của Lữ Tổ hả?”

Đắc tội rồi!

Diệp Lâm thầm nói một câu xin lỗi, sau đó từ từ mở nắp quan tài ra.

Lúc quan tài bị mở ra hoàn toàn, một luồng ánh xanh chói mắt đột nhiên phát ra từ bên trong quan tài.

Diệp Lâm còn chưa kịp thấy rõ bên trong quan tài là gì thì đã thấy một bóng dáng bay vụt ra khỏi quan tài.

Cao hơn hai mét, dáng người thon gầy, mặt mày tuấn tú, người mặc áo xanh, đội mũ đạo sĩ, đai lưng màu đen, trường kiếm hơn hai mét vờn quanh người.

Diệp Lâm sửng sốt.

Có thể dễ dàng đoán được ảo ảnh là dáng vẻ lúc còn sống của Lữ Tổ.

Ảo ảnh Lữ Tổ đứng lơ lửng trên quan tài nhìn một vòng xung quanh.

Cuối cùng, ánh mắt hờ hững dừng trên người người sống Diệp Lâm.


Diệp Lâm lần đầu nhìn thấy bản thân Lữ Tổ. Tuy rằng chỉ là ảo ảnh, nhưng đã là pháp thân thì có lẽ vẫn còn sót một tia thần niệm của Lữ Tổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK