"Người Thanh Phong phái thật sự là vô sỉ, lại có thể dùng những lời này đến hù dọa một tiểu cô nương, nhưng lại uy hiếp nàng! Chậc chậc, xem ra người Cố gia vô sỉ đều là di truyền."
Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người lắc lắc đầu, đối với cách làm của Thanh Phong phái càng thêm khinh thường.
Chỉ có Triệu chưởng quỹ đồng tình nhìn Cố Hướng Lâm.
Tính cách của đại tiểu thư nhà mình hắn không có thể không biết sao, khi nào thì nàng chịu thua? Hiện tại chịu thua, chính là chứng minh có người sẽ bị nàng hãm hại.
"Sau khi ta đây đem đan phương cho các ngươi, các ngươi sẽ không tìm ta phiền toái đi?"Cố Nhược Vân sợ hãi nhìn Cố Hướng Lâm, yếu ớt nói một câu.
Lúc này nàng, đâu còn lúc uy phong như ở trên tiệc tối trước kia?
Nhưng mà Cố Hướng Lâm không có hoài nghi một chút nào, dù sao ở tiệc tối có Lôi trưởng lão giúp đỡ nàng, nàng mới có thể thái độ cường ngạnh, lại nhắc đến, nha đầu kia cũng chỉ là bắt nạt kẻ yếu mà thôi, huống chi, lời nói kia của bản thân hẳn là dọa đến nàng.
Bất luận như thế nào, Cố Nhược Vân cũng chỉ là một tiểu cô nương mười mấy tuổi, không có trải qua sóng gió, lúc nghe nói rất nhiều cường giả sẽ tới tìm nàng phiền toái, nàng như thế nào sẽ không sợ hãi?
"Nhược Vân muội muội, ngươi yên tâm, ta có thể thề với ngươi, sau khi ngươi giao đan phương cho ta, ta có thể cam đoan an toàn của ngươi." Cố Hướng Lâm khóe môi khẽ dương lên một độ cong, nếu tặng đan phương cho nghĩa phụ, vậy vị trí người nối nghiệp này của bản thân sẽ ngồi thật vững chắc.
Cố Nhược Vân nhíu mày trầm mặc một lúc lâu, giống như có chút luyến tiếc, từ đầu đến cuối nàng vẫn là thở dài một tiếng, từ trong vạt áo lấy đan phương ra.
Sau khi Triệu chưởng quỹ nhìn thấy động tác của nàng thì sửng sốt một chút, bởi vì hắn biết đại tiểu thư có một không gian trữ vật thần bí, bình thường đều là từ trong không gian kia lấy ra vật phẩm, hiện tại lại từ trong vạt áo lấy ra, thật giống như là…... Sớm có chuẩn bị?
Chẳng lẽ nàng đã sớm đoán được hành động của Cố Hướng Lâm?
Nghĩ đến đây, Triệu chưởng quỹ ánh mắt càng thương hại, phỏng chừng Cố Hướng Lâm vĩnh viễn cũng không biết, hắn sớm đã nhảy vào cái bẫy mà đại tiểu thư đã sớm đào sẵn…....
"Đây là đan phương," Ánh mắt của Cố Nhược Vân rất là không nỡ, nhưng mà cuối cùng vẫn là cắn chặt răng, đưa đan phương cho Cố Hướng Lâm: "Ngươi phải nhớ kỹ những gì ngươi nói, sau khi ta giao đan phương cho ngươi, Thanh Phong phái không được tìm ta phiền toái, ta nhát gan, không chịu nổi sợ hãi."
Ánh mắt của Cố Hướng Lâm rơi trên đan phương trước mắt, hô hấp của hắn không khỏi căng thẳng, kích động vươn tay, ttrong nháy mắt nắm chắc đan phương kia, một hơi thở cổ xưa đập vào mặt, làm cho trái tim của hắn đập dồn dập lên.
Giờ khắc này, hắn có một loại xúc động cất tiếng cười to.
"Đan phương, ta rốt cục có được đan phương, đan phương mọi người tha thiết ước mơ hiện tại ở trên tay ta, ha ha ha!"
Kích động mãnh liệt, làm hắn không có chú ý tới khóe môi giơ lên kia của Cố Nhược Vân.
Nếu không mà nói phỏng chừng hắn sẽ một lần nữa cân nhắc một lần…….....
"Nhược Vân muội muội, hôm nay ngươi đã làm một chuyện thật chính xác! Cả đời này, đều sẽ không hối hận! Chúng ta đi!"
Hiện tại hắn muốn nhanh chóng thông báo chuyện này cho nghĩa phụ, nghĩa phụ tất nhiên sẽ rất hưng phấn......
Trong phút chốc người Thanh Phong phái rời đi Bách Thảo Đường, toàn bộ Bách Thảo Đường đều yên tĩnh xuống, thật lâu sau, một âm thanh không hiểu vang lên ở trong đám người.
"Nhược Vân cô nương, ngươi cứ như vậy giao ra đan phương sao? Đan dược của chúng ta đây……..."
"Ta cũng không có cách nào," Cố Nhược Vân thở dài một tiếng, biểu cảm rất là bất đắc dĩ, "Thanh Phong phái thực lực cường đại, lấy thực lực hiện tại của Bách Thảo Đường còn không có khả năng đánh thắng được Thanh Phong phái, hơn nữa, ta cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi, như thế nào tranh đoạt cùng người Thanh Phong phái? Cho nên ta cũng là thật bất đắc dĩ , nhưng mà các vị có thể yên tâm, Bách Thảo Đường sẽ tiếp tục buôn bán đan dược, bằng vào danh ngạch các ngươi đạt được là có thể dược mua đan."