Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyên văn là “Cắt bỏ nội dung chương 52” (L: truyện có vài chương không có nội dung nhưng các bạn yên tâm, truyện đều được nối tiếp, không bị mất đoạn ^.^)

(Lee: lặp đoạn trên nhưng lee cắt bỏ luôn ~.~)

"Ta vốn cho là tất cả mọi người trên đời đều không sợ sống chết giống Luyện Khí Tông ta, không nghĩ tới vẫn là có nhiều tiểu nhân vì tư lợi mà rất sợ chết như vậy, thôi được, các ngươi đã yếu đuối như vậy, ta đây cũng không bắt buộc! Chính là hi vọng ngày sau các ngươi sẽ không hối hận!"

Hồn Phi liếc mắt đảo qua khuôn mặt thanh tú của Cố Nhược Vân, biểu cảm xem thường kia giống như đối phương là sỉ nhục của toàn bộ đại lục.

Lúc này đây không đợi Cố Nhược Vân mở miệng, âm thanh trào phúng của La Tướng Quân bỗng nhiên truyền đến: "Hôm nay ta thật sự là được mở mang tầm mắt, đường đường Luyện Khí Tông vì ham muốn cá nhân của bản thân mình, vậy mà muốn một tiểu cô nương hiến tế sinh mệnh cho các ngươi! Còn dám nói hiên ngang lẫm liệt như vậy! Ngươi còn có xấu hổ hay không?"

Tuy rằng biết Luyện Khí Tông da mặt quả thật còn dày hơn tường thành, nhưng không ai dám can đảm nói ra trước mặt người Luyện Khí Tông, cho nên sau khi nghe lời nói của La Tướng Quân, sắc mặt của Hồn Phi ttrong nháy mắt trở nên xanh mét.

"La Hồng Thiên, sau này chúng ta còn gặp lại!"

Nói xong lời này, Hồn Phi ‘hừ’ một tiếng, phất tay áo rời đi.

"Người Luyện Khí Tông này thật sự là càng sống càng sai hơn," La Hồng Thiên nhìn bóng lưng rời đi của Hồn Phi, hơi hơi nhíu nhíu mày, "Nhưng mà, trêu chọc Luyện Khí Tông này sợ là về sau có phiền toái, cũng may có Tam Đại Chế tài áp chế, lão không dám ở bên ngoài đối phó phủ Tướng Quân ta."



Bất tri bất giác, trên lưng La Hồng Thiên tràn đầy mồ hôi lạnh, hiển nhiên do áp bách vừa rồi của Hồn Phi gây cho của hắn."Cố nha đầu, sợ là về sau ngươi có chút phiền phức," La Hồng Thiên quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, sắc mặt trịnh trọng nói, "Sau này ngươi tuyệt đối không nên xuất hiện tại địa phương ít người, nếu không Luyện Khí Tông tất nhiên sẽ hạ sát thủ, nếu ngươi ở địa phương đông người, bọn họ không dám có hành động gì."

Cố Nhược Vân nhẹ nhàng nhướng mày, mỉm cười nói: "Yên tâm đi, trong lòng ta đều biết, đúng rồi, lần này ta đến là muốn La Tướng Quân giúp ta một việc."


"Hả? Việc gì?" La Hồng Thiên kinh ngạc nhìn Cố Nhược Vân, ban đầu hắn cho rằng nha đầu kia là vì tìm Âm nhi mà đến, hiện giờ xem ra, hình như là vì hắn……….


Trong mắt Cố Nhược Vân lóe ra ánh sáng, tựa tiếu phi tiếu (cười như không cười) mở miệng: "Ta cần vũ khí! Hơn nữa là mấy trăm thanh vũ khí, trong khoảng thời gian ngắn muốn rèn hoàn thành những vũ khí đó, chỉ có La Tướng Quân người có thể làm được!"


Mọi người đều biết, dưới trướng La Tướng Quân có một phường rèn, chuyên môn tạo ra vũ khí vì quân đội hoàng cung, điều này cũng là nguyên nhân hôm nay Cố Nhược Vân tìm tới cửa….....


La Hồng Thiên ánh mắt hơi hơi trầm xuống: "Ngươi muốn làm gì?"


Tuy rằng hắn thật thích nha đầu kia, nhưng mà nàng muốn chế tạo nhiều vũ khí như vậy là muốn làm cái gì? Hắn thân là hộ quốc Tướng Quân, tuyệt không thể cho phép có người gây bất lợi cho Thanh Long Quốc.


"Người yên tâm, Thanh Long Quốc này ta không có hứng thú gì," Cố Nhược Vân hiển nhiên nhìn ra suy nghĩ trong lòng La Hồng Thiên, nhàn nhạt cười nói, "Huống chi. Ta là hạng nữ lưu nhỏ bé, muốn ngôi vị hoàng đế kia có tác dụng gì? Quan trọng nhất là, ngôi vị hoàng đế đối với ta mà nói, không có lực hấp dẫn gì, ta muốn là một thế lực bao trùm trên cả hoàng quyền, có thể cùng tồn tại với Tam Đại Chế Tài!"


Giờ khắc này, trên người thiếu nữ tản mát ra vô tận khí phách, làm hoa mắt La Hồng Thiên, giống như trông thấy tuyệt thế nam nhân quát mắng phong vân hơn mười năm trước kia…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK