Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Tử Ngọc, nàng vu hãm ta cướp bóc, cái phí tổn thất danh dự này tính thế nào?”

Sở La chớp đôi mắt, quay đầu nhìn Tử Ngọc.

Ngón tay Tử Ngọc vuốt ve cằm, trầm ngâm thật lâu nói: “ Giá của ngươi không cao quý bằng chủ tử, cho nên giá trị cũng có năm trăm vạn đồng vàng đi, ta tin tưởng tả sứ đại nhân nhất định sẽ làm chủ vì chúng ta, bởi vì hiện giờ người Ma Tông chúng ta đạt quán quân, cho nên Ma Tông chúng ta cũng là đại biểu cho Ẩn Môn, tổn thất danh dự của người Ẩn Môn chính là vô giá, bất quá chúng ta hẳn là nên xem đại tiểu thư Mộ Dung thế gia tuổi trẻ không hiểu chuyện, vẫn là tha cho nàng đi, miễn cho nàng vì vu hãm người khác mà ngượng ngùng.”

Thân thể Mộ Dung Thiến run rẩy lợi hại.

Giá trị danh dự của Cố Nhược Vân là một ngàn vạn đồng vàng còn chưa tính, Sở La thì tính cái gì? một nữ thị vệ nho nhỏ mà thôi, năm trăm vạn đồng vàng không biết có thể mua được bao nhiêu cái mạng chó của nàng!

“ Tả sứ đại nhân, chuyện này ngươi phải làm chủ cho ta!”

Mộ Dung Thiến hung hăng cắn răng, chuyển hướng về phía tả sứ đại nhân, biểu tình kia lập tức trở nên ủy khuất vạn phần: “ bọn họ căn bản là công phu sư tử ngoạm, muốn lừa bịp tống tiền Mộ Dung thế gia chúng ta! Một ngàn vạn đồng vàng, bọn họ cho là đi cướp sao? Cho dù là cường đạo cũng không tàn nhẫn như bọn họ.”

“ Mộ Dung tiểu thư, ngươi sai rồi, không phải một ngàn vạn đồng vàng, hiện giờ đã trở thành một ngàn năm trăm vạn đồng vàng,” Tử Ngọc hảo tâm sửa lại cho đúng nói, “ Hơn nữa, ngươi nói chủ tử nhà ta không đáng giá một ngàn vạn đồng vàng? Ý tứ cũng là người Ẩn Môn không đáng giá một ngàn vạn đồng vàng sao?”

Tả sứ vừa định mở miệng, lại lần nữa bị lời nói của Tử Ngọc chặn lại, khuôn mặt tuấn tú tức đến xanh mét, ánh mắt cũng lạnh đi vài phần.

“ Mộ Dung Thiến, giá trị của người Ẩn Môn thực cao quý, phí tổn thất danh dự cũng rất cao quý! Cho nên, một ngàn năm trăm vạn đồng vàng ngươi cứ đưa cho bọn hắn!”

Dung nhan Mộ Dung Thiến đại biến, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới tả sứ sẽ ra mặt vì những người này!

Nghĩ vậy, nàng cắn chặt môi bị chọc đến tức run rẩy, như thế nào cũng không dám nói nhiều một chữ, nếu không vạn phần lại nói sai cái gì, phỏng chừng sẽ bị tăng thêm mấy vạn đồng vàng. Hiện tại, cho dù có lửa giận ngập trời cũng không thể nào phát tiết, Mộ Dung Thiến đem tầm mắt chuyển về phía nam tử trẻ tuổi.

“ Ngươi thật to gan, đồ của Mộ Dung thế gia cũng dám trộm, là ai cho ngươi cái lá gan như thế, đến mạng cũng không cần?”



Nam tử trẻ tuổi sợ tới mức lui về phía sau hai bước, không dám đối mặt với lửa giận của Mộ Dung Thiến.“ Tiểu Thiến,” sắc mặt Ôn Nhã hơi đổi, đứng dậy nói, “ Ôn Nghênh là tôn tử của trưởng lão Ôn gia chúng ta, cho nên chuyện này liền bỏ qua thôi, ngươi muốn bồi thường cái gì ta đều có thể cho ngươi, chuyện này coi như chưa từng xảy ra.”

Cho dù Ôn Nhã cũng hận Ôn Nghênh làm nàng xấu mặt trong trường hợp này, nhưng nhất định phải giữ hắn lại, nếu không mà nói gia gia của gia hỏa này sẽ nháo cùng Ôn gia không thôi!

“ Ôn Nhã, ngươi tránh ra cho ta, hôm nay cho dù thế nào ta cũng phải cho tên tiểu tử này nếm một chút giáo huấn!”

Bang một tiếng, Mộ Dung Thiến rút ra trường tiên, hướng về khuôn mặt Ôn Nghênh đánh tới, trường tiên kia mang theo hơi thở tàn nhẫn, giống như rắn độc quấn quanh cổ hắn.

“ Tiểu Thiến, dừng tay!”

Oanh một tiếng, một đạo khí thế từ trên người Ôn Nhã phát tán ra, đem trường tiên của Mộ Dung Thiến chặn lại, tiếp theo sau đó trường tiên sắc bén kia bị phản đòn bay ngược về phía Mộ Dung Thiến.


Hiện tại, Mộ Dung Thiến muốn thu tay cũng đã không kịp rồi.......


Trường tiên dùng sức đánh lên mặt nàng, trong phút chốc một đạo vết máu xuất hiện trên khuôn mặt nàng, đau đến mức nàng hét lên thê lương, đôi tay gắt gao che mặt, cả người đều run rẩy không thôi.


“ Tiểu Thiến......”


Ôn Nhã ngây ngẩn cả người, nhìn mặt Mộ Dung Thiến đầy máu, một tia lạnh lẽo từ đáy lòng chạy ra, lạnh đến nỗi chân nàng không thể động.


Vừa rồi rõ ràng nàng đã khống chế lực lượng của chính mình, vì sao lại có thể đả thương đến Mộ Dung Thiến, hơn nữa còn hủy hoại dung mạo nàng. Nếu chuyện này truyền vào trong tai Mộ Dung thế gia, lão gia tử Mộ Dung thế gia khẳng định không bỏ qua nàng........


Thế lực của Mộ Dung thế gia cùng Ôn gia không sai biệt lắm, nếu thật khiến dẫn đến chiến đấu, kết cục cũng chỉ có lưỡng bại câu thương.


Nghĩ đến đây, trái tim Ôn Nhã run rẩy lên, nàng như thế nào đều không hiểu, rốt cuộc mình đã làm Mộ Dung Thiến bị thương như thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK