Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Nhược Vân cười khổ một tiếng: "Đạo lý ngươi nói làm sao ta không rõ? Chính là bởi vì ta không đủ cường đại, mới làm hại mẫu thân, ngoại công còn có đệ đệ chết thảm, làm hại người bên người ta một đám cách ta mà đi! Ông trời đã cho ta sống tiếp, ta nhất định phải thành Đế Vương của thế giới này! Chúa tể nắm quyền sinh quyền sát mọi người!"

Giờ khắc này, giọng nói của thiếu nữ khí phách lăng vân (khí phách thẳng tới mây xanh), làm cho khuôn mặt chẳng phải thật dễ nhìn trở nên sáng rọi bắn ra bốn phía.

Tử Tà cười sờ sờ đầu nhỏ của Cố Nhược Vân, nói: "Nha đầu, hiện tại ngươi dùng Tụ Khí đan trước, chờ sau khi đột phá cấp ba thì đi ra."

"Được."

Trong mắt Cố Nhược Vân hiện lên một đạo ánh sáng sắc bén, nàng có một loại dự cảm, sau khi ăn vào Tụ Khí đan này, liền có thể đột phá đến cấp ba……...

Một đêm không ngủ.

Lúc Cố Nhược Vân xuất hiện ở trong mắt mọi người Cố gia, đã đến thời hạn cuối cùng, trước kia người Cố gia luôn hi vọng nàng cút thật xa, chưa từng chờ mong nàng giống như giờ phút này.

Lão Tướng Quân lười nói thêm cái gì với nàng, không lạnh không nhạt quét mắt liếc nàng một cái, trực tiếp ra lệnh nói: "Cao thủ của Luyện Khí Tông đã ở trong Hoàng cung, bệ hạ có lệnh tất cả mọi người tham gia sinh nhật của Thái Tử, ngươi cũng không kịp thu thập hiện tại liền theo chúng ta đi đi."

Kỳ thực, chuyện này Cố Nhược Vân cũng có chút rõ ràng, nhưng mà, bởi vì muốn biết một chút trình độ cao thủ của mảnh đại lục này, lúc này nàng không có cãi lại lời nói của lão Tướng Quân….....

Mùi hương thơm ngát lưu động trong phòng, nam nhân đứng chắp tay, ánh mặt trời nhàn nhạt chiếu xuống, kéo dài bóng lưng của hắn ở dưới ánh mặt trời.

Dư lão đứng ở sau lưng nhìn thiếu chủ nhà mình, chần chờ một lúc lâu, nói: "Thiếu chủ, gần nhất hai vị trưởng lão Luyện Khí Tông đến Thanh Long Quốc, không biết là vì chuyện gì, cho dù Thái Tử Thanh Long Quốc là đồ đệ của Hồn Phi trưởng lão, nhưng mà lấy tính cách cao ngạo của hắn là tuyệt đối sẽ không không có mục đích tham gia một cái tụ hội, hơn nữa lần này ngay cả Điền Lâm trưởng lão và nữ nhi của Tông Chủ đều đi theo đến đây, ta vẫn cảm giác có chuyện gì đó sắp phát sinh."



Nam nhân giương khóe môi ôn nhuận lên: "Mặc kệ bọn họ có mục đích gì, đều không liên quan đến Đông Phương thế gia chúng ta, nhưng mà, ta nhớ được trước kia Hồn Phi trưởng lão đầu tiên là nhìn trúng thiên phú của Cố Sanh Tiêu, lại bị Sanh Tiêu cự tuyệt, sau mới thu Thái Tử làm đồ đệ."

"Thiếu chủ, ý của người là, hắn sẽ tìm phiền toái cho Nhược Vân tiểu thư."

"Không," Nam nhân lắc lắc đầu, "Tốt xấu gì Luyện Khí Tông cũng có uy vọng ở đại lục, loại chuyện này làm không được, đúng rồi, Dư lão, không lâu sau ta phải về Đông Phương thế gia một chuyến, ngươi liền ở tại chỗ này trợ giúp Cố Nhược Vân."

Dư lão sợ run một cái, nét mặt già nua lộ ra một chút kinh ngạc.


"Thiếu chủ, này……….."


"Dư lão, ngươi cũng rõ ràng Bách Thần Đường là nơi lúc trước ta thành lập vì cung cấp tài chính cho bản thân, nhưng nếu Bách Thần Đường có thể nâng Cố Nhược Vân lên, vậy cho nàng lại ngại gì? Dù như thế nào, nàng cũng là nữ nhi của tỷ tỷ, mà ta để ngươi ở tại chỗ này, cũng là vì để cho ngươi thấy rõ năng lực của nàng, nếu nàng không có năng lực thực sự, ngươi liền trở về Đông Phương thế gia, không cần nói bất cứ chuyện gì với nàng, cùng với làm cho nàng dính vào trong phân tranh của chúng ta, không bằng làm cho nàng ở bên ngoài một đời tiêu dao (ung dung tự tại)."


Giọng nói của nam nhân có chút không biết làm thế nào.


Dư lão cúi đầu, cung kính nói: "Vâng, thiếu chủ, lão nô cẩn tuân thiếu chủ phân phó."


…………..


"Nhược Vân!"


Trong ngự hoa viên, La Âm liếc mắt liền thấy Cố Nhược Vân theo Cố gia đến, lập tức mừng rỡ, không chút để ý đến La Tướng Quân bên cạnh đang trợn mắt nhìn Cố Nhược Vân chạy như bay đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK