Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: kaylee

Nhưng mà, tất cả ánh mắt của nam nhân này, đều ở trên người một nữ nhân.

Ánh mắt Hoàng Oanh u ám vài phần, trên khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên vẻ ảm đạm, nàng biết, nếu mình trầm luân vào, tất nhiên sẽ tiến vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục!

Vì vậy rất nhanh Hoàng Oanh đã sửa lại cảm xúc của mình, nhợt nhạt cười nói: "Phụ thân, ta hiểu rõ, ta sẽ không làm người thất vọng, vĩnh viễn sẽ không."

"Ha ha," Rốt cục Phủ chủ cũng không còn vẻ lo lắng lúc trước, sang sảng cười lớn vài tiếng: "Đây mới là nữ nhi tốt của ta! Đi, hiện tại ta lập tức an bày xuống, mặc kệ suy nghĩ của Thiên Bắc Dạ như thế nào, từ đây về sau người bên trong phủ này đều phải xưng hô con là thiếu phu nhân!"

Hoàng Oanh hơi hơi rũ mi mắt xuống: "Phụ thân, tổ trưởng lão bên kia..."

"Hiện tại ta lập tức đi xin chỉ thị của tổ trưởng lão, con yên tâm, tổ trưởng lão sẽ không quản hôn nhân đại sự của thiếu chủ."

...

Phía sau núi Minh phủ, chính là nơi bế quan của tổ trưởng lão, cho dù là Phủ chủ Minh phủ cũng không thể tùy tiện tiến đến quấy rầy bọn họ thanh tu, cho nên, duy nhất có thể tiến đến gặp mặt tổ trưởng lão cũng chỉ có thiếu chủ Thiên Bắc Dạ.

Lúc này, ở ngoài một gian thạch thất, hai bạch y nữ tử cầm kiếm mà đứng, lẳng lặng thủ hộ cửa ở phía sau.

Nhiệm vụ của bọn họ chính là chờ đợi ở đây, không để cho bất luận kẻ nào quấy rầy sự tĩnh tu của tổ trưởng lão.

"Hai vị sứ giả, Phủ chủ tiến đến cầu kiến tổ trưởng lão."

Đúng lúc này, một gã đệ tử vội vàng tiến đến thông báo, ngôn ngữ cung kính nói.

Ở thời điểm thông thường hai sứ giả này chính là đại biểu cho tổ trưởng lão, cho nên, người Minh phủ cũng không thể không tôn kính đối với sứ giả.



"Phủ chủ?"

Nữ tử bên phải hơi hơi nhíu mày, lạnh nhạt nói: "Tổ trưởng lão đang bế quan, bất luận kẻ nào cũng không gặp."

"Hai vị sứ giả đại nhân, Phủ chủ là có chuyện muốn xin chỉ thị của tổ trưởng lão, chuyện kia là về chung thân đại sự của thiếu chủ, kính xin hai vị sứ giả thông tổ trưởng lão báo một tiếng." Tên đệ tử kia vẫn không chịu rời đi.

Sắc mặt hai nữ tử đều có chút không kiên nhẫn, mi mày càng là hàm chứa một chút sầu lo.

Thân thể tổ trưởng lão càng ngày càng kém, hiện tại ngay cả nói đều không thể nói, nếu không nói nhiều một lời chẳng khác nào lãng phí một chút sinh cơ, loại tình huống này lại như thế nào gặp người? Nếu tình huống của tổ trưởng lão truyền ra ngoài, toàn bộ Minh phủ chắc chắn đại loạn.

"Ngươi nói Phủ chủ tiến đến là vì chung thân đại sự của thiếu chủ?" Hữu Sử nhíu lên mày, trong mắt hàm chứa vẻ nghi hoặc: "Có thể nói một câu cụ thể tình huống hay không."

"Vâng," Đệ tử Minh phủ củng củng nắm tay, tôn kính nói: "Nữ nhi của Phủ chủ Hoàng Oanh, thiên phú tuyệt luân, dung mạo tuyệt thế! Lần này Phủ chủ tiến đến bái phỏng tổ trưởng lão, vì hôn sự của bọn họ, không biết hai vị sứ giả có thể thông bẩm tổ trưởng lão hay không?"


"Được rồi, tổ trưởng lão không có cách nào gặp các ngươi," Hữu Sử phất tay, âm thanh lạnh lùng nói: "Ngươi đi thông báo với Phủ chủ, tất cả mọi chuyện hắn làm chủ là được, chút việc nhỏ ấy không cần đến phiền toái tổ trưởng lão."


"Vâng."


Nghe vậy, tên đệ tử kia vội lui xuống.


Hắn muốn hồi bẩm tin tức tốt này cho Phủ chủ...


Sứ giả Minh phủ, đại biểu chính là tổ trưởng lão! Dù sao trong mấy năm nay tổ trưởng lão bế quan không muốn bất luận kẻ nào đến quấy rầy bọn họ. Vì vậy đã tuyển chọn hai nữ tử thiên phú thật tốt làm sứ giả, tuy rằng sứ giả này bởi vì có thể tiếp cận tổ trưởng lão, cho nên địa vị ở trong Minh phủ không tệ, đôi khi tổ trưởng lão càng là cần các nàng truyền đạt lời nói của hắn.


Nhưng, đây chỉ là cách nói tương đối dễ nghe, khó nghe một chút, chính là chó trông cửa!


Thân là chó trông cửa, tự nhiên không có cách nào hiểu biết nhiều tình huống khác hơn! Cũng không rõ ràng quan hệ của Thiên Bắc Dạ và Minh phủ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK