Bọn họ đều chỉ nhìn thấy tinh thần lấy oán báo ơn của Manh Manh!
Tiểu gia hỏa này tuy rằng vóc dáng chỉ bằng nắm tay, nhưng cũng biết cạnh tranh công bằng, cho nên hành động vừa rồi nó dùng nước miếng của mình ám toán Thiên Ngân Lang hẳn chỉ là cử chỉ vô ý, nếu không nó sẽ không giữ chặt Thiên Ngân Lang!
Sự thật là như thế sao?
Nhưng mà, không đợi Thiên Ngân Lang suy nghĩ nhiều lại cảm thây thân thể của mình bị nhấc lên, nó bị xoay đến nỗi chỉ nghe thấy tiếng gió, quay đến nỗi cả người nó đau lên! chợt thân thể nó hung hăng đánh xuống mặt đất, phịch một tiếng, toàn bộ lôi đài đều run rẩy vài phần.
" Nhất định là ta hoa mắt, không sai, nhất định là ta đã hoa mắt!"
Bên trong đám người, một nam tử trẻ tuổi xoa xoa đôi mắt, không dám tin nhìn một màn phía trên lôi đài.
Chỉ thấy trên lôi đài cao lớn, Manh Manh chỉ lớn bằng bàn tay túm lấy cái đuôi của Thiên Ngân Lang, đem thân thể nó nhấc lên hung hăng quay vài vòng sau đó quăng xuống mặt đất! âm thanh kia chấn động như vậy, cho nên toàn bộ lôi đài cũng chấn động theo.
Phanh!
Phanh phanh phanh!
Tiểu gia hỏa dùng sức đánh vào thân thể Thiên Ngân Lang, một cái lại một cái, không chút nào dừng lại, mà Thiên Ngân Lang bị nó đánh đến một chút lực lượng phản kháng cũng không có, mặc cho tiểu gia hỏa đem thân thể nó đánh tơi tả.
Toàn bộ hoàng cung, đều truyền ra tiếng kêu rên của Thiên Ngân Lang.
" Thiên Ngân Lang hôm nay thật thảm, so với linh thú rừng rậm Ác Linh bị Manh Manh trực tiếp cắn nuốt còn thảm hơn nhiều."
Đổng Phương lắc lắc đầu, trong mắt không ngăn được vui sướng khi nguời gặp họa.
Tình cảnh lúc trước tiểu gia hỏa này để Thiên Ngân Lang truy đuổi, chính là đang đùa giỡn với nó?
" Dừng tay!"
Rốt cuộc Tô Lâm phục hồi tinh thần lại, chợt liền nhìn thấy tiểu gia hỏa đem thân thể Thiên Ngân Lang lần lượt đánh xuống, cả người đều phẫn nộ hét lớn một tiếng: " Cố Nhược Vân, mau gọi linh thú của ngươi dừng tay! Bằng không, Thiên Ngân Lang sẽ chết, hậu quả này ngươi gánh không nổi!"
Thiên Ngân Lang là do hộ pháp Minh Phủ cho nàng mượn để dành thắng lợi trong tỷ thí, vạn nhất Thiên Ngân Lang chết trên lôi đài, lửa giận của Minh Phủ ai cũng không gánh vác nổi!
Phanh!