"Các ngươi nghe nói sao, nghe nói gần đây Kim Đế đang nơi nơi tìm tòi tung tích của Y thánh Bạch Trung Thiên, cũng không biết rốt cục Y thánh này trêu chọc Kim Đế Kim quốc ở chỗ nào."
"Chậc chậc, cái này ngươi không biết đâu, ta đã sớm nghe người ta nói, hình như kẻ thù năm đó giết Hạ Nhược Vân Hạ gia, chính là Y thánh Bạch Trung Thiên! Phụ thân của Hạ Nhược Vân Hạ Minh hao hết khổ tâm mới điều tra được việc này, ta nghe nói quan hệ của Kim Đế và Hạ Nhược Vân không tệ, đương nhiên không có khả năng buông tha người giết hại nàng."
"Cái gì? Chẳng lẽ lúc trước diệt ngoại tổ gia của Hạ Nhược Vân chính là Y thánh Bạch Trung Thiên? Này……... Này không có khả năng đi, làm sao Y thánh Bạch Trung Thiên có thể làm ra loại chuyện này?"
Mọi người đang không ngừng kinh thán, vì vậy không ai nhìn thấy nữ tử áo xanh ngồi ở bên trong góc kia.
Cố Nhược Vân cau chặt mày, đáy mắt hiện lên vẻ trầm tư, thật lâu sau, nàng mới nới lỏng mi tâm ra, một nụ cười lạnh xuất hiện ở bên môi của nàng: "Hạ Minh, Hạ Sơ Tuyết, mấy năm trước, l^q'đ các ngươi vì đoạt được Thượng Cổ Thần Tháp gia gia giao cho ta, mà diệt một nhà ngoại công, càng là hại chết mẫu thân và đệ đệ, hiện giờ, các ngươi lại muốn dùng việc này để hãm hại sư phụ lão gia tử ông! Đáng tiếc các ngươi vĩnh viễn cũng không thể tưởng được, ta chẳng những trùng sinh, càng là.... .... Đã trở lại."
Nhưng mà, hiện giờ nàng, không phải là Hạ Nhược Vân Hạ gia, mà là Cố Nhược Vân!
Đúng lúc này, một âm thanh chợt vang lên ở trong quán trà, làm cho trái tim của Cố Nhược Vân đập mạnh, sát khí cả người kia đều tán phát ra, làm cho khuôn mặt thanh tú kia của nàng càng thanh lãnh.
"Mau nhìn, là Hạ Sơ Tuyết Hạ gia!"
"Chậc chậc, dáng vẻ của Hạ Sơ Tuyết này thật đúng là đẹp, khó trách Lục Trầm sẽ khăng khăng một mực đối với nàng như vậy, ta còn nghe nói Kim Đế Kim quốc cũng nhìn nàng ta với cặp mắt khác xưa!"
"Ta đoán rất có khả năng, Hạ Sơ Tuyết này sẽ có được danh xưng đệ nhất mỹ nữ Lưu Phong quốc, chính là thiên phú tuyệt đỉnh kia, cũng đủ xứng đôi với Kim Đế! Nhưng mà, ta nghe nói có vẻ Kim Đế Kim quốc thích Hạ Sơ Tuyết, chỉ là Hạ Sơ Tuyết cự tuyệt, cũng đúng, nữ tử vô dục vô cầu giống như Hạ Sơ Tuyết, như thế nào bởi vì khuôn mặt tuấn mỹ và quyền thế ngập trời của Kim Đế kia mà hiến thân?"
"Đúng rồi, các ngươi cũng không biết đi, Hạ Nhược Vân đã ngã xuống kia của Hạ gia chính là loại nữ nhân này, nghe nói nàng kết bạn với Kim Đế, chính là vì coi trọng khuôn mặt và quyền thế của Kim Đế cho nên mới hiến mình cho hắn, nếu không ngươi cho rằng vì sao lúc ban đầu Kim Đế sẽ trợ giúp Hạ gia? Hiện tại càng là muốn báo thù vì Hạ Nhược Vân! Nhưng mà, sau này sau khi Kim Đế quen biết Hạ Sơ Tuyết, đã bị cái loại khí chất vô dục vô cầu này trên người Hạ Sơ Tuyết hấp dẫn, do đó yêu nàng, hiện giờ muốn báo thù vì Hạ Nhược Vân, cũng là yêu cầu của Hạ Sơ Tuyết."
"Hạ Sơ Tuyết này thật đúng là một nữ nhân hoàn mỹ, đối với cái loại tỷ tỷ này còn trọng tình trọng nghĩa như thế, hơn nữa, ta còn nghe nói lúc ban đầu Lục Trầm yêu cũng là Hạ Sơ Tuyết, lại bị Hạ Nhược Vân dùng thủ đoạn, bởi vậy mới trở thành vị hôn phu của Hạ Nhược Vân……...."
Ở trong tiếng nghị luận nhóm người kia, Hạ Sơ Tuyết cả người mặc bạch y tinh thuần thanh nhã như hoa sen chậm rãi cất bước đi tới, chỉ là, lúc nàng ta đi đến giữa quán trà thì bước chân ngừng lại một chút, một đầu tóc khẽ tung bay ở trong gió, cùng với giọng nói của nàng ta, làm quán trà vốn huyên náo lặng ngắt như tờ.
"Hạ Nhược Vân là tỷ tỷ của ta, cho dù nàng có nhiều lỗi cỡ nào, cũng có huyết mạch tương liên với ta, ta không cho phép bất luận kẻ nào nói nàng một câu không đúng! Nếu về sau ta lại nghe được có người nói những lời hoang đường đó, đừng trách ta vô lễ!"