Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nữ nhân vẫn luôn đi theo bên cạnh Cố Nhược Vân kia, chính là Quỷ Y có thể chữa bạch cốt, hoạt tử nhân theo lời đồn đãi trên đại lục?

Tuy rằng Quỷ Y đã từng xuất hiện qua trên hội đấu giá, nhưng mà, không có thế lực và kinh tế nhất định là vào không được hội đấu giá kia! Cho nên cũng khó trách ở sau khi Vệ Y Y xuất hiện không ai nhận ra nàng chính là Quỷ Y.

"Gia gia, ông ta, ông ta đang đùa đi?"

Cố Phán Phán môi run rẩy, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt, tay nàng gắt gao lôi kéo ống tay áo của Cố lão gia tử, run run rẩy rẩy hỏi.

Nữ tử bị nàng nói là theo Cố Nhược Vân học tập như thế nào dụ dỗ nam nhân sẽ là Quỷ Y? Mà phế vật như Cố Nhược Vân lại là sư phụ của Quỷ Y? Không! Nàng tuyệt không tin tưởng điều này! Cố Nhược Vân chỗ nào cũng sai như vậy, làm sao Quỷ Y có thể bái nàng làm sư?

So sánh với Cố Phán Phán không dám tin, Cố Hướng Lâm chính là đen mặt, cho dù ba năm trước Thanh Phong phái cũng phái người tới tham gia hội đấu giá, nhưng người tới chẳng phải là hắn, cũng không phải một đệ tử nào ở đây, cho nên hắn cũng không biết Cố Nhược Vân sẽ có quan hệ với Quỷ Y.

"Cố Sanh Tiêu, mọi thứ ngươi đều mạnh hơn ta, nhưng chỉ có một thứ ta vượt qua ngươi! Chính là muội muội của ta ưu tú hơn muội muội của ngươi! Lúc trước Cố Nhược Vân cũng chỉ là một phế vật mà thôi! Điểm này, ngươi vĩnh viễn cũng không cách nào vượt qua ta! Nhưng hôm nay……..."

Hiện giờ, Phán Phán vẫn là thiên kim tiểu thư được gia tộc bảo vệ, mà nữ nhân kia đã trở thành sư phụ của Quỷ Y!

Nghĩ đến đây, Cố Hướng Lâm nắm chặt quyền, con ngươi âm trầm lạnh lùng nhìn thẳng Cố Nhược Vân........

"Đúng rồi," Lôi trưởng lão giống như nghĩ tới cái gì, quay đầu hỏi: "Cố Tướng Quân, vừa rồi ngươi muốn nói với ta cái gì?"

So sánh với khinh thường ban đầu, hiện giờ trong giọng nói của Lôi trưởng lão không tự chủ mang theo một chút cung kính.

Nguyên nhân là, lão nhân này là gia gia của sư phụ Quỷ Y, chỉ dựa vào điểm này ông đã không cách nào coi thường.



"Không, không có gì."

Lão gia tử sắc mặt tái nhợt lắc lắc đầu, hiện tại lão có thể nói cái gì? Nói bản thân sớm trục xuất Cố Nhược Vân khỏi gia môn sao? Trừ phi lão choáng váng mới có thể nói ra loại lời nói này, về phần Cố Nhược Vân, cho dù không thừa nhận thân phận của mình, cũng sẽ không thể ở trong yến hội làm cho lão khó chịu.

"À, như vậy à," Lôi trưởng lão cười ‘ha ha’ hai tiếng: "Cố Tướng Quân, tôn nữ của ngươi có thể được Quỷ Y bái làm sư, khẳng định nàng có chỗ hơn người, hơn nữa, ta thật hâm mộ ngươi có một tôn nữ ưu tú như vậy!"

Lời nói của ông vừa mới nói ra, làm cho giọng nói hoảng sợ của Cố lão gia tử không tự chủ được truyền tới.


"Lôi trưởng lão, ông sai lầm rồi, ta không phải là tôn nữ của Cố gia, ta chỉ là nữ nhi của Cố Thiên mà thôi, ở ba năm trước, Cố gia đã trục xuất ta thân là phế vật khỏi gia môn, cho nên ta và Cố gia cũng không có quan hệ gì."


Thiếu nữ biểu cảm nhàn nhạt, giống như chính là đang kể lại một việc râu ria.


Khuôn mặt tươi cười của Lôi trưởng lão từng chút biến mất, giờ khắc này, lão gia tử rõ ràng cảm giác được thái độ của lão giả trước mắt lạnh nhạt xuống.


"Phế vật? Trục xuất khỏi gia môn?" Lôi trưởng lão lạnh lùng nói: "Như vậy mà nói, nàng sẽ không tính là người Cố gia?"


Lão gia tử sắc mặt tái nhợt há mồm, đã không có sức lực giải thích, thật lâu sau, lão mới cứng rắn nghẹn ra vài từ: "Thiên phú của nàng quá kém, mười bốn tuổi mới chỉ trở thành Tụ Khí cấp hai………..."


Tuy rằng sau này một đường đột phá, không đến một năm thời gian đã đạt đến Võ Giả, nhưng lúc trước phế vật như vậy, bất luận kẻ nào cũng không có khả năng lưu nàng lại.


Lôi trưởng lão có chút kinh ngạc, mười bốn tuổi Tụ Khí cấp hai, loại thiên phú này là cặn bã đến không thể cặn bã hơn, bất giác quay đầu nghiêm cẩn đánh giá Cố Nhược Vân, càng xem mày nhăn càng chặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK