Ít nhất cũng trên nàng vá sư muội.
Cho dù bọn họ liên hợp lại, cũng chưa chắc là đối thủ hắn.
Khụ khụ!
Mai trưởng lão ho khan hai tiếng, từ trên mặt đất bò dậy, tràn đầy không cam lòng nói: " sư tỷ!"
" Ngươi câm miệng."
Bạch y sư tỷ trừng mắt nhìn Mai trưởng lão, đều do nữ nhân này trêu chọc thị phi, nói cách khác cũng sẽ không phát sinh loại chuyện này.
" Đại nhân, nàng phạm vào sai lầm, ta sẽ trở về dạy dỗ nàng, thỉnh hai vị thủ hạ lưu tình!" Nàng quay đầu nhìn về phía Thiên Bắc Dạ, vẻ mặt tràn đầy cầu xin, căn bản không dám ôm ý tưởng khác.
" Lưu tình?"
Thiên Bắc Dạ cười lạnh một tiếng: " Nàng muốn ra tay đối với thê tử của ta, vì sao ta phải lưu tình đối với nàng?"
Thê tử?
Mai trưởng lão có chút kinh ngạc nhìn Cố Nhược Vân, con ngươi lập lòe vài cái, lớn tiếng nói: " Ta khuyên ngươi đừng bị nữ nhân này che mắt, lúc trước nàng vì quyền thế nịnh bợ thiếu gia Phong Cốc, đây là chuyện hai bọn họ chính miệng thừa nhận! Kết quả, ai cũng có thể làm chồng nữ nhân này, ngươi thế nhưng không biết ngượng miệng?"
Xôn xao!
Một đạo hồng quang hiện lên, Mai trưởng lão mở miệng chưa kịp ngậm lại, đầu lưỡi trong miệng đã bị cắt xuống, nàng hoảng sợ trừng lớn mắt đẹp, âm thanh trong miệng không ngừng a a a.
" đây là kết cục vũ nhục nàng!"
Thiên Bắc Dạ lạnh lùng thu hồi ánh mắt, không có liếc nhìn Mai trưởng lão nhiều thêm một cái.
Chỉ là, khi trông thấy đầu lưỡi Mai trưởng lão rơi trên mặt đất, chán ghét nhíu nhíu mày, bàn tay hắn vung lên, một ngọn lửa từ trên mặt đất thiêu đốt lên, đem đầu lưỡi kia đốt thành tro tàn....
A a a a!
Mai trưởng lão che lại miệng đầy máu tươi, tuy đau nhưng cũng không rơi nước mắt, đôi con ngươi oán hận nhìn chằm chằm dung nhan tuyệt mỹ của Thiên Bắc Dạ, giống như một cây độc thủ nhìn thấy ghê người.
" Vị đại nhân này, có phải ngươi quá đáng hay không?"
Sắc mặt bạch y sư tỷ lạnh xuốngm ngữ khi băng hàn nói: " Ta đã hướng ngươi xin lỗi, vì sao ngươi còn đối với sư muội động thủ? chẳng lẽ ngươi thật sự không đem Mị Tông để vào mắt?"
" Nàng dám mở miệng vũ nhục thê tử của ta, ta đây liền làm cho nàng vĩnh viễn cũng không nói được một chữ."
Đôi mắt đỏ yêu dị của Thiên Bắc Dạ tràn đầy âm trầm, giọng nói thâm trầm.
" Ngươi...." bạch y sư tỷ thật giận, nhưng cuối cùng nàng vẫn phải đè ép xuống, hung hăng cắn răng nói, " Sư muội, chúng ta đi thôi!"
Oanh!
Thời điểm bọn họ đi tới cửa, một đạo lực lượng từ phía sau bất ngờ đánh tới, bạch y sư tỷ vội vàng xoay người lại căn bản không thể chống cự được, thân thể liền chịu một đòn nghiêm trọng, trên ngực bỗng nhiên tràn ra một vết máu, khóe miệng cũng tương tự như vậy.
" Ngươi muốn làm gì?"
Rốt cuộc bạch y sư tỷ phẫn nộ, gia hỏa này được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, bọn họ đều chỉ muốn rời đi, kết quả vẫn như cũ hắn không buông tha bọn họ.
" Ta không cho các ngươi đi, thì ai cho phép các ngươi rời đi nơi này?"
Thiên Bắc Dạ nhàn nhạt nhìn bạch y sư tỷ, chậm rãi hướng về phía hai người đi qua: " Nếu đã tới, vậy cũng đừng rời đi, vĩnh viễn ở lại đây đi."
Bỗng nhiên, bạch y sư tỷ hoảng sợ mở to hai mắt, thân thể đều run rẩy kịch liệt.
" Ta thừa nhận xác thật ngươi rất lợi hại, nhưng Mị Tông ta cũng không kém, nếu ngươi đối với chúng ta ra tay thì người Mị Tông cũng sẽ không tha thứ các ngươi."
Nói đến đây, ngữ khí nàng nhu hòa xuống, mang theo khẩn cầu nói: " Ngươi vẫn nên để chúng ta rời đi, ta đảm bảo sẽ không mang thù, cũng sẽ không để người Mị Tông tìm các ngươi gây phiền toái! như vậy có lợi hơn nhiều so với việc giết chúng ta."
Vừa dứt lời, một đạo kiếm quang màu đỏ chính diện đánh tới, nàng sợ hãi muốn né tránh nhưng đã không còn kịp rồi.....
Phụt!
Dồn hết sức lực, nàng nâng kiếm ngăn cản, tiếp theo sau đó nàng nghe một tiếng vang nhỏ, toàn bộ cánh tay nàng đã bị chém xuống.
A!
A a a a a!