Ầm!
Phủ chủ còn chưa kịp đứng lên từ đi trên đất, đã lại tê liệt ngã xuống, khuôn mặt trắng bệch kia tràn đầy tuyệt vọng, con ngươi tràn ngập hối hận nhìn về phía Thiên Bắc Dạ.
Đương nhiên, sắc mặt chúng trưởng lão cũng khó coi, hình như thế nào cũng thật không ngờ Minh phủ sẽ là Thiên Bắc Dạ sáng lập! Nhất là, lúc trước bọn họ còn muốn dùng vị trí thiếu chủ uy hiếp Thiên Bắc Dạ!
Hoàng Oanh hơi hơi rũ mi mắt xuống, cho dù lúc trước nàng ta cái gì cũng không nói, trong lòng cũng đã nổi lên kinh đào hãi lãng (ý là vô cùng kinh hãi).
Xem ra, quả nhiên là nàng ta quá mức xem nhẹ Thiên Bắc Dạ!
Nếu sớm biết bối cảnh của hắn cường đại như vậy, lúc trước nên dùng hết thủ đoạn có được hắn!
Chính là bởi vì ngay từ đầu nàng ta chưa từng nhìn thẳng vào Thiên Bắc Dạ, tiếp cận đối phương cũng là vì mệnh lệnh của phụ thân! Cho nên, nàng ta mới không sử dùng thủ đoạn! Hiện giờ biết được thân phận của Thiên Bắc Dạ, cùng thấy hắn một lòng say mê đối với Cố Nhược Vân, có thể nào không hối hận?
Bất kỳ nữ tử nào cũng không thể chống đỡ sức quyến rũ một nam tử chuyên nhất mà cường đại tản mát ra!
"Tổ trưởng lão, người nói Thiên Bắc Dạ là người sáng lập Minh phủ? Điều này sao có thể, vì sao lại xảy ra chuyện như vậy?" Phủ chủ cười khổ một tiếng, hơi hơi nhắm đôi mắt lại, giờ này khắc này, trái tim hắn ta đều đang run run.
Lão giả mặc áo bào trắng hừ lạnh một tiếng, rồi sau đó quay đầu nhìn về phía Thiên Bắc Dạ, cung kính hỏi: "Chủ tử, không biết người muốn xử trí những người này như thế nào?"
Từ sau khi nói ra thân phận của Thiên Bắc Dạ, ông cũng không ở xưng hô hắn là thiếu chủ nữa, mà biến thành xưng hô vạn năm phía trước đối với hắn.
"Mọi người ấn tộc quy xử trí."
Âm thanh Thiên Bắc Dạ lạnh lùng, không chút tình cảm.
"Không!" Vừa nghe lời này, Phủ chủ vội vàng đứng lên từ trên đất, hắn ta gấp đỏ mắt, lo âu nói: "Oanh nhi là vô tội, các ngươi không thể đối xử với nàng như vậy!"
Dĩ hạ phạm thượng, dựa theo tộc quy xử trí, lăng trì xử tử!
Đây chính là Minh phủ, Minh phủ tàn khốc!
"Vân Nhi, chuyện bên này đã giải quyết, chúng ta cũng nên rời đi Minh giới này."
Thiên Bắc Dạ lại giống như không nghe thấy âm thanh kêu gào của Phủ chủ, đôi mắt dịu dàng ngóng nhìn nữ tử trong ngực, khóe môi giương lên một độ cong.
"Ừ."
Cố Nhược Vân khẽ gật đầu, hiện tại thời gian của nàng cấp bách, tự nhiên không cách nào lãng phí ở Minh phủ.
Sau khi có được Huyết Tích quả, cũng là thời điểm nàng rời đi nơi này, đi Long tộc tìm kiếm Long đảm.
"Thiếu chủ, không! Người không thể như vậy! Tộc quy xử trí rất nghiêm khắc, Oanh nhi không phạm sai lầm gì, hơn nữa, chúng ta chỉ là muốn người cưới Oanh nhi, cho dù phạm vào sai, cũng tội không đáng chết!"
Hai mắt Phủ chủ đỏ bừng, muốn bổ nhào qua kéo góc áo của Thiên Bắc Dạ, lại còn không đụng tới Thiên Bắc Dạ, đã bị tổ trưởng lão ngăn cản.
"Không phạm sai lầm?" Thiên Bắc Dạ chậm rãi xoay người, con ngươi âm trầm dừng ở trên người Hoàng Oanh.
Lần này, là lần đầu tiên hắn nhìn thẳng vào Hoàng Oanh, nhưng mà, ánh mắt kia lại làm cho người ta run sợ.
"Nàng ta tự xưng mình là thiếu phu nhân, chính là phạm vào sai lầm lớn nhất! Tất cả mọi người dựa theo tộc quy xử trí, không có ngoại lệ!"
Phanh!
Hai chân Phủ chủ mềm nhũn, lại té ngã trên đất.
Hắn ta sai rồi, thật sự sai rồi! Nhưng thế nào cũng không nghĩ tới, chỉ vì một lần sai lầm, làm cho vạn kiếp bất phục.
"Mặt khác," Thiên Bắc Dạ nhìn về phía tổ trưởng lão, lạnh lùng hạ mệnh lệnh: "Hoàng đế Thiên Nguyệt đế quốc dám can đảm đuổi giết ta và Vân Nhi, chuyện này các ngươi đi xử lý, ta muốn Hoàng đế kia sống không bằng chết!"
"Tuân mệnh!"
Hai tổ trưởng lão đồng loạt củng quyền, nói.
"Chờ một chút," Trong giây lát Cố Nhược Vân như nhớ tới cái gì, gọi hai tổ trưởng lão: "Công tử Lý Thanh phủ Tướng quân Thiên Nguyệt đế quốc cùng ta là bằng hữu, cho nên, các ngươi chỉ cần đối phó Thiên Nguyệt Hoàng đế là đủ rồi, đừng ngộ thương người phủ Tướng quân."
"Vâng."
Hai người không có chút kinh ngạc, lập tức đồng ý.
"Chúng ta đi."
Sau khi Thiên Bắc Dạ phát xong lệnh của tất cả mọi truyện, lập tức ôm lấy Cố Nhược Vân đi đến ngoài tộc đường.
Hiện giờ hai lão gia hỏa này đã khang phục, vậy chứng minh Minh phủ này tạm thời có thể buông xuống, việc cấp bách, vẫn là thân thể của đại cữu tử quan trọng hơn...