Bỗng nhiên, từ tỏng hư không truyền ra một âm thanh già nua, rồi sau đó bóng dáng của Cao Lâm kia từng chút dần dần lộ ra, mặt lộ vẻ mỉm cười nhìn về phía lão giả đứng trên mặt đất, giọng điệu chân thành nói.
"Ha ha," Bạch Trung Thiên phục hồi tinh thần, ‘ha ha’ nở nụ cười: "Vận khí, vận khí mà thôi."
Thế nào ông cũng không có khả năng nói ra công hiệu cảu đan dược ở trước mặt mọi người, nếu không mà nói tất nhiên sẽ mang đến phiền toái cho đồ đệ bảo bối của mình!
"Vận khí?" Cao Lâm cười cười: "Cho tới bây giờ ta đều không tiếp thu đột phá đến Võ Thánh là do vận khí, chỉ là, Y thánh, lee~lqđ ngươi cũng biết một khi ngươi đột phá đến Võ Thánh, tất nhiên sẽ có cường giả Đệ Nhất thành tiến đến mời ngươi tiến vào Đệ Nhất thành kia, ngươi phải làm tốt chuẩn bị mới được."
Nghe vậy, Bạch Trung Thiên trầm mặc xuống, thật lâu sau, phía trên khuôn mặt già nua kia mới nâng lên một chút tươi cười.
"Đệ Nhất thành? Ha ha, ta ngược lại thật ra cũng cảm thấy rất hứng thú đối với Đệ Nhất thành kia, huống chi, kia cũng là nơi phần đông võ giả đại lục tha thiết ước mơ, chỉ có đi nơi đó, mới có đột phá càng sâu, nếu thực sự cơ hội này, ta đi xông xáo một phen lại như thế nào?"
Ánh mắt Bạch Trung Thiên cuồng vọng, giọng điệu ngạo nghễ, ông tin tưởng sớm muộn gì cũng có một ngày đồ đệ bảo bối nhà mình sẽ bước vào cái địa bàn kia, một khi đã như vậy, người làm sư phụ ông đây có nghĩa vụ đi trước tìm hiểu một chút tình huống.
Cố Nhược Vân tự nhiên biết ý nghĩ trong lòng Bạch Trung Thiên, mỉm cười, quay đầu nhìn về phía Cao Lâm bên cạnh, nói: "Cao Tông chủ, ta đến Dược Tông cũng đã quấy rầy mấy ngày rồi, ngày mai ta tính toán rời đi nơi này, cho nên.... ....."
Cao Lâm ngẩn ra, một lúc mới nghe ra ý tứ trong lời nói của Cố Nhược Vân, cười khẽ một tiếng: "Cố nha đầu, ngươi đã thành công luyện chế ra đan dược, Cao Lâm ta đây cũng tất nhiên giữ lời nói, Bắc Tạp lãnh địa kia sẽ giao cho ngươi! Nhưng mà, ta muốn nhắc nhở ngươi một điểm là, cho dù Bắc Tạp lãnh địa kia thuộc về địa bàn Dược Tông ta, chỉ là mấy thế lực lớn nơi đó cũng không thừa nhận điểm này, lúc đó chỉ sợ chính ngươi phải nghĩ biện pháp thu phục, đương nhiên, nếu ngươi có chỗ nào cần trợ giúp, Dược Tông ta tất nhiên sẽ dốc sức giúp đỡ!"
"Có một câu hứa hẹn này của Cao Tông chủ là đủ rồi," Cố Nhược Vân gật gật đầu: "Không bằng hiện tại chúng ta lập tức bắt đầu giao nhận lãnh địa?"
"Được, Cố nha đầu, ngươi theo ta đến thư phòng một chuyến."
Cao Lâm nhẹ nhàng cười, tuy rằng Bắc Tạp lãnh địa cũng mang đến lợi ích rất lớn vì Dược Tông, chỉ là, so sánh với đan dược thì cũng không tính là cái gì.
Cho dù tặng ra ngoài, ông cũng không đau một chút nào!
Giao nhận lãnh địa rất nhanh, Cao Lâm chỉ cần lấy ra một phần hiệp nghị, ở mặt trên dùng bút viết lên tên của mình sau đó thì ấn dấu tay, giao cho Cố Nhược Vân. Mà Cố Nhược Vân tiếp nhận hiệp nghị không có lại ở lâu một chút nào, trực tiếp đi ra ngoài.
Đợi đến sau khi bóng dáng màu xanh kia biến mất, Cao Lâm mới quay đầu nhìn về phía Bạch Trung Thiên, hỏi: "Y thánh, lqđ chúng ta quan hệ nhiều năm như vậy, ngươi đừng lừa gạt ta, trước đó không lâu ngươi vừa đột phá đến Võ Đế cao cấp, vì sao nhanh như vậy lại tấn chức thành Võ Thánh? Nói đi, rốt cục đã xảy ra chuyện gì."
Bạch Trung Thiên ‘ha ha’ cười cười: "Võ Thánh? Phỏng chừng không bao lâu nữa ngươi cũng có thể đột phá."
"Nói tiếng người."
Cao Lâm liếc mắt nhìn ông, cau mày nói một câu.
Nghe nói như thế, Bạch Trung Thiên liếc mắt xem thường: "Không phải đồ đệ bảo bối kia của ta cho ngươi một viên đan dược sao? Chờ sau khi ngươi đột phá đến Võ Đế cao cấp thì dùng đan dược, lập tức có thể tấn chức đến Võ Thánh!"