Con ngươi của Hạ Khởi lạnh xuống, lại rất nhanh đã khôi phục bình thường, nói: "Hoàng Hậu và Bàng Nhiên thật đúng là rất to gan! Ngôi vị hoàng đế của Huyền Vũ Quốc vẫn luôn do ta Hạ gia làm chủ, khi nào thì đến lượt chính bọn họ quyết định? Tam hoàng tử, ngươi đi về trước, lát sau ta sẽ phái người đi hoàng thất các ngươi chủ trì công đạo cho ngươi!"
"Đa tạ Hạ công tử, ta đây cáo từ trước."
Hạ Khởi nhẹ nhàng gật đầu, đột nhiên trong lúc đó y giống như nghĩ tới cái gì, nói: "Đúng rồi, nghe nói hoàng tử Huyền Vũ Quốc các ngươi đã chết rất nhiều, trừ ngươi ra chỉ còn Ngũ hoàng tử và Lục hoàng tử, Ngũ hoàng tử kia lưu luyến nơi yên hoa, không cách nào đảm đương trách nhiệm, Lục hoàng tử Bàng Nhiên là một phế vật, nếu loại phế vật này có thể làm hoàng đế thì khất cái cũng có thể thành thần, Hạ gia chúng ta cũng không cần một phế vật, cho nên, vị trí hoàng đế của Huyền Vũ Quốc liền do ngươi tới đảm nhiệm đi."
Bàng Phi dừng bước chân, hắn có chút không dám tin nhìn Hạ Khởi.
Vừa rồi Hạ Khởi công tử nói gì đó? Để cho hắn trở thành hoàng đế của Huyền Vũ Quốc? Đây rốt cuộc có phải sự thật hay không?
"Hạ công tử, người là nói…...."
"Ngươi trở về chờ tin tức tốt đi," Hạ Khởi cười cười, nói: "Hiện giờ cha ta vì việc của huynh trưởng ta mà vội đến mức đau đầu, không có tâm tình quản nhiều chuyện như vậy, ta cũng chỉ là muốn chia sẻ giúp ông một ít, việc này ta vẫn là có thể làm chủ."
Kinh hỉ (ngạc nhiên + vui mừng) đến quá đột ngột, trái tim của Bàng Phi đều thiếu chút nữa thì ngừng đập, một lúc lâu sau hắn mới hồi phục tinh thần lại, cảm xúc vui mừng đến điên cuồng dâng lên, kích động muốn điên cuồng cười ba tiếng.
Mẫu phi, cữu cữu, các người thấy được sao? Huyền Vũ Quốc này thật vẫn là phải trở thành thiên hạ của ta! Phế vật Bàng Nhiên kia căn bản không có khả năng đấu với ta! Cho dù hắn được phụ hoàng sủng ái lại như thế nào? Không có Hạ gia gật đầu, hắn là tuyệt đối không có khả năng đi lên cái vị trí kia.
Hoàng Hậu, Bàng Nhiên, các ngươi chờ! Chờ ta đăng cơ thành đế, chính là lúc các ngươi bị mất mạng!
"Hạ công tử, ta nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của người, làm hoàng đế Huyền Vũ Quốc thật tốt."
"Ừ."
Hạ Khởi mỏi mệt nhắm lại đôi mắt: "Ta mệt mỏi, ngươi có thể đi rồi."
"Vâng."
Sau khi nói xong lời này, Bàng Phi bước nhanh rời khỏi sân Hạ gia, mà ở sau khi hắn biến mất, Hạ Khởi mở đôi mắt, giờ khắc này trong mắt y không còn ôn hòa vừa rồi? Tràn ngập lạnh lẽo: "Tên Bàng Tử Hoàng kia tính tình rất quật cường, không cách nào trở thành một con chó đủ tư cách! So sánh ra, Bàng Phi này dễ dàng nắm trong tay hơn nhiều." (L: bị người ta coi là cho mà vẫn vui mừng được, haizz)
... ........
Thư phòng Hạ gia, uy nghiêm yên lặng, Hạ lão gia tử mặc áo bào trắng đứng ở phía trước cửa sổ, chắp tay sau lưng, nhưng là rất có khí chất tiên phong đạo cốt.
Chỉ là, trên mặt ông lại lộ ra vẻ già nua, mệt mỏi hỏi phía sau người: "Còn có chuyện gì sao?"
Hạ quản gia chần chờ một lúc lâu, nói: "Gia chủ, hoàng đế Huyền Vũ Quốc gởi thư, muốn tiến cử Lục hoàng tử Bàng Nhiên trở thành đế vương đời tiếp theo."
"Bàng Nhiên?" Hạ lão gia tử nhướng mày: "Có tìm hiểu qua tin tức cảu Bàng Nhiên này?"
"Lão nô đã phái người tra qua, Bàng Nhiên võ đạo không được, có thể nói là một phế sài chân chính, nhưng mà, hắn lại có được đạo trị quốc, trở thành một đế vương không cần thiết có thực lực quá lớn, lại phải có thể làm cho dân chúng an cư lạc nghiệp, quốc thái dân an, đây là gia chủ đã từng nói qua với lão nô, lão nô cho rằng Bàng Nhiên đủ tư cách, lúc này đây mới cả gan đến quấy rầy gia chủ."
"Hơn nữa……..." Hạ quản gia dừng một chút: "Ngũ hoàng tử cũng tiến cử Lục hoàng tử đảm nhiệm đế vương, hơn nữa cam nguyện ở bên phụ tá, thực lực thiên phú của Ngũ hoàng tử không tệ, nếu hai người liên thủ, tất nhiên có thể làm cho Huyền Vũ Quốc càng thêm cường thịnh."