"Kỳ thực cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ là ta cảm giác được thân thể của gia gia con càng ngày càng không được như xưa, ngọn đèn sắp cạn dầu, hơn nữa hiện giờ Đông Phương thế gia là trước sau đều có địch, chẳng những phải đối mặt kẻ địch đến từ bên ngoài, hơn nữa…... Còn phải phòng bị phân tranh trong gia tộc, ông dần dần có chút chống đỡ không được, nếu ông vẫn không đột phá, phỏng chừng cũng chỉ có thể chống đỡ một hai năm."
Đông Phương Thiếu Trạch cười khổ một tiếng, lúc trước vì làm cho Luyện Khí Tông không có thời gian đối phó Cố Nhược Vân, hắn thật vất vả thuyết phục phụ thân đi làm chuyện này, nhưng mà hậu quả, cũng là Đông Phương gia tộc bị thương nặng.
Ba năm, suốt ba năm thời gian, Đông Phương thế gia đều vượt qua ở trong tranh đấu với Luyện Khí Tông, nếu phụ thân xảy ra chuyện gì, Đông Phương thế gia rất nhanh sẽ bị giết. Nhưng điểm này, hắn cũng không có nói cho Cố Nhược Vân, bất luận như thế nào, hắn cũng không đồng ý dùng phần ân tình này ép buộc nàng……..
Cố Nhược Vân trầm mặc xuống, thật lâu sau, nàng ngẩng đầu nhìn khuôn mặt ôn nhuận của nam nhân, nói: "Ta không thích Đông Phương gia tộc, bởi vì thái độ bọn họ đối với cái chết của mẫu thân, nhưng mà, ta chấp nhận cữu cữu người, người là người Đông Phương gia tộc, vậy…... Ta sẽ không để cho Đông Phương gia tộc xảy ra chuyện gì!"
Ngụ ý, nàng có thể trợ giúp Đông Phương thế gia, cũng không phải là vì cái gọi là huyết thống tình thân kia, mà là vì hắn, Đông Phương Thiếu Trạch.
Đông Phương Thiếu Trạch trong lòng ấm áp, nhưng mà càng nhiều hơn vẫn là áy náy không cách nào trừ bỏ kia, hắn không biết nha đầu kia đã từng bị bao nhiêu khổ sở, mới làm cho tâm tính nàng trở nên vững vàng như thế. Nếu hắn sớm xuất quan đến Thanh Long Quốc này, có lẽ nàng sẽ không chịu nhiều khổ như vậy.... .......
Nhiều năm như vậy, cũng không có người Đông Phương thế gia giúp qua nàng, cho nên, nàng không có cảm tình đối với Đông Phương thế gia cũng là có thể hiểu, nếu không phải nàng vận khí tốt, không biết chết ở trong tay Cố gia bao nhiêu lần rồi.
"Cữu cữu, lấy năng lực hiện tại của ta, không cách nào làm cho Đông Phương gia chủ đột phá, cho nên việc làm cho ông đột phá vẫn là sau này hãy nói, chỗ ta đây có một viên Diên Niên Ích Thọ đan, người cho ông ta ăn vào trước, Diên Niên Ích Thọ đan này có thể tăng thêm mười năm tuổi thọ, hiện tại ta cần phải đi một nơi khác, chờ sau khi ta hoàn thành chuyện kia, ta sẽ đi Đông Phương thế gia tìm các người."
Hiện giờ chuyện Đông Phương gia chủ gặp phải, Cố Nhược Vân hoặc nhiều hoặc ít có thể đoán được một ít, trước kia Dư lão đã nhắc đến với nàng, sở dĩ Luyện Khí Tông không có tới gây sự với nàng, là vì Đông Phương gia tộc, không cần nghĩ, cũng biết là Đông Phương Thiếu Trạch làm vì nàng.... ......
Cho dù hắn không có dùng chuyện này làm cho nàng nhất định phải trợ giúp Đông Phương gia tộc, nhưng Cố Nhược Vân không phải người không biết cảm ơn, cho nên, mặc dù không có cảm tình với Đông Phương gia tộc, nàng cũng sẽ dốc hết toàn lực mà giúp trợ hắn.... .......
Nhưng mà, sau khi nghe nàng nói lời này, Đông Phương Thiếu Trạch ngây ngẩn cả người.
Nói thật, hắn tới nơi này chỉ là muốn cầu một viên Diên Niên Ích Thọ đan, chỉ cần có đan dược này, phụ thân sẽ có nhiều hơn mười năm thời gian, có mười năm này, nói không chừng có thể đủ đột phá, cho dù nghĩ đến phương diện xấu nhất, phụ thân không cách nào đột phá, nhưng cũng tranh thủ mười năm thời gian cho Đông Phương thế gia.
Nhưng mà, vừa rồi Vân Nhi nói, hiện tại nàng không có biện pháp trợ giúp Đông Phương gia chủ đột phá? Về sau nói không chừng có thể?
Nghĩ đến đây, Đông Phương Thiếu Trạch lắc lắc đầu, cười khẽ nói: "Vân Nhi, ta đây ở Đông Phương gia tộc chờ con, nhưng cữu cữu có thể hỏi con một câu hay không, sau đây con muốn đi nơi nào?"
Cố Nhược Vân khẽ rũ mắt xuống, bên môi gợi lên một chút tươi cười.
Tươi cười kia mang theo dịu dàng, chờ mong, còn có một chút cấp bách.... .....