Ầm!
Khoảnh khắc đan dược vào miệng, một luồng lực lượng cường đại hung hăng va chạm ở phía trên bình cảnh của Lam Vũ Ca, giống như muốn phá tan tấm giấy mỏng manh này, tới thế giới mới.
Võ Hoàng đột phá cần linh khí cường đại hơn, vì vậy vì trợ giúp bà thăng cấp, linh lực chung quanh đều tụ lại về phía thân thể của bà, ở dưới linh lực cường đại kia, bóng dáng màu lam của Lam Vũ Ca giống như một thuyền nhỏ tung bay theo gió.
Ầm!
Rầm rầm rầm.
Tất cả mọi người khẩn trương nói không ra lời, ánh mắt như chớp như không nhìn Lam Vũ Ca, sợ lỡ mất một chút thì tiếc nuối cả đời.
"Đột phá cho ta!"
Ầm!
Một luồng cường lực lại va chạm ở phía trên bình cảnh, nhưng mà bình khẩu (cửa vào bình cảnh) quá mức vững chắc, thế cho nên chút lực lượng ấy chỉ có thể làm dao động một chút.
Vì thế, Lam Vũ Ca lại lần nữa, hút linh lực quanh thân vào trong cơ thể, ngưng tụ thành một luồng to và dài, lại hung hăng va chạm ở bình khẩu.
Rốt cục, bình khẩu nứt ra một khe hở, một chút linh lực theo khe hở kia chui vào trong.
Nhưng mà này vẫn là không đủ!
"Đột phá cho ta!"
Lam Vũ Ca lại hét lớn một tiếng, vô cùng vô tận lực lượng ở trong cùng một lúc hung hăng va chạm, một chút lại một chút, thề không đâm phá được bình cảnh kia của bà sẽ không bỏ qua! Không biết qua bao lâu, ‘ầm ầm’ một tiếng, bình cảnh vốn đã lơi lỏng ở dưới va chạm của bà rốt cục phá mở rồi, linh lực không có lực cản, bỗng chốc vọt vào.......
"Võ Hoàng cao cấp!"Mọi người hít một ngụm khí lạnh, lúc trước, Lam Vũ Ca thân là Võ Hoàng trung cấp, có thể giữ vững không bại với cao cấp, hiện giờ bà đã đột phá đến Võ Hoàng cao cấp, chẳng phải là không có địch thủ ở trong vòng Võ Hoàng?
Con ngươi của lão gia tử thiếu chút nữa thì rớt ra, hai mắt sáng lên chăm chú nhìn Cố Nhược Vân, nhưng mà ngại hình tượng, ông cũng không nói thêm gì, chỉ là ho khan hai tiếng: "Tiểu tử Lâm gia, lần này ngươi còn có cái gì để nói?"
Lúc này, sắc mặt huynh muội Lâm gia trắng bệch, giống như thế nào cũng không nghĩ tới trên tay Cố Nhược Vân có thể có đan dược cường đại giống như này?
Này quả thực không khoa học.
"Đúng rồi," Hình như Cố Nhược Vân nghĩ tới cái gì, chuyển ánh mắt: "Thiên Khải Tôn Giả, làm sao người lại ở chỗ này?"
Thiên Khải liếc mắt nhìn nàng một cái: "Ta đi ngang qua chỗ này, nghe nói hôm nay muội muội của ta qua thọ thần, nên ta đến xem, nha đầu, làm sao ngươi lại có thể xuất hiện ở đây?"
Muội muội?
Cố Nhược Vân sửng sốt một chút, ý tứ của Thiên Khải Tôn Giả là, ngoại tổ mẫu là muội muội của ông?
Không có khả năng!
Nếu Đông Phương thế gia có quan hệ với Thiên Khải Tôn Giả, năm đó làm sao có thể bị người ức hiếp như thế? Năm đó khi bọn họ bị ức hiếp, vì sao Thiên Khải Tôn Giả không có xuất hiện?
"Vân Nhi," Lam Vũ Ca nhẹ vỗ về tay của Cố Nhược Vân: "Ta biết con đang nghĩ cái gì, việc này cũng không trách hắn, lúc trước khia Đông Phương thế gia xảy ra chuyện, hắn cũng không ở mảnh đại lục này, hơn nữa tìm không thấy người kia, cho nên mới không thể trợ giúp cho Đông Phương thế gia."
Nghe nói như thế, cảm xúc buộc chặt của Cố Nhược Vân chậm rãi nới lỏng.
Kỳ thực, không chỉ Cố Nhược Vân, ngay cả thế lực thành Đông Phương này đều không biết quan hệ của Thiên Khải Tôn Giả và Lam Vũ Ca, vì vậy sau khi Thiên Khải Tôn Giả nói ra, không khỏi lại liếc mắt đánh giá Lam Vũ Ca một cái.
Thì ra, bà mạnh mẽ như vậy, là vì ca ca của nàng là Thiên Khải Tôn Giả.
"Nha đầu, ngươi nói với ta ngươi và Đông Phương thế gia là quan hệ gì trước, đợi chút," Đột nhiên, Thiên Khải Tôn Giả giống như là phát hiện cái gì, cau chặt mày nhìn về phía Cố Nhược Vân, thật lâu sau, ông kinh ngạc kêu lên: "Ngươi đột phá đến Võ Hoàng? Mấy tháng trước lúc ta nhìn thấy ngươi, ngươi mới là Võ Vương sơ cấp mà thôi, thời gian mấy tháng ngươi mẹ nó đột phá đến Võ Hoàng sơ cấp? Vượt qua trọn một giai cấp? Nha đầu, mau nói cho ta biết ngươi tu luyện thế nào? Ta bái ngươi làm sư được không?"