Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: kaylee

"Đứa nhỏ này Lam Ca thật đúng là gặp gỡ một chủ tử tốt."

Tộc trưởng cười cười, có chút cảm thán nói: "Từ nhỏ đứa nhỏ này bị rất nhiều khổ, phụ mẫu thì bị người hại chết, nhưng ở thời điểm hắn đến Long tộc xin giúp đỡ, còn bị cự tuyệt! Ta có ý muốn bảo vệ hắn, nhưng mà, ta lại không cách nào đối kháng với nhiều ý kiến như vậy! Cho nên, cuối cùng chỉ có thể ủy khuất hắn."

Cố Nhược Vân nhìn tộc trưởng, giọng điệu nhàn nhạt: "Ngươi là một tộc trưởng tốt."

Nàng dừng một chút, lại tiếp tục nói: "Nhưng không phải là một phụ thân tốt, lại càng không phải là một ngoại công tốt."

Tộc trưởng cười khổ một tiếng, ông biết Cố Nhược Vân nói là sự thật.

Mình làm tốt bổn phận tộc trưởng, lại không làm tốt việc của một phụ thân, một ngoại công, làm cho đứa nhỏ của mình ở bên ngoài bị nhiều ủy khuất như vậy.

Nhất là năm đó, sau khi nghe nói nữ nhi và một nhân loại thành thân, ông càng là giận tím mặt, từ đó về sau rốt cuộc chưa thấy qua nàng.

Thẳng đến nữ nhi tử vong, ông cũng chưa từng nhìn thấy nàng!

Nhưng mà, không ai biết, sau khi nghe nói tin tức nữ nhi bỏ mình, lòng của ông thống khổ cỡ nào! Cả đêm ngủ không được, trong đầu tưởng tượng đến tất cả đều là tình cảnh nữ nhi làm nũng ở dưới gối.

"Cho nên, hiện tại ta đã nghĩ thông suốt, Long tộc và nhân loại kết hợp lại như thế nào? Sinh hạ đứa nhỏ là bán thú nhân lại thế nào? Chỉ cần bọn họ có thể hạnh phúc, chúng ta nên buông tay tùy ý bọn họ thành thân, huống chi, thiên phú của bán thú nhân tương đối cường đại hơn Long tộc và nhân loại, nếu có bán thú nhân tồn tại, Long tộc ta cũng sẽ càng thêm cường hãn."

Tộc trưởng thở dài, trong giây lát, ông nhớ lại ánh mắt trước khi thiếu niên Long tộc rời đi, con ngươi hơi hơi sáng lên.

"Cố cô nương, lúc này đây ngươi giúp Long tộc ta, ta không có thứ gì khác hồi báo cho ngươi, cho nên, thiếu niên Long tộc ta ngươi có thể tùy tiện chọn, người được lựa chọn sẽ trở thành nam thị của ngươi."



Nam thị, khác với thị vệ, là tồn tại cùng cấp với nam sủng.

Tộc trưởng đang cảm thấy rất hài lòng vì quyết định của mình, ha ha cười hai tiếng: "Không phải là ta ba hoa, thiếu niên Long tộc chúng ta đều vô cùng tuấn mỹ, nộn có thể nhéo ra nước, nếu ngươi..."

Lời nói của ông còn chưa nói hết, lại bỗng nhiên cảm nhận được một hơi thở âm lãnh, hơi thở kia quanh quẩn ở quanh thân của ông, làm máu cả người ông đều thiếu chút bị đông lại.

Hai mắt nam nhân đầy là âm trầm, tràn ngập hàn ý thấu xương, bộ y phục màu đỏ có phong thái nhiễm máu, làm cho người ta một loại đè nén thâm trầm.

"Ta... Ta chỉ đùa một chút, chỉ đùa một chút mà thôi, đám thiếu niên Long tộc chúng ta kia xấu như đống phân trâu, sao có thể xứng làm nam thị của Cố cô nương, ta thật sự chỉ là đùa một chút..."


Sau khi nói xong lời này, hơi thở âm trầm mà cường đại kia từ trên người ông rút lui ra ngoài, ông cũng rốt cục có thể thở ra một hơi.


Lam Ca không nói gì nhìn ngoại công nhà mình, hắn rất muốn hỏi một câu, tiết tháo của người ở đâu?


Nhưng mà, Lam Ca lại vĩnh viễn không biết vừa rồi ngoại công của mình đã trải qua cái dạng kinh tâm động phách gì.


Một khắc kia, ông đều cảm giác mệnh của mình đã không ở trong tay mình, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ bị nam tử hồng y tóc bạc này bóp chết!


Nghĩ đến đây, lão giả lau lau mồ hôi trên trán, trong lòng run sợ nhìn Thiên Bắc Dạ.


Thực lực của mình đã ở Chí Tôn hậu kỳ, nam nhân này lại có thể mang đến cho mình cảm giác áp bách cường đại như thế, chẳng lẽ, hắn lại là ——cảnh giới Cửu Chuyển?


Trong toàn bộ Đệ Nhất thành, có vẻ cũng chỉ có Môn chủ Ẩn Môn có thực lực này, nhưng vì sao nam tử trước mắt lại có được lực lượng cường đại như vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK