Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phanh!

Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy mở ra, một gã đệ tử Cửu U phủ vội vàng chạy vào, ôm quyền nói: "Cửu trưởng lão, Phủ chủ đã xảy ra chuyện!"

"Cái gì?"

Khuôn mặt già nua của Cửu trưởng lão còn kinh hỉ (ngạc nhiên + vui mừng) chưa kịp thu hồi, đã bị tin tức trước mắt dọa sợ, ông nhảy dựng lên từ trên giường, một tay túm vạt áo của người đệ tử này, nói: "Ngươi nói cái gì?"

"Cửu trưởng lão, Phủ chủ trúng độc trong đầm lầy, hiện giờ hôn mê bất tỉnh, rất nhiều Y Sư đều xem qua cho Phủ chủ, đều nói đã hết cách! Cho nên hiện tại đại trưởng lão tiến đến Y Môn, muốn mời Môn chủ Y Môn tiến đến cứu trị."

Xôn xao!

Cửu trưởng lão buông tay, trầm mặc xuống, thật lâu sau, ông quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, thật sâu cúi mình vái chào: "Cố cô nương, xin người hỗ trợ cứu trị Phủ chủ."

Đây là lần đầu tiên ông cầu người!

Cho dù là bản thân bệnh không cách nào chữa trị, ông cũng chưa từng cúi đầu cầu bất kỳ người nào.

Nhưng mà, hiện giờ vì Phủ chủ Cửu U phủ, ông cúi đầu, cũng buông tha cho kiêu ngạo một Võ Tôn nên có.



Cố Nhược Vân nhẹ nhàng vuốt ve cằm, khuôn mặt thanh lệ nâng lên một chút tươi cười nhàn nhạt.

"Môn chủ Y Môn?"

Môn chủ Y Môn này không phải là tiểu sư muội của Vệ Y Y sao? Cũng là kẻ giết sư phụ của nàng, còn giá họa cho Vệ Y Y kia.

Nghĩ vậy, Cố Nhược Vân dừng một chút, nói: "Chỉ là mỗi người đều có sở trường của riêng mình, sở trường của ta cũng không phải là giải độc."

Vừa nghe lời này, vẻ mặt Cửu trưởng lão thất vọng, ngay tại lúc ông muốn buông tay, giọng nói nhàn nhạt của nữ tử lại vang lên.

"Nếu muốn cứu ông ta, cũng không phải không thể," Cố Nhược Vân nhẹ nhàng cười nói: "Ta biết có một người có thể cứu ông ta."

"Ai?"

Hai mắt Cửu trưởng lão lập tức sáng ngời, vội vàng hỏi.

"Quỷ Y Vệ Y Y!"

Nếu Môn chủ Y Môn tới đây, vậy vừa khéo là cơ hội của Vệ Y Y.



Mà nàng cũng không phải không am hiểu giải độc, độc của Dạ Lan còn khó giải hơn độc trong đầm lầy này mà nàng cũng giải được, nên một cái độc trong đầm lầy, nàng không có khả năng không cách nào giải! Chỉ là, loại cơ hội này, nên tặng cho Vệ Y Y.

"Hiện tại ta đây phải đi bái phỏng Quỷ Y."

Cửu trưởng lão rất là tin tưởng đối với lời nói của Cố Nhược Vân, chỉ cần nàng nói Quỷ Y có thể giải độc, vậy Quỷ Y tất nhiên có thể làm được chuyện này! Vì vậy con ngươi vừa rồi còn ảm đạm của ông nháy mắt đã khôi phục sáng rọi.


Ngay tại trước lúc Cửu trưởng lão rời đi, Cố Nhược Vân ở sau người nói một câu: "Đúng rồi, lúc ông phái người đi, cứ nói là ta bảo nàng đến, hơn nữa nói cho nàng, Môn chủ Y Môn cũng sẽ tới đây!"


Có lẽ lúc trước Cửu trưởng lão còn không biết thân phận của Vệ Y Y, nhưng mà, ở Thần Chi Thí Luyện, những người Y Môn đó sớm đã làm bại lộ thân phận của nàng, hiện giờ, cũng là lúc Vệ Y Y tính sổ với bọn họ!


"Vệ Y Y, ta đã từng đáp ứng ngươi, sẽ trợ giúp ngươi báo thù, tính làm thù lao ngươi làm việc vì ta! Ở Thần Chi Thí Luyện, bởi vì một số nguyên nhân, tạm thời còn không thể để cho người Y Môn biết sự tồn tại của ngươi, cho nên, ta mới không có cho ngươi trở về Y Môn, hiện giờ, chúng ta không bao giờ cần sợ hãi rụt rè nữa, ta đã có đủ thực lực, để bảo vệ mọi người bên người ta, bởi vậy hiện tại cũng không sai biệt lắm đến lúc ngươi quay về Y Môn, đoạt quyền!"


Con ngươi Cố Nhược Vân hiện lên một tia sáng khác thường, ánh mắt vẫn luôn ngóng nhìn trời xanh ngoài cửa, không biết suy nghĩ cái gì ——


Ba ngày!


Thời gian ba ngày chớp mắt đã qua.


Nhưng mà, tất cả mọi người Cửu U phủ lại là vô cùng lo lắng, sợ Phủ chủ sẽ chống đỡ không được đến lúc Môn chủ Y Môn tiến đến, về phần Cố Nhược Vân, trong vòng ba ngày vẫn luôn ở trong phòng, không hề rời đi một bước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK