"Cô nương, đa tạ ân cứu mạng của ngươi."
Mạc Thượng Phi buông tiểu công chúa ra, nhìn Cố Nhược Vân, cung kính củng củng nắm tay, nói: "Hôm nay ngươi cứu mạng ta, ngày sau Mạc Thượng Phi ta tất sẽ hồi báo cho ngươi."
"Mạc Thượng Phi?"
Cố Nhược Vân nhàn nhạt nở nụ cười: "Ngươi không cần cảm tạ ta, lại nhắc đến, ta và Mạc gia các ngươi cũng có một chút sâu xa."
Năm đó, nàng cho rằng toàn bộ Mạc gia bị diệt môn, không nghĩ tới còn có thể lưu lại một người, như thế coi như là để lại một huyết mạch cho ngoại công, bất luận như thế nào, nàng cũng phải bảo vệ tốt huyết mạch Mạc gia lưu lại này.
Mạc Thượng Phi sửng sốt một chút, có chút không rõ nhìn Cố Nhược Vân.
"Cô nương, không biết ngươi quen biết người nào của Mạc gia chúng ta?"
"Hạ Nhược Vân," Con ngươi Cố Nhược Vân hơi hơi trầm xuống, nói: "Ta và Hạ Nhược Vân Hạ gia đã từng quen biết, có lẽ là vì cùng tên không cùng họ, cho nên chúng ta nói chuyện rất hợp, nàng cũng từng nhắc tới các ngươi với ta."
Trái tim của Mạc Thượng Phi nháy mắt co rút nhanh, một phát bắt được bả vai của Cố Nhược Vân, ngay cả hô hấp đều thay đổi.
"Cô nương, ngươi quen biết biểu tỷ của ta?"
"Mạc đại ca," Tiểu công chúa vội vàng đi lên phía trước đến, nhìn Mạc Thượng Phi, nói: "Chàng đừng có gấp, chúng ta hỏi vị cô nương này một chút về chuyện của Nhược Vân tỷ tỷ."
Cố Nhược Vân mỉm cười, loại chuyện đoạt xác trùng sinh này, quá mức không thể tưởng tượng, nên nàng không cách nào nói rõ thân phận của nàng với bất luận kẻ nào, nếu muốn tiếp cận hai người kia, phương pháp tốt nhất chính là dùng thân phận bằng hữu của Hạ Nhược Vân.
"Này, thực xin lỗi."
Lúc này Mạc Thượng Phi mới phát hiện mình quá mức xúc động, vội vàng buông tay, áy náy nói: "Ta chỉ là nghe được chuyện về biểu tỷ, quá mức kích động, cô nương, ngươi có biết chân tướng biểu tỷ ta tử vong? Ở trước đó không lâu, llêqquýđônn Hạ gia điều tra rõ hại chết biểu tỷ ta là Y thánh Bạch Trung Thiên, ta cũng không biết sự thật có phải như thế hay không, nhưng mà biểu tỷ là nữ nhi của Hạ gia, cho nên chuyện Hạ gia nói hẳn là sự thật."
Cố Nhược Vân giật mình, Hạ gia vậy mà nói với người ngoài hại chết mình là sư phụ của mình?
Ở kiếp trước, trên đời này biết Y thánh là sư phụ của nàng, cũng chỉ có Kim Đế và Hạ gia! Hơn nữa, năm đó diệt cả nhà Mạc gia, còn hại mẫu thân và đệ đệ, chính là Hạ Minh!
Hiện giờ, y lại muốn vu oan việc này cho sư phụ?
Nghĩ vậy, Cố Nhược Vân cười lạnh một tiếng, rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh, dùng ánh mắt kinh ngạc kia nhìn Mạc Thượng Phi.
"Vì sao các ngươi sẽ cho rằng người hại chết tỷ tỷ ngươi là Y thánh Bạch Trung Thiên? Y thánh không phải là sư phụ của nàng sao? Vì sao phải hại nàng?"
Năm đó, bởi vì một số nguyên nhân, nàng không cách nào để cho những người khác biết quan hệ của Y thánh và nàng, Hạ gia cũng là ở sau khi một lần nghe lén nàng và Y thánh Bạch Trung Thiên nói chuyện, mới biết được việc này, vì vậy hiện giờ Đông Nhạc đại lục, là tuyệt đối không biết Y thánh Bạch Trung Thiên có một đồ nhi.
Nhưng hôm nay, nàng đã đoạt xác trùng sinh, bởi vậy mặc dù là để cho người biết, cũng không có quan hệ gì.
"Cái gì? Cô nương, ngươi vừa nói cái gì? Y thánh Bạch Trung Thiên là sư phụ của biểu tỷ?" Khuôn mặt Mạc Thượng Phi thay đổi, lắc lắc đầu, không dám tin nói: "Không có khả năng, điều này sao có thể? Hạ Minh rõ ràng nói điều tra rõ cường giả năm đó biểu tỷ đắc tội kia chính là Y thánh Bạch Trung Thiên, làm sao tên kia có thể là sư phụ của nàng?"