Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Nguyệt đế quốc, bên trong cung điện uy vũ hùng tráng, không ít thanh niên tài tuấn đang tranh nhau thi đấu.

Bên trong những người này, trừ bỏ ngoài con cái của triều thần đế quốc, còn có vô số thiên tài đến từ các đế quốc khác, còn có một ít cường giả khác. Mà mục đích bọn họ tới đây rất đơn giản, chính là vì Thiên Nguyệt đế quốc tổ chức tỷ thí.

Bất quá, Thiên Nguyệt đế quốc đối với người dự thi cũng có quy định, nhất định thực lực phải tới cảnh giới Siêu Phàm, mà tuổi tác cũng phải dưới ba mươi!

Nguyên nhân bở vì chính là quy định này, mới hạn chế rất nhiều người muốn tới dự thi.

" Cố Nhược Vân, không nghĩ tới ngươi lại dám tới cái địa phương này!"

Đột nhiên, một tiếng kêu bén nhọn vang lên, làm ánh mắt mọi người đều quay qua nhìn.

Hai mắt Tô Lâm đỏ bừng, phẫn nộ gắt gao nhìn Cố Nhược Vân, nàng nắm chặt tay, ánh mắt tràn ngập oán độc giống như một con rắn độc, quấn quanh trên cổ người khác.

" Tô Lâm, ngươi quen biết vị cô nương này?"

Một nữ tử mặc cung trang đi đến bên cạnh Tô Lâm, hơi nhăn mày liễu có chút nghi hoặc đảo mắt qua Cố Nhược Vân, lại đem ánh mắt dừng trước mặt Tô Lâm.

" Tiểu dì, chính là nữ nhân này!" Tô Lâm oán hận ra tiếng, " Chính nữ nhân này câu dẫn Thần ca ca, hơn nữa lại mượn thân phận Thần ca ca để leo lên giường phụ thân, cũng không biết nàng dùng cái thủ đoạn gì làm cho phụ thân đánh ta!"

Một cái tát kia, vĩnh viễn kiếp này nàng không quên!

Cho nên, nàng quả quyết không có khả năng buông tha cái nữ nhân đáng chết này.

Nữ tử mặc cung trang được Tô Lâm xưng là tiểu dì trầm xuống, ánh mắt nghiêm khắc lần nữa nhìn về phía Cố Nhược Vân, mở miệng hỏi: " Không biết vị cô nương này là thiên kim nhà ai? Vì sao bổn cung chưa từng gặp qua ngươi?"

Nghe được nữ tử cung trang nói, Tá Thượng Thần nhìn nàng một cái, mới vừa rồi bên tai Cố Nhược Vân nhỏ giọng giải thích nói: " Nàng là muội muội mẫu thân Tô Lâm, cũng là quý phi Thiên Nguyệt đế quốc, nếu ngươi không quen nhìn nàng, ta có thể lén lút giải quyết, còn hiện tại nếu ngươi muốn xử lý nàng, chỉ sợ cũng không thể tham gia tỷ thí, cũng không cứu được Cố Sanh Tiêu."

Tá Thượng Thần tin tưởng, nếu Cố Nhược Vân muốn giải quyết nữ nhân này cũng không có khó khăn! Bởi vì trong tay nàng nắm con át chủ bài quá nhiều, vô luận là tiểu thú trong ngực nàng hoặc là nam tử có tên Tử Tà kia....

Nhưng mà, nữ nhân này lại là người có một thân phận cao quý, đó là quý phi nương nương của Thiên Nguyệt đế quốc!

Nếu Cố Nhược Vân khăng khăng cùng nàng là địch, tất nhiên cũng không thể tham gia tỷ thí!



Trên thực tế, chuyện này chính là chuyện mà Tá Thượng Thần lo lắng nhất.

Nàng đi đến bây giờ, những lời trào phúng cũng đã nghe qua? Nhưng nàng như cũ vẫn đi tới trước. cho nên đối với ngữ khí không có ý tốt của quý phi nương nương, nàng không hề để trong lòng.

" Tiểu dì, nàng cũng không phải là thiên kim của triều thần gì, cũng không phải đến từ thế lực khác," Tô Lâm nâng khóe môi, khiêu khích nhìn Cố Nhược Vân, một đôi con ngươi chứa đầy thần sắc oán độc, " Nàng chẳng qua là một người không quyền không thế, nếu không nàng cũng không cần phải đi câu dẫn phụ thân ta, vọng tưởng muốn thông qua thân phận của phụ thân để nàng báo danh dự thi!"

Mặc kệ là ai, muốn tham gia tỷ thí Thiên Nguyệt đế quốc, thực lực nhất định phải tăng lên cảnh giới Siêu Phàm!

Còn những người không có đạt tới cảnh giới Siêu Phàm, đều không có tư cách dự thi.

Tô Lâm đã sớm biết Tá Thượng Thần muốn báo danh, đương nhiên lấy thực lực của Tá Thượng Thần đi báo danh tuyệt đối là không thành vấn đề!

Nhưng mà nữ nhân này,nàng hiển nhiên đi cùng với Tá Thượng Thần tới nơi này!

Nhưng Tô Lâm sẽ cho nàng nguyện ý sao?

Cho nên, nàng cố ý nói những lời này, mục đích là đem Cố Nhược Vân kéo xuống nước! làm cho nàng trở thành mục địch chỉ trích của mọi người!

Sắc mặt của quý phi nương nương trầm xuống, lạnh giọng hỏi: " Lâm nhi, lời này của ngươi có ý tứ gì? Ngươi nói nàng.......

" Tiểu dì," Tô Lâm bĩu môi hung ác, ánh mắt một mảnh ngoan độc, " Ngươi không biết nữ nhân này có bao nhiêu ghê tởm, bởi vì thực lực của nàng không có tới cảnh giới Siêu Phàm, bởi vậy nàng mới câu dẫn phụ thân ta, mục đích chính là để phụ thân ta giúp nàng báo danh, để cho nàng thành công gia nhập tỷ thí, nhưng mà ngươi cũng biết tính cách làm người của phụ thân ta! hắn là loại quân tử chính trực, tuyệt đối không lấy quyền lợi làm chuyện riêng tư! Ai ngờ nữ nhân này thẹn quá thành giận, chẳng những miệng phun ra những lời không hay, còn vũ nhục thiên tài khác của Thiên Nguyệt đế quốc chúng ta, tuyên bố thiên phủ của các thiên tài khác đều không mạnh bằng nàng."

Sau khi nói xong lời này, Tô Lâm theo bản năng nhìn về phía Tá Thượng Thần đứng bên cạnh Cố Nhược Vân, sợ rằng nam nhân này sẽ đứng ra bảo vệ Cố Nhược Vân.

Tuy nói nàng cũng không quá sợ hãi Tá Thượng Thần, cũng không muốn cùng nam tử mình thương yêu trở thành thù địch.

Nhưng mà, thời điểm Tô Lâm dừng trên dung nhan của Tá Thượng Thần, khi thấy được bên môi nam nhân kia treo lên nụ cười nhạo báng, dường như trào phúng chính nàng.

Tươi cười của hắn làm cho Tô Lâm run sợ một chút, tổng cảm thấy có chỗ không đúng nhưng lại nói không nên lời là cái gì, đương nhiên lấy chỉ số thông minh của nàng vĩnh viễn không bao giờ tưởng tượng được Cố Nhược Vân không phải tới nơi này để làm bạn với Tá Thượng Thần, mà ý của đối phương chỉ muốn tham dự tỷ thí.

" Cái gì? Nữ nhân này quá kiêu ngạo, thế nhưng lại cho rằng bản thân mình mới là thiên tài có thiên phú mạnh nhất?"



Bất quá, lời nói bậy của Tô Lâm đã thành công khơi mào lửa giận của những người ở đây.

Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Cố Nhược Vân đều phẫn nộ đến phun lửa, hận không thể đem nữ tử này hung hăng bóp chết.

" Hừ! Muốn tham gia tỷ thí, thực lực nhất định phải đạt tới cảnh giới Siêu Phàm, nàng là người còn chưa tới Siêu Phàm sơ kỳ lấy tư cách gì dự thi?"

" không sai, nếu đại tiểu thư Quận Vương phủ đã nói nàng chưa tới cảnh giới Siêu Phàm, khẳng định chỉ là một Võ Thánh mà thôi! Khi nào thì tỷ thí của Thiên Nguyệt đế quốc chúng ta đến Võ Thánh cũng muốn tham dự, nàng thật xuất khẩu cuồng ngôn!"

Nghe mọi người tức giận mắng thành tiếng, tươi cười trên mặt Tô Lâm càng sâu, ánh mắt âm ngoan nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân.

Đương nhiên, nàng cũng không biết thực lực của Cố Nhược Vân, chỉ là hơi thở của nữ nhân này lúc ẩn lúc hiện, làm nàng khó có thể phát hiện.

Mà cũng là nguyên nhân tạo cho nàng cái khí thê này, nếu không phải quá mạnh thì chính là quá yếu.

Như thế cừu hận của Tô Lâm tất nhiên không hy vọng Cố Nhược Vân mạnh mẽ, cho nên theo bản năng đem Cố Nhược Vân làm kẻ yếu hèn! Mà những người khác lại mù quáng tin tưởng, cho nên hiện tại không có ai chân chính thăm dò thực lực của Cố Nhược Vân!

Đối vớ châm chọc của mọi người, trên dung nhan thanh lệ của Cố Nhược Vân vẫn tươi cười nhàn nhạt, ánh mắt suy tư nhìn về phía Tô Lâm,,ý cười nơi đáy mắt càng sâu.

" Tô Lâm, xem ra lúc trước ngươi nếm giáo huấn vẫn không đủ?"


Nhớ tới lúc trước bị Cố Nhược Vân cho cái tát, sắc mặt Tô Lâm hơi đổi, phẫn nộ nói: " Nếu không phải ngươi đánh lén, ngươi cho rằng sẽ đánh được ta? Chỉ bằng thực lực của ngươi, căn bản không phải là đối thủ của ta!"


" Phải không?" Cố Nhược Vân nang khóe môi, cười như không cười nhìn Tô Lâm, " Ngươi cũng báo danh tham gia tỷ thí?"


" Hừ!"


Tô Lâm nâng cằm tuyết trắng, cao ngạo đầy mặt: " Không sai, ta không giống ngươi, muốn báo danh cũng báo không được!"


" Một khi đã như vậy," Cố Nhược Vân dừng một chút tiếp tục nói, " Không bằng chúng ta ở giữa đây tỷ thí thắng bại, hoặc sống hoặc chết, liền cũng xem vận khí của từng người, thế nào?"


Bá!


Đám người chợt oanh động lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK