Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vâng, đại tiểu thư."

Cách lão cung kính củng củng nắm tay, lập tức ngậm miệng lại, đôi mắt liếc về phía Cố Nhược Vân ở trung tâm quảng trường.

"Nha đầu, ngươi xác định muốn luyện chế đan dược?" Phong trưởng lão hơi hơi nheo đôi mắt lại: "Lão phu xin khuyên ngươi một câu, l^q'đ vẫn là đừng tự mình chuốc lấy cực khổ! Ngay cả lão phu cũng cần người khác trợ giúp mới có thể luyện chế, bằng vào lực lượng của ngươi, căn bản là làm không được! Đến lúc đó xấu mặt ở trước công chúng thì đừng trách lão phu đã không nhắc nhở ngươi."

Bước chân Cố Nhược Vân ngừng lại một chút, quay đầu nhìn Phong trưởng lão, cười cười: "Xấu mặt? Không phải ngươi vừa làm sao? À, đúng rồi, ta đã quên, ngươi đổ nguyên nhân luyện đan thất bại cho sư phụ ta! Ngược lại giải vậy cho mình, cho nên, ta mới muốn cho ngươi hiểu rõ, ngươi luyện đan thất bại là chính ngươi vô năng, không có quan hệ với sư phụ của ta!"

Ngay từ đầu, Cố Nhược Vân cũng không tính toán luyện chế đan dược vào lúc này! Nhưng hôm nay, lại không thể không làm!

Nàng biết, nếu mình không làm như thế, sau này thanh danh của sư phụ sẽ bị mất không còn mảnh giáp, rất nhiều người đều sẽ quy kết nguyên nhân luyện đan thất bại đến trên đầu sư phụ!

Cho dù sư phụ không thèm để ý những thứ này, nhưng nàng, tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào vu hãm ông!

"Hừ!"

Phong trưởng lão hừ lạnh một tiếng, đùa cợt nói: "Ta đây muốn nhìn xem ngươi có thật sự có thể thành công hay không! Nếu ngươi thành công, thì sau này ta chẳng những sẽ không kêu ngươi trở thành của đồ đệ ta! Ta bái ngươi làm sư phụ đều được!"

Dù sao, nàng không có khả năng luyện đan thành công! Lúc đó, câu hứa hẹn này của mình cũng không tính toán gì hết.



Dưới bóng cây chỗ không xa, một nam tử mặc y phục màu hồng hoa đào nhẹ lay động quạt xếp, lqđ phía trên khuôn mặt yêu nghiệt nâng lên một chút tươi cười, đôi mắt giống như là hoa đào kia tản mát ra ánh sáng kỳ dị.

"Phong trưởng lão này quá mức càn rỡ."

Hắn lắc lắc đầu, tươi cười càng thêm yêu nghiệt, đẹp không sao tả xiết.

"Ở lúc tuyên thệ trước mặt Tiểu Vân Nhi, lão đã thua!"

Luyện đan?

Kia đối những người khác mà nói là chuyện cực kì khó khăn, ở trước mặt Cố Nhược Vân quả thực đơn giản giống như ăn cơm uống nước!

So cái gì với nàng đều được, chỉ có hai loại không thể so.

Linh Thú! Còn có.... .... Đan dược!

Nếu không mà nói, kết quả cuối cùng chính là ngươi bị tức chết!

... ...... ...

"Cố nha đầu."



Nhìn về phía Cố Nhược Vân ở trung tâm quảng trường, Cao Lâm muốn mở miệng, cuối cùng vẫn là nuốt xuống lời nói đến bên miệng, chỉ để lại một câu: "Nếu ngươi có gì cầu hỗ trợ, ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực giúp ngươi."

Cố Nhược Vân nhẹ nhàng vuốt cằm, nhìn dược đỉnh bị nổ thành mảnh nhỏ, nhàn nhạt nói: "Cái khác không cần, ngươi giúp ta chuẩn bị tốt dược đỉnh là đủ."

"Tốt, hiện tại ta lập tức phân phó người đi xuống lấy."


Thành quả luyện đan thất bại, chính là dược đỉnh nổ mạnh!


Vì vậy trước đó, Cao Lâm cũng đã chuẩn bị thêm mấy dược đỉnh! Mà sau lúc ông phát ra mệnh lệnh, rất nhanh đã có một gã đệ tử Dược Tông cầm dược đỉnh mới tinh đi lại, đặt ở trước mặt Cố Nhược Vân.


"Nha đầu, ngươi được không?"


Bạch Trung Thiên tiến đến bên người Cố Nhược Vân, dùng âm thanh cực kỳ nhỏ nói: "Nếu không được, chúng ta cứ buông tha đi, đại lục nhiều người như vậy đều thất bại, cho dù ngươi thất bại, cũng không có gì dọa người."


Cố Nhược Vân không có trả lời Bạch Trung Thiên, chỉ nở nụ cười với ông, chợt thu hồi ánh mắt, nhận lấy đan phương từ trong tay Cao Lâm.


"Đây…..... Đây là……...."


Nhưng mà, sau khi nhìn đan phương trong tay, Cố Nhược Vân ngây ngẩn cả người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK