Cố Nhị gia một cái tát vung ở trên mặt Nhị phu nhân, sắc mặt xanh mét nói: "Đã sớm bảo ngươi đừng tới, ngươi tới cũng sẽ chỉ hỏng việc, hiện tại không cho ngươi lại nói thêm một câu nào, nếu không ta liền hưu ngươi!"
Nói xong lời này, hắn không liếc mắt nhìn Nhị phu nhân thêm một cái nào nữa, ánh mắt chuyển về phía Cố Nhược Vân, giọng nói ôn hòa: "Vân Nhi, nhị thúc tới đón con về nhà, gia gia con thật lo lắng an toàn của con lúc con sống ở bên ngoài, nhị thúc cũng lo lắng, thực lực của con thấp hèn như vậy làm sao lăn lộn ở thế giới này? Chỉ cần con theo ta trở về, Cố gia chúng ta khẳng định sẽ coi con là hòn ngọc quý trên tay, đãi ngộ sẽ không kém hơn Phán Phán." (L: lee để ông này gọi Vân là con cho càng vô sỉ hơn ~)
Lúc này trong mắt của Nhị phu nhân phun ra lửa giận, ánh mắt kia thật giống như muốn bầm thây vạn đoạn Cố Nhược Vân.
Nhưng mà, e ngại cảnh cáo của Cố Nhị gia, nàng cũng không dám nói nhiều thêm một lời nào nữa.
"Mời ta trở về?" Tầm mắt của Cố Nhược Vân đảo qua từ trên mặt Cố Nhị gia, "Vì sao ta nhìn tình cảnh này thấy không giống tới đón người? Mà là tới bắt người? Huống chi, Cố gia các ngươi đã tính toán giao ta cho Luyện Khí Tông, sống chết do số mạng, ta đây liền không lại là người Cố gia ngươi! Cửa cao như vậy ta nhưng là bước không qua. Cho nên các ngươi vẫn là mời trở về đi."
Cố Nhị gia sắc mặt lúc đỏ lúc trắng: "Vân Nhi, tốt xấu gì ta cũng là thúc thúc của con, con cũng đừng làm khó dễ chúng ta, nếu không tìm được con, Đông Phương thiếu chủ nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng ta, coi như giúp chúng ta, được không?"
Kỳ thực Cố gia hoàn toàn có thể nói cho Đông Phương Thiếu Trạch địa chỉ của Cố Nhược Vân, nhưng lòng tham của Cố gia này tương đối lớn, giao địa chỉ cho hắn thì có lợi gì? Bọn họ muốn, là để cho Cố Nhược Vân và Đông Phương Thiếu Trạch tạo mối quan hệ, thay Cố gia đòi một ít ưu việt.
Đáng tiếc, mọi chuyện xa xa không có tốt đẹp như trong tưởng tượng của bọn họ……....
"Nếu ta không muốn trở về thì sao?" Cố Nhược Vân mỉm cười nhìn trung niên nam nhân trước mặt, "Vậy các ngươi quyết định đối phó ta như thế nào?""Nha đầu thối, ngươi quả thực rất càn rỡ!" Nhị phu nhân rốt cuộc nhịn không nổi nữa, chửi ầm lên nói, "Tiểu tiện nhân không có lương tâm ngươi, Cố gia chúng ta nuôi ngươi lớn như vậy, ngươi cứ như vậy lấy oán trả ơn, quả thực không chết tử tế được! Quả nhiên là nữ nhi hồ ly tinh kia sinh ra, không ra thể thống gì giống như nàng."
Tuy rằng Cố Nhược Vân chưa từng thấy mẫu thân đời này, nhưng mà, ở kiếp trước của nàng, mẫu thân là nghịch lân trong lòng nàng, hơn nữa còn bảo vệ nàng cả đời.
Cho nên, sau khi nghe thấy lời nói của Nhị phu nhân, tươi cười của nàng lạnh xuống một chút: "Ngươi phạm vào một sai lầm trí mạng, một sai lầm, ngươi vĩnh viễn cũng không cách nào sửa chữa."
Nhị phu nhân sửng sốt một chút, giật mình nhìn Cố Nhược Vân.
Nàng (CNV) như vậy, là nàng (Nhị phu nhân) chưa từng gặp qua………....
Gió nhẹ thổi, thiếu nữ khẽ nâng khuôn mặt thanh tú, trên người giống như bị hàn ý bao phủ, làm tâm của người ta cũng nhẹ nhàng run rẩy, không biết vì sao, thiếu nữ trước mắt lại có một loại cảm giác làm cho người ta muốn ngưỡng mộ.
Giống như nàng chính là vương giả trong thiên địa! Khí phách lộ ra ngoài!
Đây…….... Đây vẫn là phế vật đại tiểu thư lúc trước sao? Xem ra lời đồn không giả, Cố Nhược Vân mới là một người che giấu sâu nhất trong cả hoàng thành.................
"Các ngươi trở về nói cho vị Tướng Quân đại nhân Cố gia kia, Cố Nhược Vân ta là tuyệt đối sẽ không trở về Cố gia! Cho nên các ngươi không cần uổng phí thời gian!"
Khi nói lời này, ánh mắt của nàng liếc về phía Nhị phu nhân, một cái liếc mắt này liền làm cho Cố Nhị gia cho rằng là vì lời nói của Nhị phu nhân nên nàng (CNV) mới không muốn trở về, nhất thời giận tím mặt, hung hăng trừng mắt nhìn nàng (Nhị phu nhân) một cái.