Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục – Diệp Lâm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có điều, pháp thân Lữ Tổ là thật sự, có thể chạm vào được.

Diệp Lâm chạm nhẹ vào pháp thân, pháp thân lập tức bùng nổ ánh sáng như ban ngày.

Một luồng lực lượng không gì sánh kịp tràn ra khỏi quan tài, giống như nước sông lan tràn khắp nơi.

Cùng lúc đó, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng ồn ào.

“Có người lẻn vào điện Lữ Tổ!”

“Mau bao vây nơi này lại, không cho bất cứ ai ra ngoài!”

“Những người còn lại đi theo tôi!”

Nghe vậy, Diệp Lâm giật mình, không ngờ đám người bên ngoài đã tỉnh rồi, lại còn đổ dồn đến bên ngoài đại điện nữa.

Xem ra là lúc nãy anh bị ảo ảnh Lữ Tổ lôi kéo khá lâu.

“Đắc tội rồi!”

Sau đó, Diệp Lâm không lề mề nữa, lập tức dời pháp thân trong quan tài ra ngoài, rồi dùng bảo gương chiếu vào pháp thân, tạm thời cất pháp thân trong bảo gương.

Chứ nếu để mình xách theo một thi thể đi ra ngoài thì nổi bật lắm.

Làm xong mọi chuyện, Diệp Lâm lập tức chạy ra ngoài.

Có điều, đường ra ngoài dường như chỉ có một.

Nghe tiếng hò hét ở bên ngoài là biết có nhiều người rồi. Nếu anh muốn đi từ nơi đây thì thế nào cũng sẽ có một trận chiến ác liệt.

Diệp Lâm khựng lại, thầm nghĩ: Tôi trộm pháp thân Lữ Tổ của Bạch Vân Quan, chắc chắc là sẽ bị Bạch Vân Quan, thậm chí là toàn bộ Đạo môn coi là kẻ thù.

Tuy rằng với thực lực hiện giờ của Diệp Lâm, Diệp Lâm không sợ bất cứ thế lực nào, nhưng mà cứ nghĩ đến tương lai đám người kia sẽ giống như ruồi bọ bay quanh người anh, sẽ rất là ồn ào…

Vậy nên, Diệp Lâm nghĩ tới một cách đẹp cho cả hai bên.

“Giấu thân phận của mình, làm cho bọn họ như ruồi nhặng không đầu, không tìm thấy mình.”

Sau đó, Diệp Lâm vuốt nhẹ trên mặt mình một cái, dịch dung thành dáng vẻ DIệp Côn Lôn.

Vậy là mình sẽ dùng thân phận Diệp Côn Lôn thần bí đánh thẳng ra ngoài, sau đó để mặc cho Bạch Vân Quan đi điều tra Diệp Côn Lôn.

“Diệp Côn Lôn?”

Diệp Lâm vừa mới dịch dung xong đã bị một người đang đi tới nói thẳng ra thân phận.

Nghe vậy, Diệp Lâm giật nảy mình, thầm nghĩ: Đừng có nói là xui xẻo vậy nha? Mình đã dịch dung rồi, sao có thể bị người ta nhìn một cái là nhận ra được vậy?

“Là anh hả, Diệp Côn Lôn? Sao anh lại ở đây?”

Diệp Lâm nghe nghe rồi cảm thấy giọng nói hơi quen tai.

Anh quay đầu lại nhìn thì thấy là Kim Lũ Y đang dẫn đội cận vệ Yến Kinh canh gác ngay cửa ra vào.

Hai người còn chưa kịp nói chuyện thì bên ngoài lại có một đám người mặc đạo bào xông tới.

Giờ phút này, cả trong lẫn ngoài Bạch Vân Quan đều bị bọn họ bao vây kín mít, rất nhiều cao thủ trong quan chuẩn bị đi vào cung điện ngầm bắt trộm.

“Kim đại nhân, có người chạy ra ngoài không vậy?” Một ông cụ dẫn đầu hỏi.

Kim Lũ Y nhìn thoáng qua Diệp Lâm rồi nhìn lại đám người Bạch Vân Quan, lắc đầu nói: “Không có.”

Sau đó, đám người Bạch Vân Quan nhìn thấy khuôn mặt lạ Diệp Lâm, không nhịn được lộ vẻ nghi ngờ.

“Kim đại nhân, cậu ta là ai vậy?” Ông cụ lên tiếng chất vấn.

Bầu không khí ở hiện trường lập tức trở nên căng thẳng.

Diệp Lâm cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý đánh nhau bất cứ lúc nào.

“Anh ta là người của đội cận vệ Yến Kinh chúng tôi.” Không ngờ Kim Lũ Y lại giấu thay Diệp Lâm.

“Vậy hả?” Ông cụ vẫn còn nghi ngờ: “Sao cậu ta ăn mặc không giống các cô vậy?”

Đội cận vệ Yến Kinh đều mặc giáp cầm đao, kể cả Kim Lũ Y cũng là mặc quan phục, trông khác với người thường.

“Anh ta mặc đồ thường!” Kim Lũ Y lại nói: “Anh ta cùng hành động với chúng tôi!”

“Thế hả?” Ông cụ vẫn còn một chút không tin tưởng.

Có điều, thấy Diệp Lâm không mang theo thứ gì, lại thêm có người của đội cận vệ Yến Kinh bảo đảm, ông ta đành phải tạm thời bỏ qua.

“Được rồi, làm phiền Kim đại nhân canh giữ ở đây, còn đám đệ tử Bạch Vân Quan thì đi theo tôi xuống cung điện ngầm!”

Dứt lời, một đám đạo sĩ nối đuôi nhau đi vào trong cung điện ngầm.

Rất nhanh sau đó, bên dưới truyền lên tiếng gào hét giận dữ.

“Không ổn rồi, pháp thân của lão tổ tông mất rồi!”

“Đúng là gặp quỷ! Tìm hết các nơi rồi mà vẫn không phát hiện tung tích ăn trộm!”


“Mau tìm cho tôi! Dù có phải đào ba thước đất cũng phải tìm ra được tên ăn trộm kia cho tôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK