Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Thì ra là thế, khó trách trên thân thể các ngươi có hơi thở của hắn.”

Nham long có một loại bừng tỉnh đại ngộ, nói: “ Ta bị giam giữ ở nơi này đã mấy ngàn năm, người Ẩn Môn vẫn luôn muốn thu phục ta, đáng tiếc ta tuyệt đối sẽ không nguyện ý vì bọn họ làm bất cứ chuyện gì! Cho nên, bọn họ liền đem ta quăng vào trong tháp thí luyện, chẳng qua, bình thường người tiến đến tầng thứ năm của tháp thí luyện này, đều là những người phạm vào sai lầm của Ẩn Môn! Hiện tại, tầng thứ năm này còn được gọi là tầng trừng phạt! Không nghĩ tới thế nhưng sẽ có người ngoài Ẩn Môn xuất hiện, hơn nữa còn là người quen biết lão tổ Long tộc.”

Nham long đặt mông ngồi trên mặt đất, không còn khí thế hung hãn như trước, ngược lại cùng Cố Nhược Vân nhớ lại việc nhà.

“ Đúng rồi, nha đầu, lão tổ Long tộc chúng ta còn nói qua cái gì với ngươi không?”

Cố Nhược Vân im lặng nửa ngày, lắc lắc đầu: “ Trừ bỏ nhờ ta chăm sóc Long tộc, cũng không có chuyện gì khác.”

Nghe được lời này, nham long thật ra có chút thương cảm, hắn xem như là một đại nhân vật cùng thời với lão tổ Long tộc, lại chưa từng dự đoán được, một người thì chết, một người bị bắt, như vậy hai cường giả Long tộc đều rời đi.

Cũng không biết sau khi bọn họ rời đi, Long tộc rốt cuộc như thế nào.

“ Nha đầu, nếu lão tổ đã nhờ ngươi chuyện này, nói vậy khẳng định lão tổ xem trọng ngươi, như vậy đi, ta có thể cho ngươi rời đi nơi này...chỉ là ngươi đáp ứng ta một chuyện.”

Không đợi Cố Nhược Vân gật đầu, Sở La bên cạnh liền tràn đầy vui sướng nói: “ Ngươi muốn chúng ta làm cái gì?”

Hiện tại đối với nàng mà nói, không có gì quan trọng hơn là rời đi nơi này.

“ Ta muốn các ngươi sau khi rời khỏi nơi này hãy đi Long tộc một chuyến,” âm thanh nham long mang theo chua xót, “ Lúc trước sau khi lão tổ mất tích, nhưng mà ở mấy ngàn năm trước ta lại bị nhân loại bắt đi, làm mất tự do, cũng không biết tình huống Long tộc hiện giờ là như thế nào, cho nên ta cũng nhờ ngươi giúp ta đi xem những cái thế hệ sau một chút, nếu ngươi đáp ứng ta, hiện ta các ngươi có thể rời đi nơi này.”

Cố Nhược Vân trầm mặc nửa ngày: “ Chờ sau khi tỷ thí này qua đi, ta sẽ đến Long tộc một chuyến.”

“ Được.”



Nghe được đảm bảo của Cố Nhược Vân, rốt cuộc nham long vừa lòng mà tươi cười.

“ Vậy hiện tại các ngươi rời đi đi.”

Cố Nhược Vân nhìn nham long nói: “ Vì sao ngươi không rời đi nơi này?”

Nàng rất nghi hoặc, bọn họ có thể từ nơi này đi ra ngoài, vì sao nham long bị nhốt ở đây mấy ngàn năm lại không thể rời đi?

Nghe vậy, nham long lại lần nữa cười khổ ra tiếng: “ Xích sắt trên người ta, hạn chế tự do của ta, làm ta không thể rời đi! Mặt khác, người Ẩn Môn đem ta nhốt ở nơi này, còn có một nguyên nhân.”

“ Cái gì?”


“ Để ta giam giữ một cường giả ở chỗ này! Thời gian cường giả kia so với ta còn muốn lâu hơn, không sai biệt lắm cũng mấy vạn năm, hơn nữa.........hắn bị phong ấn tại nơi này, cũng không giống như ta được tự do hoạt động trong tầng năm này, nha đầu, sau khi rời khỏi, ngươi phải nhớ kỹ chuyện đã đáp ứng ta.”


“ Yên tâm đi, ta sẽ đi một chuyến tới Long tộc.”


Cố Nhược Vân hơi hơi gật gật đầu, chợt xoay người nhìn về phía mấy người bên cạnh, nói: “ Chúng ta đi thôi, nếu không rời khỏi, phỏng chừng sẽ phán chúng ta khảo hạch thất bại!”


“ Vâng, chủ tử.”


Sở La cùng Tử Ngọc củng củng nắm tay, cung kính đi theo phía sau Cố Nhược Vân.


Tiếp theo sau đó, vài đạo thân ảnh liền nhanh chóng biến mất dưới không trung đỏ rực............


Thiên Sơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK