Nghĩ vậy, trong mắt hộ vệ Ôn gia hiện lên một đạo ánh sáng tàn nhẫn, âm lãnh cười.
Thiên Nhân trưởng lão cười lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía hộ vệ Ôn gia nói: “ Ngươi nói chính là sự thật? Vậy ngươi có chứng cớ rõ ràng hay không?”
“ Trưởng lão đại nhân,” hộ vệ Ôn gia thu liễm tàn nhẫn nơi đáy mắt, hung hăng dập đầu hai cái nói, “ Nghe nói Ẩn Môn có một người y sư xuất chúng, nếu trưởng lão không tin có thể thỉnh vị y sư kia tiến đến kiểm tra thân thể đại tiểu thư có độc tồn tại hay không! Ôn gia chúng ta từ trước đến nay đều là người thành thật lương thiện, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện hãm hại người khác."
Y sư?
Con ngươi Ôn Nhã sáng lên, nàng như thế nào lại không nghĩ tới điểm này?
Y sư của Ẩn Môn năng lực xuất chúng, chỉ cần hắn có thể giám định độc tố có trong cơ thể của mình, Cố Nhược Vân liền chịu tội hãm hại người khác, hơn nữa có lẽ y sư Ẩn Môn còn có thể giúp nàng giải trừ độc tố............
Suy nghĩ đến điểm này, Ôn Nhã vừa lòng nhìn hộ vệ Ôn gia, gia hỏa này không hổ là đi theo nàng nhiều năm như vậy, loại biện pháp này cũng có thể nghĩ ra được, không phí công sức nàng bồi dưỡng hắn.
Tộc trưởng trầm mặc nửa ngày, hơi hơi gật đầu: “ Vậy làm phiền Vô Ngu trưởng lão rồi, ngươi tiến lên nhìn xem như thế nào, nàng có thật sự trúng độc hay không.”
“ vâng, tộc trưởng.”
Nghe vậy, một người lão giả đi ra từ trong đám trưởng lão, lão gia kia đạm mạc cười, chậm rãi hướng về Ôn Nhã đi qua.
“ Chủ tử.”
Trái tim của Sở La cùng Tử Ngọc đều căng thẳng, có chút khẩn trương nhìn chằm chằm Vô Ngu trưởng lão.
ở giữa nơi này, chỉ có bọn họ biết xác thật Cố Nhược Vân hạ độc Ôn Nhã, nhưng mà độc kia cũng không phải dùng để bức bách Ôn Nhã từ bỏ vị trí quán quân! Mà là để kiềm chế nàng không gây ra chuyện gì!
Hơn nữa, Cố Nhược Vân sau khi đánh bại Ôn Nhã rồi mới hạ độc.
Chỉ là nếu nói ra lời này, tuyệt đối sẽ không có người nào tin tưởng.