Khế ước?
Cố Nhược Vân giật mình, tầm mắt dừng trên tiểu thú đang phẫn nộ.
Nàng không nghĩ tới Ôn Nhã ngu xuẩn như thế, vọng tưởng một bước lên trời mà dám khế ước với tiểu thú này.
Linh thú chính là tồn tại trên tầm cao, nếu trước đó không đạt được thừa nhận của nó, nó sẽ tuyệt đối không nguyện ý khế ước! hoàn toàn có khí chất thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành.
“ Thánh thú đại nhân, ngài trước bình tĩnh một chút.” Thiên Nhân trưởng lão lau chùi mồ hôi lạnh trên trán, khuyên can.
Bình tĩnh?
Nghe thấy Thiên Nhân trưởng lão nói, tiểu gia hỏa càng thêm phẫn nộ rồi, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái.
Cái nhân loại đáng chết kia, lá gan thật sự quá lớn, đến nó cũng dám khế ước! ngay từ đầu nó không nên bị mỹ mạo của nàng mê hoặc, tiện thể vì lời khen của nàng mà lung lạc chính mình!
“ Cái này........” Thiên Nhân trưởng lão nhìn về phía tộc trưởng nói, “ Tộc trưởng đại nhân, ta thấy hiện giờ thánh thú đang ở trong phẫn nộ, sợ là người kế tiếp lên sân cũng sẽ bị nó không tán thành, không bằng hôm nay đến đây thôi, chờ sau khi tâm tình thánh thú bình phục lại chúng ta lại tiếp tục tiến hành được không?”
Nghe vậy, tộc trưởng hơi hơi gật đầu: “ Trưởng lão nói rất có đạo lý, tính tình thánh thú đại nhân luôn luôn rất kiêu ngạo, hiện tại nó đang tức giận, cho nên vô luận là ai nó đều sẽ không phản ứng, một khi đã như vậy, chúng ta chờ thêm vài ngày sau lại tiếp tục tiến hành.”
Lúc này, Ôn Nhã nằm trên mặt đất lạnh băng, nàng tựa hồ cảm nhận được những ánh mắt trào phúng xung quanh, cảm giác hốt hoảng chưa bao giờ có, hận không thể tìm cái khe đất chui vào.
Nhưng càng làm cho nàng chịu không nổi, chính mình đối với thánh thú thuần phục thất bại!
Nghĩ đến đây, Ôn Nhã đều cảm nhận trong lòng của mình giống như có một cây kim hung hăng đâm vào đau lợi hại, nhưng cũng vào lúc này, nàng nghe thấy được Thiên Nhân trưởng lão nói chuyện cùng tộc trưởng, vội vàng hướng hộ vệ bên cạnh quăng một cái ánh mắt.
Hộ vệ ngầm hiểu, đi nhanh tiến lên xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, củng củng nắm tay nói: “ Tộc trưởng đại nhân, Thiên Nhân trưởng lão, hiện giờ người chưa có đi lên tiếp nhận khảo nghiệm của thánh thú đại nhân chỉ còn một mình Cố cô nương, mà tiểu thư nhà ta cùng Cố cô nương từ trước đến nay quan hệ thập phần rất tốt, tự nhiên cũng biết được năng lực Cố cô nương, bởi vậy thỉnh tộc trưởng đại nhân cho Cố cô nương một cơ hội, để nàng tiến lên biểu hiện bản thân! Ta cảm thấy ở giữa nơi này, nếu có thể thuần phục thánh thú cũng chỉ có Cố cô nương!”
Đương nhiên, hộ vệ là tâm phúc của Ôn Nhã đã có ý nâng Cố Nhược Vân lên, chỉ có như thế, mới có thể càng chọc giận thánh thú đại nhân!
Mặt mũi tiểu thư nhà mình đã mất trước mọi người, đương nhiên Cố Nhược Vân cũng đừng mong tránh khỏi! bởi vậy, vô luận như thế nào người Ôn gia bọn họ cũng không thể dễ dàng để nàng rời đi!
“ người Ôn gia thật là âm hiểm! liền một cái hộ vệ cũng không kém.” Sở La hừ lạnh một tiếng, khinh bỉ nhìn gã hộ vệ đứng ra đề xuất ý kiến.
“ Ta không rõ, khi nào thì chủ tử nhà ta cùng tiện nhân Ôn Nhã kia có giao hảo, chính nàng mất mặt, lại một hai phải kéo người khác xuống nước,” Tử Ngọc cũng là trào phúng đầy mặt, “ Đáng tiếc, hai người cũng không giống nhau, dưới loại tình huống này cho dù chủ tử thất bại, cũng sẽ không quá mức mất mặt, đau giống như nàng cũng tự tìm thất bại.”
Sở La cũng phẫn nộ bất bình, trên mặt Cố Nhược Vân lại bình tĩnh nhìn không ra bất luận cảm xúc nào, một đôi con ngươi gợn sóng không hoảng loạn, nhìn thật lâu vào khuôn mặt trắng bệch của Ôn Nhã.
Đương nhiên, lời nói của gã hộ vệ không chỉ làm cho thánh thú càng thêm tức giận, mà còn đắc tội một đám đệ tử Ẩn Môn.
“ Khẩu khí thật là lớn, thế nhưng nói giữa những người ở đây chỉ có nữ nhân được thánh thú đại nhân tán thành! Không sai, ta thừa nhận thiên phú của nàng rất mạnh! Vân Ngạn sư huynh liền cũng bại bởi nàng, nhưng ta lại không cho rằng thánh thú có thừa nhận nàng! Xuất khẩu cuồng ngôn như thế, cũng không sợ đau lưỡi.”
“ Tộc trưởng đại nhân, nếu nàng đã lợi hại như vậy, không bằng để nàng thử một lần, ta thật muốn nhìn xem nàng có năng lực gì được thánh thú thừa nhận!”