“Rốt cuộc thì Cửu Châu Đại Hạ, đất rộng của nhiều, thương nghiệp phồn vinh, nếu có thể kết minh với bên ngoài thì cho dù chúng ta rời khỏi tổ chức Yến Kinh, cũng có thể tồn tại được.”
“Huống chi, tôi nghe nói mấy ngày qua, nhà họ Chu đang ngầm nói chuyện hợp tác với một vài tên đầu sỏ thương nghiệp ở các châu khác.”
“Lỡ như bọn họ giành trước một bước, hợp tác với các đầu sỏ thương nghiệp Cửu Châu, đi cô lập chúng ta thì phiền phức lắm.”
“Xin Diệp tiên sinh suy nghĩ cẩn thận rồi đưa ra quyết định sớm!”
Mọi người ở đây đều gật đầu phụ họa, cảm thấy nhà họ Thường nói rất có lý.
Bọn họ không hẹn mà cùng nhìn về phía Diệp Lâm, chờ anh lựa chọn.
“Ha ha!”
Nghe vậy, Diệp Lâm bật cười.
“Các vị cứ yên tâm. Về vấn đề trên, tôi đã tính toán sẵn rồi.”
“Mấy ngày trước tôi đi Phụng Thiên một chuyến, không phải là đi tay không.”
Sau đó, Diệp Lâm tóm tắt lại thu hoạch trong hành trình Phụng Thiên của mình.
Nghe vậy, mọi người vừa ngạc nhiên vừa cảm thán lại vừa phấn chấn.
“Không hổ là Diệp tiên sinh, đúng là rồng trong biển người, dù có đi đến đâu cũng có thể kêu gọi quần hùng địa phương.
Nhà họ Thôi liên tục nịnh nọt.
“Hiện giờ tôi là chủ nhà họ Diệp ở Yến Kinh và nhà họ Trương ở Phụng Thiên. Gia nghiệp của hai đại gia tộc cộng thêm sự ủng hộ của các vị ngồi đây và quần hùng Phụng Thiên, cũng đủ để có địa vị tương đương với năm đại gia tộc trong thương hội cũ.”
Diệp Lâm tin chắc rằng chờ tháng sau, khi anh thật sự tiến quân ngành sản xuất dược phẩm, mở rộng đan dược có thể chữa mọi bệnh ra ngoài, thì không cần anh phải tự mình đi mời chào nữa, mà các đại lão muốn hợp tác với anh, chắc là sẽ nhiều đến mức đạp vỡ cạnh cửa.
Dược phẩm chỉ là một cái bắt đầu của Diệp Lâm thôi.
Sau đó, Diệp Lâm còn sẽ đặt chân lên nhiều lĩnh vực hơn nữa và dẫn đầu lĩnh vực, thay đổi rất nhiều bản lĩnh học được từ trong ngục giam thành tiền tài.
Khi ấy, năm đại gia tộc dám đối đầu với anh sẽ không còn chỗ đứng nữa.
“Có những lời này của Diệp tiên sinh là chúng tôi không cần phải lo lắng nữa rồi.”
Lúc này, Triệu Uyển Đình nâng ly nói: “Chúc cho thương hội mới của chúng ta thành công ngay từ bước đầu tiên!”
Mọi người đều uống một ly.
Cuối cùng, Diệp Lâm nói: “Tôi định tổ chức thương hội mới trong vòng một tuần. Sau khi trở về, các vị liền bắt đầu chuẩn bị là vừa lúc.”
Nhìn Diệp Lâm ngồi ra lệnh cho mọi người, Susan bên cạnh không nhịn được sửng sốt.
Đây có còn là người bạn học Diệp Lâm mà cô từng quen biết hay không?
Tuy rằng sau khi tốt nghiệp, mọi người đường ai nấy đi, ai cũng thay đổi rất lớn.
Chỉ có Diệp Lâm là thay đổi nhiều đến mức vượt qua sự tưởng tượng của người bình thường.
Susan cứ cảm thấy là Diệp Lâm sau khi ra tù giống như là thay đổi thành một người khác vậy.
Sau khi mọi người bàn bạc xong công việc của thương hội mới, Diệp Lâm nói với Tần Tuyết Dung: “Giới thiệu về bảy thị trong cổ võ các cô đi!”
Tần Tuyết Dung gật đầu, lúc nãy nghe mọi người bàn về thương nghiệp, cô ta hoàn toàn không hiểu ra sao.
Đồng thời, cô ta cũng tò mò Diệp Lâm đã có thực lực mạnh như vậy rồi, sao không nghĩ cách tăng lên một tầng, mà cứ muốn ở lại thế giới bình thường gây dựng sự nghiệp thương chiến?