Không!
Sẽ không!
Thiên Hưng quốc sư đã bị mẫu thân phái người đi đánh chết! Trừ mẫu tử bỏ bọn họ ra, sẽ không bao giờ có người biết chuyện kia nữa.
Nghĩ vậy, vẻ mặt của Hạ Sơ Tuyết lập tức khôi phục bình tĩnh, trên khuôn mặt tao nhã lộ ra một nụ cười lạnh.
"Bạch Trung Thiên, ngươi không cần giả thần giả quỷ, ta chính là chủ nhân Thượng Cổ Thần Tháp hàng thật giá thật! Chuyện này là quốc sư tiên đoán ra, lqđ chẳng lẽ ngay cả lời nói của Thiên Hưng quốc sư các ngươi cũng không tin?"
"Ha ha, nói không chừng Thiên Hưng quốc sư cấu kết thành gian với các ngươi, cho nên mới truyền ra loại lời đồn đãi này."
Bạch Trung Thiên bĩu môi, xem thường nói.
"Đồ nhi, con còn đang chờ cái gì? Còn không thả ra những lời kia?"
Cố Nhược Vân nhìn Bạch Trung Thiên, cũng không nói thêm gì, rồi sau đó ánh mắt của nàng dừng ở phía trên khuôn mặt cười lạnh của Hạ Sơ Tuyết, nhợt nhạt nâng lên khóe môi: "Có một người, không biết các ngươi quen biết hay không?"
"Cái gì?"
Hạ Sơ Tuyết giật mình: "Cố Nhược Vân, ngươi lại muốn vu hãm ta cái gì?"
"Sư phụ, làm cho y đi lên trước đi, chắc hẳn y có chuyện muốn nói với mẫu tử Hạ Sơ Tuyết."
Vừa dứt lời, một bóng dáng tuyết trắng đi đến từ ngoài đám người, mẫu tử Hạ Sơ Tuyết vốn đang không cho là đúng, sau khi thấy bóng dáng kia sắc mặt bỗng nhiên cứng lại rồi, nhất là Thu Na, vội vàng che miệng run run nói không nên lời, trong mắt kia toát ra vẻ hoảng sợ.
Y không có chết!
Nam nhân này vậy mà không chết!
Không có khả năng, những người mình phái đi đó rõ ràng nói đã đánh chết y, làm sao y có thể còn sống?
Chẳng lẽ những người đó cũng dám lừa mình?
"Ơ, đây không phải là Thiên Hưng quốc sư sao? Tuy rằng Thiên Hưng quốc sư không có thực lực gì, nhưng mà vì thuật tiên đoán kia, lee~lqđ nhưng mà cũng rất được bệ hạ coi trọng, đáng tiếc là ở vài năm trước y đã rời đi, tại sao hiện tại lại xuất hiện ở nơi này? Hơn nữa nghe lời nói lúc trước của bọn Y thánh, có vẻ Thiên Hưng quốc sư và phu nhân Hạ gia có quan hệ."
Giờ này khắc này, biến hóa của mẫu tử Hạ Sơ Tuyết cũng rơi vào trong mắt mọi người, bọn họ hơn nghi hoặc, không rõ rốt cục giữa Thiên Hưng quốc sư và các nàng là quan hệ như thế nào.
Nhưng mà lời nói kế tiếp của Thiên Hưng quốc sư đã giải trừ nghi hoặc trong mắt những người khác.
"Thu Na, ngươi quả nhiên là rất độc ác! Năm đó ngươi vì nữ nhi của chúng ta Hạ Sơ Tuyết đến cầu ta, làm cho ta giúp ngươi nói ra lời nói dối như thế, hơn nữa còn vì ngươi mà rời đi Lưu Phong quốc này, hiện giờ ngươi vì không để cho chuyện chúng ta làm bị thế nhân biết được, ngươi vậy mà phái người giết ta, uổng phí khổ tâm ta đối với ngươi."
Thiên Hưng quốc sư thất vọng lắc lắc đầu, lúc biết Thu Na phái người đuổi giết mình, trong lòng y đã không có tình yêu đối với nữ tử này, có chỉ là tràn đầy thù hận!
Quả thật là độc nhất phụ nhân tâm (độc nhất là lòng dạ đàn bà)! Nữ tử này vì đạt được mục đích, quả nhiên là không từ thủ đoạn!
Ầm!
Đoạn lời nói này lại như sét đánh giữa trời quang, đón đầu chém xuống.
Hạ Minh vốn định tức giận lập tức choáng váng xoay vòng tại chỗ, sắc mặt đã trướng thành màu gan heo, cực mất tự nhiên quay đầu nhìn về phía Thu Na bên người, khuôn mặt khó coi nói: "Thiên Hưng quốc sư nói có phải sự thật hay không? Sơ Tuyết là nữ nhi của các ngươi? Còn chuyện Thượng Cổ Thần Tháp, là các ngươi liên hợp lại lừa bịp thế nhân? Thu Na, ngươi nói với ta, này có phải sự thật hay không?"
So với nữ nhân âu yếm cho y mang nón xanh, thì quan trọng hơn là, rốt cục Hạ Sơ Tuyết có phải chủ nhân Thượng Cổ Thần Tháp hay không?
Y đã từng phạm phải sai lầm lớn như thế, không tiếc giết hại mẫu tử Hạ Nhược Vân, chính là vì thân phận thân là chủ nhân của Thượng Cổ Thần Tháp của Hạ Sơ Tuyết!