Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một hồi gió lốc mãnh liệt quét toàn bộ Thanh Phong thành.

Mọi người đều biết, hai đại dong binh đoàn Thanh Phong thành luôn ở thế như nước với lửa, trước đó không lâu, Thiên Lang dong binh đoàn còn liên hợp với thế lực bên ngoài đẩy Diệt Thế dong binh đoàn vào Thiên Phạt Chi Sâm, lại ở một ngày này, tình thế đột nhiên thay đổi.

Một ngày thời gian, lúc trước còn uy chấn Thanh Phong thành, Thiên Lang dong binh đoàn và Diệt Thế đều được xưng là hai thế lực lớn Thanh Phong thành bọ tiêu diệt sạch sẽ, một người không dư.

Từ đây về sau, xu thế hai thế lực lớn cũng có sự thay đổi to lớn, Thanh Phong thành do Diệt Thế dong binh đoàn thống nhất!

Lúc này, trong lãnh địa Diệt Thế dong binh đoàn.

Lam Ca nhìn nữ tử áo xanh ngồi trước mặt mình, muốn mở miệng lại cuối cùng không biết vì cái gì, nuốt xuống lời muốn nói ra.

" Có cái gì muốn nói thì nó đi."

Cố Nhược Vân nhíu mày, nhìn nam tử trước mặt: " Đúng rồi, ngươi tẩy sạch vết ám ban trên mặt kia đi."

Mặt Lam Ca cứng lại, mắt xanh giống như đá quý tràn ngập khiếp sợ.

Nàng biết!

Nàng vậy mà biết vết am ban này là do mình cố ý dùng thảo dược vẽ loạn lên?

" Làm sao ngươi biết.........."

" Ngươi là muốn hỏi vì sao ta biết vết am ban này là giả? Hay là muốn hỏi, vì sao ta biết ngươi có thực lực cường đại?"



Cố Nhược Vân nhẹ nhàng cười, con ngươi mỉm cười kia thật giống như đã nhìn thấy rõ tất cả.

Lam Ca nghĩ nghĩ, gật gật đầu hỏi: " Ta cho rằng ta đã che giấu rất sâu, không nghĩ tới lại bị ngươi phát hiện, ta quả thật muốn biết, vì sao ngươi lại hiểu biết ta rõ ràng như thế?"

Việc này, cho dù người Lam gia cũng không biết!

" Ngươi đừng quên ta là một luyện đan sư, cho nên lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta lại gần hỏi ngươi đã gửi thấy hương vị thảo dược trên vết ám ban kia, hơn nữa nhận ra là dùng dược gì, về phần thực lực của ngươi........" Nàng dừng một chút, ý cười trong mắt càng sâu: " Ngươi có thể nói với ta, vì sao ngươi phải ngụy trang bản thân hay không?"

Lam Ca cười khổ một tiếng: " Ta là một bán thú nhân."

Cố Nhược Vân giật mình, chuyện Lam Ca là bán thú nhân này, ngay từ đầu nàng đã nhìn ra được, lại không nghĩ rằng hắn sẽ thoải mái nói ra như thế.


" Mẫu thân của ta, thân là linh thú! Hơn nữa còn là công chúa Long tộc phụ thân lại là một nhân loại, linh thú và nhân loại kết hợp vốn là lý không tha, ta chỉ cần vừa ra tay có một số người sẽ phát hiện thân phận bán thú nhân này của ta, lúc đó bất kể là nhân tộc hay là Long tộc cũng không có chỗ dung thân của ta! Cho nên, mẫu thân trước khi mất có nói với ta, đừng cho bất luận kẻ nào phát hiện lực lượng của ta, nếu không trên đại lục này sẽ có một số người tự xưng là chính nghĩa, tiến hành giết hại đối với bán thú nhân chúng ta!"


Nói xong, ánh mắt Lam Ca ảm đạm xuống, trên mặt mang theo một chút hương vị chua xót: " Ta trong lúc vô ý đã từng phát hiện một thiếu nữ cũng là bán thú nhân, bởi vì thân phận giống nhau nên chúng ta trở thành tri kỷ, nhưng mà cuối cùng nàng đã chết!"


Giờ khắc này, cho dù Cố Nhược Vân thân là người ngoài cuộc, cũng có thể phát hiện bi thương nồng đậm trên người Lam Ca.


Nàng có thể tưởng tượng được loại cảm giác này.


Nếu quả thật có một ngày, bằng hữu bên người nàng cũng qua đời, thì nàng tất nhiên cũng thương tâm muốn chết.


" Nàng là bị nhân loại giết chết?"


Liên tưởng tới lời nói lúc trước của Lam Ca, Cố Nhược Vân hiểu rõ nguyên nhân tử vong của thiếu nữ bán thú nhân kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK