Cố Nhược Vân trầm mặc xuống.
Nàng không có khả năng vĩnh viễn ở lại Hắc Nham Thành, ở nơi này quả thật cần người quản sự, thực lực của ba thế lực lớn không tệ, nhưng mà Mộ Dung thế gia là đi theo nàng lâu nhất, cảm tình cũng là sâu nhất, lúc này đây vị trí này, chỉ sợ chỉ có thể do Mộ Dung thế gia đảm nhiệm.
Nhìn vẻ mặt của Cố Nhược Vân, trong lòng Mộ Dung lão gia tử có chút khẩn trương, ông đột nhiên cảm thấy bản thân yêu cầu rất đường đột, vạn nhất Thành chủ đại nhân bởi vậy cảm thấy bản thân quá tham lam, vậy thì ấn tượng trước kia sẽ không cách nào vãn hồi.
Ngay tại lúc Mộ Dung lão gia tử vừa định sửa miệng, giọng nói lạnh nhạt của nữ tử chậm rãi vang lên: "Yêu cầu của ngươi ta đáp ứng, nếu ta rời đi Hắc Nham Thành, toàn bộ Hắc Nham Thành sẽ do ngươi tới quản lý."
Cái gì?
Mộ Dung lão gia tử bỗng chốc không phục hồi tinh thần lại, càng là hoài nghi lỗ tai của mình xuất hiện vấn đề.
Phải biết rằng, ở trong Hắc Nham Thành, ấn thực lực ông đều xếp không lên danh hào, nhưng mà, lqd Cố Nhược Vân lại bỏ qua ba người Mai Tuyết cường đại nhất, giao hoàn toàn Hắc Nham Thành cho ông quản.
Bao nhiêu tín nhiệm, mới có thể làm cho nàng làm ra quyết định như thế?
Trong lòng Mộ Dung lão gia tử rất là cảm động: "Thành chủ đại nhân, người yên tâm, ta tuyệt sẽ không làm người thất vọng."
"Ta tiếp tục tu luyện, nếu không có việc gì thì chớ quấy rầy ta, mặt khác Mạc Ly Ưu rất tốt, có thể cho hắn trở thành phụ tá đắc lực của ngươi."
Làm một gã cường giả Võ Tôn làm phụ tá đắc lực của mình, đây là Cố lão gia tử lúc trước nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới.
Nhưng hiện giờ, ông đã có cơ hội này, như thế nào có thể không kích động?
Ở giờ khắc này, ông âm thầm thề ở trong lòng, tuyệt không cô phụ tín nhiệm của Cố Nhược Vân đối của ông.
Chẳng sợ có một ngày nàng rời đi Hắc Nham Thành, ông cũng sẽ phát triển Hắc Nham Thành lớn mạnh, chờ nàng trở về.
... ......
Xây dựng phủ Thành chủ, cho dù là tốc độ nhanh nhất, cũng cần thời gian mấy tháng.
Ở trong mấy tháng này, Cố Nhược Vân phái đi vô số người âm thầm tìm hiểu tin tức của Địa Ngục Chi Liên, lại vẫn luôn đều không có kết quả, mà nàng, lee~l.q.đ cũng có tiến bộ không nhỏ ở trong vô số tháng này, cho dù còn chưa thể đột phá tới Võ Tôn trung cấp, lại có thể nắm giữ thực lực Võ Tôn sơ cấp trong tay một cách tự nhiên, hiện tại làm cho nàng đối mặt với kẻ Võ Tôn cao cấp địch, nàng cũng có nắm chắc đánh ngang tay.
Đương nhiên, hữu hiệu nhất đó là, chúng đệ tử Hắc Nham Thành nhìn thấy nàng có thể nỗ lực tu luyện liên tục mấy tháng bế quan không ra, cũng đã đưa tới một cơn gió lốc tu luyện.
Theo bọn họ, sở dĩ Cố Nhược Vân có thành tựu hiện tại, hoàn toàn thoát không ra quan hệ với việc nàng giành giật từng giây tu luyện.
Mà ngay cả thiên tài như nàng cũng không quên nỗ lực, vậy bọn họ lại có tư cách gì nhàn hạ?
Cho nên, kết quả Cố Nhược Vân tu luyện chính là làm cho thực lực của Hắc Nham Thành càng tăng tiến một tầng.
Sau khi phủ Thành chủ xây xong, nàng lại chiếm được một tin tức.
Tin tức này tự nhiên không có quan hệ với Địa Ngục Chi Liên, mà là rốt cục Dạ Nặc cũng bị Dạ Lan thuyết phục nguyện ý theo ông về Dạ gia.
Nhưng mà, trước khi rời đi, Dạ Nặc ôm lấy Cố Nhược Vân khóc lóc một hồi, cuối cùng vẫn là Dạ Lan nhìn không được, trực tiếp như diều hâu bắt gà con túm vạt áo của hắn lập tức kéo ra ngoài, thật sự không muốn người này ở đây mất mặt xấu hổ.
Nhưng thật hiển nhiên, Dạ Lan bất mãn ngăn lại không được Dạ Nặc, vì thế, toàn bộ Mộ Dung thế gia đều truyền khắp giọng nói non nớt mà vang dội kia của hắn.
"Cố bảo tiêu, ta phải đi, ngươi nhất định phải nhớ ta, ta còn trở về tìm ngươi, chờ sau khi ta trở lại ta muốn thú ngươi làm thê (cưới làm vợ)!"
Sắc mặt của Cố Nhược Vân lập tức đen lại, một tiểu thí hài mười tuổi nói muốn thú nàng làm thê? Cảm giác này……. Cũng quá kỳ quái.