Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục – Diệp Lâm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Và ở trong mắt Liêu Trác Xuyên, hai ông cháu Thiên Cơ Tử giống như quả hồng mềm, có thể trút hết giận dữ trong lòng lên người hai người họ.

“Thằng nhãi này, đúng là lật ngược phải trái!” Nghe vậy, Thiên Cơ Tử cũng nổi giận: “Trách tôi nói muộn hả? Cậu vừa mới nói tôi ăn nói bậy bạ, đúng không?”

“Mục chưởng giáo, đừng trách tôi nhiều lời, cả đời Thiên Cơ Tử tôi từng gặp vô số người, chắc là ông đã nhìn nhầm vị đệ tử quan môn kia của ông rồi.”

“Thảo nào bị Diệp Côn Lôn đánh gục trong một kiếm! Ha ha, dù cho cậu ta có luyện thêm mười năm nữa thì cũng sẽ bị đánh gục trong chớp mắt thôi!”

Lời nói của Thiên Cơ Tử kẹp dao giấu kiếm, đâm thẳng vào người Liêu Trác Xuyên, khiến anh ta thẹn quá hóa giận.

Có điều, anh ta còn chưa kịp nổi giận thì chợt nghĩ đến sao ông già kia lại biết mình bị Diệp Côn Lôn đánh gục trong một kiếm?

Phải biết rằng Liêu Trác Xuyên có thể nhớ rõ ràng những người ở hiện trường ngày hôm ấy. Anh ta nhớ là ông già Thiên Cơ Tử không có ở đó.

Trận chiến trong đại doanh Ung Châu vừa qua chưa được một ngày, bên ngoài ít có người biết đến.

Liêu Trác Xuyên giật nảy mình: Chẳng lẽ ông già kia thật sự có thể biết quá khứ biết tương lai giống như lời đồn, cho dù không ở hiện trường thì cũng có thể biết được mọi thứ.

Nghĩ đến mấy chuyện này, Liêu Trác Xuyên không dám bất kính với Thiên Cơ Tử nữa.

Có điều, trong lòng anh ta vẫn rất bất bình, âm thầm thề lần sau gặp mặt nhất định phải đánh thắng Diệp Côn Lôn, để người trong thiên hạ đều biết và lấy lại danh tiếng cho mình.

“Thiên Cơ Tử lão tiên sinh bớt giận!” Chưởng giáo Hoa Sơn vội vàng khuyên nhủ: “Việc gấp hiện nay là phải bắt lấy rồng âm, để tránh nó tiếp tục gây hại các nơi trong Ung Châu.”

“Lỡ như nó hóa rồng thành công thì dù có muốn giết nó cũng khó thêm khó.”

Ở trong mắt chưởng giáo Hoa Sơn, nhân lúc rồng âm mới vừa thành hình, còn chưa ổn định, nhanh chóng đánh chết nó, để tránh tương lai khó đánh chết.

“Mục chưởng giáo nói rất đúng!”

Thiên Cơ Tử nhìn xa ra phía Bắc: “Rồng âm đã bị một luồng lực lượng dẫn về phía bên kia…”

“Xem ra là bọ ngựa bắt ve hoàng tước ở phía sau, đã có người chờ bên kia từ lâu rồi…”

Gió to thổi qua kéo theo mưa to sấm chớp rơi khắp Tần Lĩnh.

Một lát sau, một con rồng âm khổng lồ lượn quanh giữa không trung, quan sát mặt đất, dường như đang tìm kiếm lực lượng thu hút nó đến đây,

Cuối cùng, tầm mắt nó dừng trên ba người phía dưới.

“Trời ạ! Là rồng! Không phải là hải thị thận lâu đấy chứ?”

Lục Cảnh Sinh ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt lập tức thay đổi.

Đây là lần đầu tiên trong đời gặp rồng, anh ta sợ hãi, vô thức mà cảm thấy cực kì sợ hãi.

Nhất là rồng âm lôi cuốn mưa rền gió dữ, khiến người thường Tần Tịch Dao vừa bất ngờ vừa sợ hãi, tự mình ôm vai mình run bần bật.

“Đó… là rồng hả?”

Tần Tịch Dao vô cùng sợ hãi.

Tuy rằng phía trên không trung là bóng đêm đen nhánh, nhưng mà vẫn có thể thấy rõ ràng thân hình đang lơ lửng trên bầu trời.

Thân rồng và vảy rồng màu xanh lập lòe cực kì dễ thấy trong bóng đêm.

Gió âm từng cơn, gió to gào thét, khuấy đảo đất trời, khiến nó mất đi màu sắc vốn có.

Giờ phút này, Diệp Lâm ngẩng đầu lên nhìn, khóe môi cười nhạt.

Quả nhiên là tác dụng của Dẫn Long Quyết trong Đồ Long Thuật!

Giống như đồ ăn có thể dẫn tới con kiến, đóa hoa có thể dẫn tới ong mật vậy.

Dẫn Long Quyết là một loại lực lượng độc đáo, nói đúng hơn là một loại sóng âm có thể thu hút sự chú ý của rồng, dẫn đường cho rồng vô thức đi về hướng nào đó.


Dưới cơn mưa tầm tã, trong vũ trụ đen nhánh, một cái đầu rồng khổng lồ trợn to đôi mắt như đèn trời nhìn chằm chằm Diệp Lâm, ánh mắt tàn nhẫn như đang nói: Là mày dẫn tao đến đây hả?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK