Và Hổ Hạc Song Hình Quyền chính là một tuyệt chiêu thuộc Hồng Quyền.
Hổ hạc hợp nhất, thiên hạ vô địch!
Bên trong quyền có sự uy mãnh của hổ, lại có sự nhanh nhẹn của hạc.
Hồng Sơn Di một tay làm miệng hổ, một tay làm mõm hạc.
Hai dạng hổ hạc, mơ hồ thành khí thế.
“Hồng Quyền hả?” Thấy vậy, Diệp Lâm mỉm cười: “Hồng Quyền của ông chưa đạt đâu. Xem Hồng Quyền của tôi đi!”
Công Tự Phục Hổ Quyền!
Ngay sau đó, khí thế quanh thân chấn động núi sông, bước đi mưa gió dâng trào.
Rốt cuộc thì vị sư phụ thứ tám mươi bốn của Diệp Lâm chính là con cháu của Hồng Hi Quan – người sáng lập ra Hồng Quyền chính tông, mạnh hơn cái loại người thừa kế như Hồng Sơn Di nhiều.
Ngay sau đó, hai người cùng dùng Hồng Quyền với cách đánh khác nhau.
Một người dùng dạng hổ hạc, vừa tĩnh vừa động, bên trong uy mãnh xen lẫn ba phần nhẹ nhàng.
Một người dùng thế rộng rãi phóng khoáng, khí thế hùng hồn, uy lực mạnh mẽ, cực kì bá đạo.
Công Tự Phục Hổ Quyền được Hồng Hi Quan cải tiến từ Thập Bát La Hán Phục Hổ Quyền, thế tấn công chữ l, cực kì mạnh mẽ.
Bên trong Hồng Quyền có ba quyền phổ biến là Công Tự Phục Hổ Quyền, Thiết Tuyến Quyền và Hổ Hạc Song Hình Quyền, mỗi quyền có đặc điểm khác nhau, lại bổ sung cho nhau.
Hồng Sơn Di thấy Diệp Lâm có thể dùng Hồng Quyền thì rất giật mình.
Ông ta thầm nghĩ chẳng lẽ thằng nhãi này cũng cùng một môn với mình?
Có điều, quyền đã vung lên rồi, không còn kịp hỏi nhiều nữa.
Ngay sau đó, quyền quyền va chạm, vang lên một tiếng chấn động đất trời.
Răng rắc!
Lúc này, Hồng Sơn Di cảm thấy cánh tay phải đau âm ỉ.
Đồng thời, cánh tay trái đánh ra dạng hạc cũng bị đối phương dễ dàng né tránh bằng bước đi kỳ diệu.
Một quyền đi qua, Hồng Sơn Di bị bắn ngược lại, lùi ra sau liên tục, hổ khẩu tê dại.
“Sao có thể chứ?”
Hồng Sơn Di khó có thể tin nổi rằng một đòn mạnh nhất của mình lại bị đẩy ngược lại, toàn bộ cánh tay suýt nữa phế đi.
Điều khiến Hồng Sơn Di sốc hơn là đối phương thế mà lại biết đánh Hồng Quyền, cùng ra một môn với mình!
Dùng Hồng Quyền đánh Hồng Quyền!
Hồng Sơn Di có tiếng là tông sư ở nước ngoài, đánh thắng biết bao nhiêu tay quyền, hôm nay lại vấp ngã ở Yến Kinh, thua trong tay một người trẻ tuổi.
“Cậu… rốt cuộc là ai hả?”
“Sao cậu cũng biết Hồng Quyền?”
Đừng nói là Hồng Sơn Di sốc, mọi người xung quanh ở đây cũng sốc.
Không ngờ ngay cả cao thủ Thanh Môn cũng không phải là đối thủ của Diệp Lâm!
“Ơ kìa… mẹ nó, chuyện này là sao đây hả?” Diệp Trạch trợn tròn mắt, vội vàng chất vấn: “Cậu, có khi nào cậu… mời một kẻ lừa đảo hay không?”
Diệp Trạch vốn đang chờ xem Diệp Lâm bị đánh tơi tả, xong rồi sẽ lên đá thêm vài chân để phát tiết hận thù trong lòng.
Kết quả là sau vài chiêu, Diệp Lâm có vẻ đang ở trong thế thắng.
Hứa Như Hải thấy vậy cũng lộ ra vẻ mặt khó có thể tin nổi.
Ông ta thầm nghĩ đừng có xui xẻo như vậy chứ, khó lắm mới mời được một vị cao thủ cấp đường chủ của Thanh Môn, vậy mà cũng không phải là đối thủ của Diệp Lâm?
Cậu ta có còn là một tên ăn chơi trác táng ở trong trí nhớ của mình nữa không?