Huống chi, ở trước khi đại đội trưởng kia chết, còn không quên kêu đồng bạn chạy trốn!
Nhưng mà, cho tới bây giờ Tiểu Chu Tước cũng không có tâm thương hại gì, phàm là kẻ xâm phạm đến nàng, bất luận nhân phẩm như thế nào, một người nàng cũng không bỏ qua.
Nghĩ đến đây, nàng phục hồi tinh thần lại, con ngươi lạnh lùng ngóng nhìn về phía hồng y nữ tử vọt tới phía mình, bên môi nâng lên một chút tươi cười tàn nhẫn.
"Tam đội trưởng, giết tiểu tiện nhân này báo thù vì đại đội trưởng của chúng ta!"
"Không sai! Giết nàng! Chỉ có nàng chết, đại đội trưởng ở Minh giới mới có thể ngủ yên!"
Người Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn vốn đang bị vây trong bi thương vì đại đội trưởng chết, hiện giờ thoáng nhìn động tác của hồng y nữ tử, hai mắt lập tức sáng lên, ở trong mắt mọi người, cho dù thực lực của Hỏa Linh Thú cường thịnh cỡ nào, cũng cách tiểu nha đầu kia một đoạn khoảng cách, mà một tiểu nha đầu năm tuổi như nàng, là không có thực lực phản kháng gì! Lúc đó, sống hay chết, còn không phải Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn bọn họ định đoạt?
Kỳ thực, bọn họ làm như vậy cũng không chỉ là vì báo thù cho đại đội trưởng!
Mà là vì cứu mạng!
Hỏa Linh Thú này có thể giết đại đội trưởng trong chớp mắt, thực lực tất rất cường đại? Ở dưới đuổi bắt của hắn, đạo tặc đoàn há có người có thể trốn thoát? Nhưng mà, nếu bắt đi tiểu nha đầu này thì khác!
Dùng nàng làm uy hiếp, Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn có thể tránh được nguy cơ hôm nay!
Hiển nhiên, hồng y nữ tử cũng nghĩ như vậy! Chỉ vì đại đội trưởng, nàng ta sẽ không đi mạo hiểm! Mà có gan mạo hiểm như vậy, l.q.đ chính là vì có thể sống sót. Vì cứu mạng, nàng ta đã quản không được nhiều như vậy.
Mà kêu gào nói muốn báo thù cho đại đội trưởng, chính là vì tìm một lí do thoái thác cho mình mà thôi.
"Mau, chúng ta mau bảo vệ vị tiểu cô nương này!"
Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn có suy nghĩ như vậy, như thế nào người Hắc Vân thành nhìn không ra?
Chỉ cần để cho hồng y nữ tử bắt đi Tiểu Chu Tước, thì chỉ sợ hôm nay bọn họ lại không thể san bằng sạch sẽ Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn này! Lúc đó, đạo tặc đoàn trở về một lần nữa, đợi người Hắc Vân thành chính là một lần cướp sạch!
Vì vậy bọn lính không đợi Thành chủ ra lệnh, đã phấn đấu quên mình bổ nhào qua muốn bảo vệ Tiểu Chu Tước.
Nhưng mà, chỉ dựa vào lực lượng của những người này, lại như thế nào ngăn được hồng y nữ tử thân là cường giả Võ Đế? Không bao lâu, hồng y nữ tử kia đã đến trước mặt Tiểu Chu Tước, vươn tay chộp tới bờ vai của nàng.
"Tiểu tiện nhân, hôm nay vì báo thù thay đại ca, cũng vì làm chúng ta có thể thuận lợi rời đi Hắc Vân thành này, cũng chỉ có thể làm cho ngươi đi theo chúng ta một chuyến!"
Con ngươi quyến rũ của hồng y nữ tử khẽ lướt qua vẻ ngoan độc, trong con ngươi che kín tơ máu của nàng ta vẫn mang theo điên cuồng như trước, trên mặt lại nâng lên một nụ cười lạnh.
Tiểu Chu Tước có chút thất vọng lắc lắc đầu.
Nàng vốn cho rằng nữ nhân này tìm mình liều mạng, thật là báo thù vì đại đội trưởng đã chết đi, không nghĩ tới, lại là muốn lợi dụng mình rời đi Hắc Vân thành.
Quả nhiên, không phải tất cả nhân loại đều nguyện ý hy sinh bản thân vì đồng bạn!
"Muốn mang ta đi, sợ rằng ngươi không có loại thực lực này."
Tiểu Chu Tước nâng lên cặp mắt mang theo hai đám lửa kia, cúi đầu nở nụ cười.
Ngay trong nháy mắt này, giống như có một luồng lực lượng va chạm ở phía trên ngực của hồng y nữ tử, làm cho hồng y nữ tử vốn lăng không mà đứng thân thể giống như bị một tảng đá ngăn chặn, trực tiếp rớt xuống từ trong hư không, ngực giống như bị ngăn chặn không cách nào thở dốc.
Nàng ta kinh ngạc nâng lên cặp mắt đẹp kia, kinh ngạc nhìn chằm chằm khuôn mặt phấn nộn đáng yêu trước mắt này.