Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày đó, sau khi nàng cùng Cố Nhược Vân lập giấy sinh tử, trở về liền bị Quận Vương giáo huấn một trận.

Quận Vương đương nhiên biết thực lực của Cố Nhược Vân, mới giáo huấn Tô Lâm, phải biết rằng Tô Lâm đáp ứng Cố Nhược Vân cùng với tìm chết không có gì khác nhau.

Nhưng mà, trong suy nghĩ của Tô Lâm lại cho rằng Quận Vương thiên vị Cố Nhược Vân, sợ mình làm nàng bị thương mới mắng nàng một trận.

Cũng từ sau khi ngày đó qua đi, hình tượng Quận Vương trong lòng Tô Lâm đã sập đổ, càng âm thầm ghi hận trên người hắn.

Đáng thương cho Quận Vương, một phen khổ tâm còn bị người khác hiểu lầm, hơn nữa đến nữ nhi cũng hận hắn!

" nếu như các vị đã chuẩn bị tốt, hiện tại tỷ thí của Thiên Nguyệt đế quốc chuẩn bị bắt đầu!" âm thanh của hoàng đế Thiên Nguyệt mang theo hùng hậu nghiêm túc, dung nhan anh tuấn vẫn lạnh lùng, " Kế tiếp, trẫm sẽ giải thích một chút quy tắc tỷ thí cho các ngươi!"

Trên mặt hoàng đế Thiên Nguyệt đế quốc hàm chứa sắc bén, hắn nhìn quét bốn phía, sau khi toàn bộ lôi đài an tĩnh lại, mới tiếp tục nói: " Trận đầu là vòng đào thải! Tiếp theo mỗi tổ sẽ có số lượng ngươi tham gia bằng nhau, các thành viên trong một tổ sẽ đi đến núi Ác Linh, bảy ngày sau nếu có thể thuận lợi trở về liền được tính thông qua vòng đào thải, đương nhiên thành viên trong mỗi tổ thiếu một người cũng không được, nếu thiếu một người coi như thất bại."

Theo âm thanh lãnh khốc của hoàng đế Thiên Nguyệt đế quốc rơi xuống, mọi người xôn xao nghị luận.

Phải biết rằng, vòng đào thải hiện tại không chỉ dựa vào năng lực của mỗi người, còn muốn toàn đôi phải phối hợp! Nếu như bọn họ bất hạnh lựa chọn trúng kẻ yếu, cho dù lực lượng bản thân có mạnh cũng không thể thông qua vòng đào thải này!

Bởi vậy, đây mới là trọng điểm khiến mọi người lo lắng nhất!

nhìn thấy âm thanh nghị luận bên dưới, sắc mặt hoàng đế Thiên Nguyệt không có biểu tình, ngôn ngữ lạnh lẽo: " Bởi vì lần thi đấu này có tính chất nguy hiểm, nếu gặp phải linh thú hung mãnh, các ngươi có thể lớn têngs kêu cứu! Tự nhiên cao thủ của Thiên Nguyệt đế quốc sẽ nghĩ cách cứu viện, nhưng như vậy tất nhiên sẽ coi là từ bỏ tỷ thí, toàn bộ thành viên trong đội sẽ bị đào thải, cho nên muốn cầu cứu trước tiên phải suy xét cho rõ ràng, mặt khác ta có thể cho các ngươi thời gian nửa canh giờ để chuẩn bị, sau khi chuẩn bị tốt liền theo trẫm xuất phát, đi núi Ác Linh!"

Núi Ác Linh là hung hiểm nhất Thiên Nguyệt đế quốc, cực kỳ nguy hiểm, nếu gặp được linh thú hung mãnh, cho dù cường giả đột phá đến Chí Tôn cũng không thể thuận lợi chạy thoát. Tất nhiên, hoàng đế Thiên Nguyệt mới phái cao thủ âm thầm theo dõi.

" Nếu không có ý kiến gì, hiện tại bắt đầu rút thăm," hoàng đế Thiên Nguyệt nhàn nhạt nâng lên khóe môi, " Các ngươi đều là niềm kiêu ngạo của Thiên Nguyệt đế quốc, cho nên nếu như đi núi Ác Linh, ngàn vạn lần đừng đi vào chỗ sâu nhất, đi càng sâu càng nguy hiểm, các ngươi đã hiểu?"



" Tuân chỉ, bệ hạ!"

Trong lòng mọi người rùng mình, cung kính nói.

Hoàng đế Thiên Nguyệt cũng không nói them cái gì, hắn phất phất tay để cho Lý công công đem rương rút thăm đi lại đây, tiếp theo những thiên tài trẻ tuổi đã thông qua báo danh liền bước lên rút thăm theo thứ tự, vì thấy toàn bộ trên quảng trường thường xuyên nghe thấy âm thanh kích động, đương nhiên có người vui vẻ cũng có người tuyệt vọng.

" Trời ạ, thế nhưng ta lại có thể ở cùng tổ với Lãnh Thương, nghe nói Lãnh Thương này sớm đã tới cảnh giới Siêu Phàm hậu kỳ, khoảng cách tới Chí Tôn cũng không còn xa, nếu có thể cùng hắn ở chung một tổ, ít nhất an toàn của chúng ta vẫn được đảm bảo."

" Ta dựa vào, ngươi tiểu tử này thế nhưng có vận khí tốt như vậy, cư nhiên cùng một con hắc mã Lãnh Thương này ở chung một tổ, không giống như ta thế nhưng ở cùng một tổ với Lý Thanh ngu ngốc, người ngu xuẩn như vậy căn bản là cản đường toàn đội!"


Nam tử được so sánh thì hạnh phúc đầy mặt, người vừa nói hiển nhiên lộ vẻ tuyệt vọng.


Trong lần tỷ thí Thiên Nguyệt đế quốc lần này, cho dù muốn báo danh nhất định phải khảo nghiệm thực lực cũng chỉ là đối với người khác, tỷ như người giống như Cố Nhược Vân có thân phận không rõ ràng, thậm chí sau lưng cũng không có thế lực cường đại chống đỡ, nhất định phải thông qua khảo hạch để báo danh.


Nhưng một ít nhóm thanh niên quý tộc trong Thiên Nguyệt đế quốc, hoàn toàn có thể trực tiếp báo danh thành công, cũng giống như thanh niên tên là Lý Thanh này.


Chuyện đúng là như vậy, cho nên lúc trước Tô Lâm mới đi cửa sau nhằm vu oan hãm hại việc báo danh của Cố Nhược Vân.


" Phụ thân Lý Thanh là tướng quân, cho nên quyền thế nhà hắn rất lớn, nhưng Lý Thanh này cũng quá mức phế vật, căn bản là một kẻ đầu gỗ! Đến bây giờ cũng chỉ dừng ở cảnh giới Võ Thánh hậu kỳ, loại người này nếu không phải đi cửa sau, căn bản không thể báo danh!"


Đối với chuyện nhóm thanh niên quý tộc đi cửa sau, hoàng đế Thiên Nguyệt đều biết được, nhưng hắn lại một mắt nhắm một mắt mở cho qua.


Nguyên nhân bởi vì, ai kêu Lý Thanh này là thanh niên quý tộc Thiên Nguyệt đế quốc bọn họ? hơn nữa Lý tướng quân cũng đã nói chính là để con của hắn tới rèn luyện một chút, không thèm để ý thắng bại, hắn đương nhiên sẽ không sự tuyệt sự thỉnh cầu đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK