Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục – Diệp Lâm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Người nói bậy là ông mới đúng!”

Lúc hai bên đang tranh chấp ầm ĩ, bên ngoài lại có một người không nhịn được mà xông vào.

Ông ta chống gậy, hơi thở thoi thóp, dùng hết sức lực cuối cùng, đẩy thị vệ ra, dũng cảm đứng dậy.

Đám thị vệ thấy ông ta là nhân chứng do phủ Thuận Thiên dẫn đến thì không dám mạnh mẽ ngăn cản.

Còn quốc sư giả, khi nhìn thấy ông ta, quốc sư giả mất hết bình tĩnh, giống như là gặp quỷ vậy.

Ông ta có nằm mơ cũng không ngờ rằng người bị mình nhốt, bí mật giam giữ, lại đột nhiên chạy ra ngoài.

Lại còn chạy ra ngay thời điểm mấu chốt này nữa, chẳng phải là như đổ dầu vào lửa hay sao?

“Yêu nhân! Mày có biết tao không hả?” Ông cụ lạnh giọng hỏi.

Sau đó, ông cụ ho khan liên tục vì nổi cơn kích động và giận dữ.

“Ông là ai vậy?” Chánh án thấy ông ta lạ mặt, trong nhất thời không thể biết được thân phận của ông ta.

“Ông Quắc, đã lâu không gặp.” Ông cụ chắp tay chào hỏi chánh án rồi nói: “Tôi mới là quốc sư thật sự!”

“Còn ông ta chính là yêu nhân, là kẻ đoạt thân thể của tôi! Các ông… đều bị ông ta lừa rồi!”

Cái gì?

Nghe vậy, hiện trường lập tức ồn ào giống như núi lửa phun trào.

Mọi người thật sự không thể tin nổi mình vừa nghe thấy gì.

Bọn họ cảm thấy thẩm vấn vụ án này giống như tàu lượn siêu tốc, vòng sau bay cao hơn vòng trước, khiến người ta khó có thể tin nổi.

Lúc nãy có thể nói là Thẩm Thường Thanh bị tai nạn xe, đâm hư đầu óc, nên mới ăn nói lung tung.

Còn ông cụ trước mắt này, chẳng lẽ cũng là đầu óc không bình thường?

“Ha ha ha ha…”

Khoảnh khắc mọi người ở đây đắm chìm trong nghi ngờ, quốc sư giả bật cười to tiếng.

“Họ Diệp kia, mày biết chơi thật đấy!”

“Khống chế Thẩm đại nhân nói bậy nói bạ thì thôi đi, đằng này còn đi tìm một lão ăn mày giả mạo tao nữa hả?”

“Tao thấy nhân chứng mà mày dẫn ra càng lúc càng khó tin, ngay cả đứa nhỏ ba tuổi cũng không tin chuyện ma quỷ của mày nữa!”

Dứt lời, quốc sư giả nhìn về phía ba vị đại nhân đứng bên trên, khom người, nói bằng giọng điệu ấm ức: “Xin ba vị đại nhân xem xét kĩ càng, trả lại trong sạch cho tôi!”

Trong nhất thời, đám người của ba bộ đều không biết làm sao, bởi vì chuyện càng lúc càng li kì.

“Ông… ông mới là quốc sư hả?” Chánh án nghi ngờ hỏi lại: “Ông hãy tự chứng minh thân phận của mình đi!”

Đối mặt với loại vấn đề mang tầm thế giới như là làm sao để chứng minh tôi là tôi, ông cụ lập tức nghẹn họng.

“Ha ha ha ha…” Quốc sư giả cười càn rỡ: “Miệng mọc ở trên mặt ông, ông muốn nói ông là ông trời cũng được nữa!”

“Nhưng mà ngay trước mặt tôi, ông nói mình mới là quốc sư thật, đúng là trò cười lớn nhất thiên hạ!”

Dứt lời, quốc sư giả hỏi Bộ trưởng Bộ Tư pháp: “Bộ trưởng, người giả mạo quan triều đình sẽ bị phán tội gì?”

“Chuyện này hả…” Bộ trưởng hơi khựng lại rồi nói: “Tình tiết nhẹ sẽ trị tội gây rối trật tự công cộng, nhốt bảy ngày để cảnh cáo.”

Quốc sư giả tiếp lời: “Vậy mau đi bắt tên nói dối mình là quốc sư kia, nhốt bảy ngày để răn đe cảnh cáo đi!”

Đám thị vệ hai bên lập tức bước lên một bước, chờ Bộ trưởng Bộ Tư pháp ra lệnh.

“Đợi đã!”

Đúng lúc này, Diệp Lâm đột nhiên đi lên, lạnh lùng nói.

“Ai nói không có cách tự chứng minh?”

“Bây giờ tôi sẽ đổi thân thể của hai người họ với nhau!”

Cái gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK