Trời ạ, loại Linh Thú cường đại như phượng hoàng và cự long này vậy mà lại sẽ xuất hiện ở Thiên Sơn? Hai loại Linh Thú này cũng không phải là nên tồn tại ở mảnh đại lục cấp thấp này? Đến cùng chỗ sâu Thiên Sơn đã xảy ra chuyện gì?
"Đợi chút, kia….... Cưỡi trên lưng con phượng hoàng kia không phải là Cố nha đầu sao?"
Bỗng nhiên, Thiên Khải Tôn Giả thoáng nhìn thấy bóng dáng nhỏ gầy cưỡi ở trên người phượng hoàng, kinh ngạc há to miệng, trong lúc nhất thời ngay cả nói cũng không nói ra được.
Khó trách nàng dám một mình xâm nhập Thiên Sơn, khó trách nàng không để thỉnh cầu thu đồ đệ của mình và Độc Tôn vào mắt.
Thì ra, trong tay nàng còn có một vương bài mạnh mẽ như vậy!
Chậc chậc, kia nhưng là phượng hoàng đó, cùng với Long tộc cùng nhau đứng đứng đầu Linh Thú, không nghĩ tới Linh Thú cường đại như vậy, lại cam tâm tình nguyện trở thành tọa kỵ của nha đầu.
Xem ra chính mình phải đánh giá lại nha đầu kia một lần nữa mới được.
Nghĩ đến đây, trong lòng Thiên Khải Tôn Giả hạ một quyết tâm, từ đây trở về sau, bất luận như thế nào cũng phải làm cho người Linh Tông đừng đi trêu chọc nha đầu kia, ông tin tưởng, nha đầu kia cũng không phải Tây Linh đại lục nho nhỏ có thể lưu lại.
Cuối cùng nàng sẽ đi tới địa phương cao hơn.
"Hả?"
Độc Tôn cũng hiển nhiên phát hiện một màn cách đó không xa, bất giác dừng bước chân, trong mắt hiện lên một chút ánh sáng: "Ha ha, nha đầu kia, thật đúng là càng ngày càng có ý bốn, ngay cả phượng hoàng đều nguyện ý khế ước với nàng, nếu sau này ta gia nhập thế lực nàng thành lập kia cũng không thiệt thòi, ta ngược lại thật ra rất tò mò ngày nàng trưởng thành lên, cũng làm cho nhóm ngụy quân tử Ba Đại Chế Tài kia ăn một chút buồn mệt, dù sao ta sớm nhìn đám ngụy quân tử đó khó chịu."
Lúc đó, toàn bộ đại lục đều sẽ bởi vì ngang trời xuất thế của nàng mà nhấc lên một trận sóng to gió lớn.
Nhưng mà Tây Linh đại lục hiện tại, loại Ba Đại Chế Tài kia độc tài bày bố cũng nên thay đổi một chút………...
Phía trên đồi núi.
Cố Nhược Vân nhìn cự long rít gào trước mặt, gắt gao nắm trường kiếm trong tay: "Ta đã chuẩn bị sẵn sàng, hiện tại chúng ta có thể lên."
Xôn xao!
Nàng vừa dứt lời, thân mình Tử Tà lâp bốnc nhằm phía cự long, tốc độ của hắn quá nhanh, nhanh đến mức người phía dưới chỉ nhìn thấy một cơn gió màu tím thổi qua, sau đó thân thể cao lớn của cự long kia đã bị đụng lui lại mấy bước.
"Rống!"
Cự long bốnc giận rồi, miệng rồng to lớn phun ra một ngụm khí bốnc, nhưng mà tốc độ của Tử Tà quá nhanh, ngay tại lúc ngụm khí bốnc kia đập vào mặt, thân mình hắn chợt lóe lập bốnc né qua bên cạnh, quay chung quanh cự long.
Ngay sau đó, Cố Nhược Vân nâng kiếm trong tay lên, hung hăng đâm vào trên lưng cự long, ‘xoát’ một tiếng, long lân (gân rồng) bị nàng xé xuống, máu tươi trực tiếp phun ra, đau đến mức cự long phát ra một tiếng rống to bi thống, con ngươi vốn đã tàn bạo càng đỏ hơn, một trảo đánh về phía Cố Nhược Vân.
Hắn muốn chụp bay Cố Nhược Vân từ trên lưng Tử Tà.
Nhưng mà, Tử Tà sẽ cho hắn cơ hội này sao?
Ngay tại khoảnh khắc long trảo chụp tới Cố Nhược Vân, cánh chim Tử Tà rung động, lập bốnc một ngọn lửa màu tím bừng lên từ phía trên cánh chim của hắn, hóa thành một gió lốc lửa nháy mắt đánh về phía móng vuốt túm xuống.
"Rống!"
Dưới đau đớn kịch liệt, cự long nhanh chóng thu hồi móng vuốt, sau đó đụng thân thể khổng lồ về phía Tử Tà.
Cũng ngay tại trong chớp mắt này, Cố Nhược Vân đột nhiên nhảy dựng lên, thả người nhảy đến trên lưng cự long.
Giờ này khắc này bọn người, Mạc Vũ bị động tác của nàng dọa ngây người, mà Thiên Khải Tôn Giả và Độc Tôn đang xem cuộc chiến ở chỗ không xa cũng ngây ngẩn cả người, ai cũng không nghĩ tới nàng sẽ lớn mật nhảy đến trên lưng cự long như vậy.
Đây quả thực là hành vi tìm chết.