Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc trước nàng còn vì Thiên Nhân trưởng lão đối tốt với chính mình mà cảm thấy nghi ngờ, hiện giờ cũng đã hiểu hóa ra là Ẩn Môn gặp nguy hiểm, muốn hướng đại lục xin giúp đỡ. Mà nàng, cũng vừa vặn có được truyền thừa Ẩn Môn, đối mặt với nguy cơ kế tiếp!

Đang nói, thì thấy mây người từ ngoài cửa đi vào.

Lúc này mặt mũi Mộ Sở đã bầm dập, tóc tai rối bời phía sau, đôi mắt trước sau lại không dám nhìn Thiên Nhân trưởng lão ngồi ở chỗ kia, thậm chí oán hận trong lòng cũng không dám phát tiết ra.

“ Cố nha đầu, hiện tại ta không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi, cáo từ.”

Thiên Nhân trưởng lão đứng lên, củng củng nắm tay, tiếp theo sau đó nhìn Mộ Sở nói: “ Chúng ta đi.”

“ Vâng, trưởng lão.”

Mộ Sở vội vàng cúi đầu đi theo phía sau Thiên Nhân trưởng lão, chờ sau khi bọn họ rời khỏi khách điếm, Thiên Nhân trưởng lão mới dừng bước chân, than nhẹ một tiếng nói: “ Mộ Sở, có một câu bởi vì có Cố nha đầu ở đó, ta mới không thể nói cho ngươi.”

Mộ Sở ngẩn người, có chút không rõ nguyên nhân nhìn Thiên Nhân trưởng lão.

“ Ngươi đừng tưởng rằng hành vi của ngươi ta nhìn không ra!” Thiên Nhân trưởng lão hừ lạnh một tiếng nói, “ Nha đầu kia ngươi không thể đắc tội, nói cách khác đừng nói là ta, cho dù là tộc trưởng cũng không giữ nổi ngươi!”

Đến tộc trưởng cũng không thể giữ nổi hắn?

Mộ Sở trợn tròn mắt, rốt cuộc Cố Nhược Vân này có thân phận gì? Phải biết rằng, ở trong Đệ Nhất thành, hco dù là thành hcủ đại nhân vẫn phải nhượng tộc trưởng ba phần, nhưng Thiên Nhân trưởng lão lại nói nếu đắc tội Cố Nhược Vân, đến tộc trưởng cũng không bảo hộ được hắn?

“ ta đã nói tới như vậy, chính ngươi ngẫm lại cho tốt đi, mặt khác miễn cho ngươi phạm phải sai lầm không thể tha thứ, sau khi trở về xoay mặt vào tường ngồi thiền ba năm, trong ba năm này ngươi không được rời đi nửa bước! Còn chuyện ngươi ngồi thiền ba năm ta sẽ nói với sư phụ ngươi.”



Nói xong lời này, Thiên Nhân trưởng lão cất bước tiếp tục đi, không có nhìn Mộ Sở phía sau nhiều thêm một cái .Mộ Sở trầm mặc nửa ngày ngay sau đó liền đuổi theo, có lẽ bởi vì lời nói này của Thiên Nhân trưởng lão, thật ra kế tiếp hắn cũng không có tìm Cố Nhược Vân gây phiền toái! Nhưng mà, cũng bởi vì hắn vừa trở về liền tiến vào phòng đóng cửa ăn năn, không thể đem chuyện này báo cho Ôn Nhã, hiện tại mới làm cho Ôn gia cuối cùng phạm phải sai lầm không thể tha thứ, kết cục chính là bi kịch!

...................

Bên trong từ đường, Thiên Nhân trưởng lão mới vừa đi đến, liền trông thấy tộc trưởng ngồi đợi hắn đã lâu, vội vàng tiến đến, củng củng nắm tay hỏi: “ Tộc trưởng, ngươicó việc tìm ta?”

“ Ân,” tộc trưởng nhẹ nhàng lên tiếng, “ Thiên Nhân trưởng lão, ta nghe nói ngươi xuống núi?”

Thiên Nhân trưởng lão sửng sốt một chút, chợt đem nguyên nhân chính mình xuống núi nói cho tộc trưởng, biểu tình kia còn mang theo bất đắc dĩ: “ Còn không phỉa bởi vì tên tiểu tử Mộ Sở kia? Tiểu tử kia tham luyến sắc đẹp, đem Cố Nhược Vân ném sang một bên, hơn nữa còn khinh nhục nàng, ta xuống núi làm Cố Nhược Vân tiến vào Ẩn Môn, bất quá tính tình nha đầu kia cũng thật ương nghạnh, điểm này cùng thánh nữ rất giống nhau, căn bản là không muốn có hại, còn rất là bệnh vực người mình.”


“ Phải không?” con ngươi tộc trưởng sáng lên một chút, “ Ngươi đã nhìn thấy nha đầu Cố Nhược Vân kia?”


“ Không sai,” Thiên Nhân trưởng lão gật gật đầu, “ Nha đầu kia ta thực xem trọng, tính cách này căn bản là không muốn ủy khuất! Mà tính tình nàng như vậy cũng có thể dễ dàng rở thành một tuyệt thế cường giả, đáng tiếc nha đầu này trưởng thành từ Tây Linh đại lục, nếu ngay từ đầu nàng đã ở trong Ẩn Môn của chúng ta, hơn hai mươi năm này, ta dám cam đoan trong Ẩn Môn không có người nào là đối thủ của nàng.”


Tộc trưởng cười khẽ một tiếng: “ Xem ra nha đầu kia xác thật không tồi, làm cho ngươi đánh giá cao nàng như vậy, nhưng mà Thiên Nhân trưởng lão, ta còn muốn khảo nghiệm một chút nha đầu kia, bởi vậy tạm thời ta sẽ không để nàng tiếp nhận truyền thừa.”


Thiên Nhân trưởng lão có chút kinh ngạc, khó hiểu hỏi: “ Tộc trưởng, đây la vì sao?”


“ Bởi vì ta muốn biết thiến phú cùng thực lực của nàng rốt cuộc mạnh tới mức nào, có thể đối mặt với nguy cơ của đại lục không!” tộc trưởng hít sâu một hơi nói, “ Hơn nữa, ta còn muốn khảo nghiệm nàng có lực lượng khống chế thánh thú hay không! Trưởng lão, ngươi không nghe qua có câu nói sao? Trò giỏi hơn thầy! nữ nhi của Ngọc nhi khẳng định mạnh hơn Ngọc nhi!”


Thiên Nhân trưởng lão rất là khiếp sợ, phải biết rằng, thánh thú Ẩn Môn nhiều năm như vậy cho tới bây giờ cũng chỉ tán thành một người là thánh nữ, cho dù là tộc trưởng cũng không cho chút mặt mũi nào! cũng chỉ thân mật đối với thánh nữ, nhưng cho dù là thánh nữ cũng chưa từng thành công khống chế thánh thú.


Hiện giờ, tộc trưởng lại đem hy vọng đặt lên người nữ nhi thánh nữ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK