Vô luận là nàng, hay là Thiên Bắc Dạ, nhất định phải chết!
Đáng tiếc chính là, hắn hiểu rõ nếu Cố Nhược Vân chết, Thiên Bắc Dạ tuyệt đối sẽ nổi điên, hắn mà phát điên thid càng khó đối phó! Nếu mình có thể bắt Cố Nhược Vân tới uy hiếp hắn, cho dù Thiên Bắc Dạ có cường đại cũng nhất định quỳ gối trước mặt hắn!
" Tô Nhiên, nhiệm vụ của ngươi chỉ là lấy đi Thượng Cổ Thần Tháp, hơn nữa đem Tử tà là thần thú bảo vệ Thượng Cổ Thần Tháp giết chết! Chỉ cần có gia hỏa Tử Tà đáng giận kia còn tồn tại, ta liền không thể hoàn toàn khống chế Thượng Cổ Thần Tháp! Cho nên ta mặc kệ ngươi dùng âm mưu gì, hay là thủ đoạn gì đều nhất định đem Thượng Cổ Thần Tháp đoạt lấy! Mặt khác, ta khuyên ngươi một câu, nữ nhân Cố Nhược Vân kia cũng là người điên, chỉ cần ngươi không giết chết nàng hay là đem nàng nhốt lại, nàng đều có khả năng tiếp tục trưởng thành! Cũng là chờ một ngày kia báo thù ngươi!"
Nói đến đây, hắn lại tạm dừng một chút: " Nhưng mà, nàng không thể chết được! Cho nên ngươi tốt nhất dùng âm mưu đối phó nàng! Hoặc là ngươi có thể mượn lực lượng hoàng thất Thiên Nguyệt đế quốc, còn biện pháp cụ thể chính ngươi suy nghĩ cho tốt! Ba tháng, ta cho ngươi thời gian ba tháng, sau ba tháng ta nhất định nhìn thấy Thượng Cổ Thần Tháp, bằng không chờ ngày ta phá vỡ phong ấn, người đầu tiên ta giết chính là ngươi!"
Âm thanh nam nhân tràn ngập lạnh lẽo, làm cho quận vương run rẩy một chút, trên dung nhan anh tuấn có chút tái nhợt.
" Chủ tử, xin yên tâm, thuộc hạ tất nhiên không phụ giao phó."
Thấy được âm thanh khẳng định của Quận Vương như thế, nam nhân mới yên tâm vừa lòng lên tiếng: " Ân, nhớ rõ lời hứa của ngươi! Nói cách khác, thủ đoạn của ta ngươi rõ ràng! Mà đối với Thượng Cổ Thần Tháp, ta nhất định phải có được!"
Không bất luận kẻ nào biết khao khát của hắn với Thượng Cổ Thần Tháp lớn như thế nào.
Nếu có được Thượng Cổ Thần Tháp, hắn liền đạt tới cảnh giới cao hơn một tầng chính là đại viên mãn.
Cảnh giới đại viên mãn, cũng là đỉnh cao võ đạo! Được xưng là Thần! Nếu hắn muốn đạt được đại viên mãn, nhất định phải đạt được Thượng Cổ Thần Tháp!
" Tuân mệnh!"
Quận Vương cung kính củng củng nắm tay, hắn nghĩ hắn biết chính mình nên làm như thế nào!
Nếu có người Quận Vương phủ ở chỗ này, nhìn thấy Quận Vương quỳ gối khom lưng đối với một đoàn không khí, tất nhiên cho rằng hắn điên rồi! Bởi vì trong phòng này, từ đầu đến cuối chỉ có một mình hắn, cho nên rơi vào trong mắt người khác, chính là hắn lầm bầm lầu bầu một mình!
Đương nhiên, nội quy trong Quận Vương phủ rất nghiêm khắc, tất nhiên không có người nào dám can đảm đẩy cửa đi vào.
Bất quá, nội quy này đối với đại tiểu thư Tô Lâm của Quận Vương phủ hình như không có tác dụng.
Hiện giờ, khi Quận Vương vừa mới ngẩng đầu, phịch một tiếng cửa phòng liền đẩy mở ra, hắn có chút tức giận xoay người, dung nhan anh tuấn ngơ ngẩn sau khi thấy được nữ tử đẩy cửa đi vào, lại nhẹ nhàng nhíu mày.
" Lâm nhi, xảy ra chuyện gì? không phải ngươi cùng Tá Thượng Thần ra ngoài làm việc? Nhanh như vậy đã trở lại? tá Thượng Thần đâu?"
Lúc này Tô Lâm khóc như mưa, trên khuôn mặt kiều diếm tràn đầy bi thương, làm lòng của Quận Vương nhịn không được hung hăng thắt lại.
Lại nói tiếp, Quận Vương này cũng là một người si tình, đối với phu nhân đã mất của mình có rất nhiều tình cảm, cho dù Quận Vương phủ có thê thiếp thành đàn, nguyên nhân trước sau vẫn chỉ có một đứa con gái là Tô Lâm.
Không phải không có tiểu thiếp nào hoài thai, nhưng đối với Quận Vương mà nói hắn có thể lâm hạnh nữ nhân khác, nhưng những nữ nhân đó lại không xứng mang con nối dõi cho hắn! Bởi vậy, toàn bộ trong Quận Vương phủ, chỉ cho phu nhân Quận Vương hạ sinh Tô Lâm.
Vì vậy, từ nhỏ đến lớn Tô Lâm đều tập trung ngàn vạn sủng ái, khi nào thì chịu qua ủy khuất? Càng miễn bàn có người dám làm nàng ủy khuất.
Hiện giờ trông thấy bộ dáng đáng thương của Tô Lâm, lòng Quận Vương đều đau lwn.
" Phụ thân," Tô Lâm gắt gao cắn môi, đôi mắt rưng rưng, điềm đạm đáng yêu, " Thần ca ca....hắn không thích ta, ô ô ô."
Quận Vương sửng sốt một chút, hắn chẳng thể nghĩ tới việc nữ nhi Tô Lâm là vì thương tâm mà rơi lệ.
Bởi vì trong Thiên Nguyệt đế quốc, thanh niên tài tuấn muốn theo đuổi Tô Lâm quá nhiều, nàng lại tâm cao khí ngạo thấy ai đều chướng mắt, bất quá sau khi Tá Thượng Thần xuất hiện, cao ngạo trong lòng nàng liền biến mất, vô luận là trong mắt hay trong lòng cũng chỉ có một mình hắn.
" Lâm nhi, xác thật là ngươi hẳn nên thay đổi tính tình một chút, nam nhân đều thích nữ tử hiểu lý lẽ ôn nhu, tính tình ngươi táo bạo như thế cũng khó trách Tá Thượng Thần sẽ không thích ngươi," Quận Vương thở dài, ôn nhu vỗ đầu Tô Lâm nói, " Ta tin tưởng, chỉ cần ngươi có thể thay đổi, khẳng định Tá Thượng Thần sẽ phát hiện ưu điểm của ngươi."
Không nói lời này còn tốt, sau khi Quận Vương nói lời này, Tô Lâm khóc càng thương tâm: " Phụ thân, ngươi căn bản không biết, Thần ca ca hắn không thích nữ nhân, hắn thích chính là nam nhân! Ta ôn nhu thì có tác dụng gì? Ta thân phận là nữ tử, liền cũng sắp đặt không được hắn thương yêu."