Ngày 7 Tháng thứ 11 Năm 380 Lịch Nhân Giới
6 giờ chiều
Ánh chiều tà Solus nhuộm màu đỏ tươi của máu lên cánh cổng chia cắt hai thế giới.
«Đông Phương Đại Môn».
Công trình đồ sộ dựng lên dưới bàn tay của các vị thần, ngăn cách Nhân Giới và Hắc Giới ([1] Đế Quốc Bóng Tối) trong suốt hơn ba trăm năm bắt đầu vỡ vụn ngay chính thời khắc này.
Chấn động vang dội khắp trần thế tựa tiếng gầm của một con thú khổng lồ đang kêu gào lúc Đại Môn giãy chết, Sinh Mệnh tưởng như vô tận của nó rỉ nốt những giọt cuối cùng, trong khi 5 000 Vệ Quân Nhân Giới và 50 000 quân xâm lược câm nín ngước nhìn. Thanh âm băng qua Centoria – Thủ đô Trung tâm của Nhân Giới – ở phía đông cho tới tận Obsidia ở phía tây – Đế Đô của Vùng đất Bóng tối – nghe hồ như tiếng sấm phương xa báo điềm gở, giục toàn thể Underworld phải ngước lên các tầng trời.
Vài giây trôi qua.
Một vết rạn cắt qua điểm giữa của Đại Môn cao hơn 300 mel. Luồng sáng trắng tuôn ra từ bên trong khe nứt, thiêu đốt binh lính ở cả đằng đông lẫn đằng tây.
Các đường nứt lan ra bất tận, nhanh chóng liếm tới rìa Đại Môn, cùng ánh sáng trắng chạy theo ngay sau, trông như một tấm lưới. Kế đến, những con chữ khổng lồ viết bằng Thần Ngôn trên hai mặt cửa liền rực cháy. Duy chỉ có hai người trong khắp chiến trường mênh mông này hiểu ý nghĩa đằng sau nó: 【Final Tolerance Experiment】. ([2] Thử nghiệm Nạp Pha cuối)
Nó bắt đầu ngay lúc những chữ ấy cháy rụi.
Đông Phương Đại Môn sụp đổ từ trên xuống, bắn ra hàng loạt tia sáng phóng cao ngút trời mây.
Phần 1
“Ú-ồ...”
Vassago Casals kêu lên phấn khích, phần thân trên nhỏm dậy khỏi lan can xe chỉ huy.
“Đây là «Thử nghiệm Nạp Pha cuối»? Ngay cả những bộ phim Hollywood cũng phải thấy hổ thẹn trước nó. Sao ta không chiếm lấy công nghệ làm phim này thay vì các AI nhỉ, người anh em? Chúng ta sẽ thành tỷ phú ngay tức khắc nếu tạo dựng một xưởng phim VFX.” ([3] Hiệu ứng Hình ảnh)
Mặc dù đang dán mắt vào cảnh tượng tráng lệ từ xa, Gabriel Miller lạnh lùng nói sau khi nghe vậy.
“Rất tiếc, chẳng có cách nào ghi lại được khung cảnh ấy lên media. ([4] Số nhiều của medium – vật lưu trữ) Suy cho cùng, mọi thứ thế giới này không hình thành từ các khối đa giác. Đây là một sô diễn vĩ đại chỉ dành cho những kẻ kết nối với STL.”
Một nửa của Đông Phương Đại Môn đã vỡ thành hằng ha sa số mảnh vụn. Mặc cho ầm ĩ và rung động một cách khủng khiếp, các tảng đá đồ sộ đều tan rã thành ánh sáng ngay trước lúc chúng chạm đất. Do đó, có vẻ phần còn lại của cánh cổng sẽ không làm chướng ngại vật.
Gabriel đứng dậy khỏi cái ngai đặt trên nóc xe chỉ huy với chiếc áo choàng lông đen nhánh vẫy phạch, trước khi bước đến một cái hộp sọ lớn được làm bởi D. I. L – Trưởng Guild Hắc Thuật, một trong Thập Hầu của Vùng đất Bóng tối.
Chiếc sọ được đặt trên một chiếc bàn nhỏ, trông có vẻ như là tạo vật ma thuật để truyền âm. Ả bảo khi nói vào cái sọ chủ, giọng của hắn sẽ gửi đến các sọ con dưới trướng của các Tướng Quân. Mặc dù không bằng hệ thống truyền tin đa kênh của Xe Chỉ huy Stryker, nó vẫn tốt hơn khối lần việc gửi một đội đưa tin cho từng lệnh một.
Nhìn xuống hốc mắt trống rỗng của hộp sọ, Gabriel cất chất giọng tàn nhẫn, tương xứng với vai diễn «Hoàng Đế của Hắc Giới và Thần Bóng Tối Vector».
“Hỡi binh tướng Vùng đất Bóng tối! Thời khắc các ngươi hằng mong đã đến! Giết hết kẻ sống! Cướp hết mọi thứ!————Giày xéo tất cả!!”
Tiếng reo hò nổ bùng từ khắp đội hình quân lính, át cả tiếng Đại Môn đang sụp đổ. Muôn vàn dao rựa cuốc giáo giơ lên rực màu máu dưới ánh tàn dương.
Đội Một của Quân đoàn Bóng tối gồm 5 000 Goblin Núi, 5 000 Goblin đồng bằng, 2 000 Orc và 1 000 Khổng Lồ, vị chi 13 000 unit. Hắn muốn chúng đánh tiên phong để thăm dò phản ứng của quân địch.
Phẩy tay phải xuống một cách gọn lẹ về phía trước, Gabriel ra command ([5] Mệnh lệnh) đầu tiên, với tư cách một player trong war-game ([6] Trò chơi chiến tranh) này.
“Đội Một——bắt đầu tấn công!!”
* * *
Kẻ nắm quyền điều khiển hơn 5 000 Goblin Núi bên mạn phải của lực lượng Goblin – góp mặt vào Đội Một của quân đoàn uy hùng năm vạn binh – là tân tộc trưởng Kosogi. Hắn là một trong 17 người con của cố tộc trưởng Hagashi, kẻ đã vô tình chết vì cuộc phản động của Hắc Tướng Quân Shasta.
Hagashi từng được tụng ca là kẻ tàn bạo và tham lam nhất, ngay cả khi so với các cựu đầu lĩnh. Kisogi không những kế thừa tính khí đó, mà hắn còn ẩn chứa một trí tuệ cao bất thường so với một tên Goblin dưới gương mặt gớm ghiếc.
Năm nay bước sang tuổi 20, Kosogi đã luôn tự hỏi tại sao Goblin bị coi là tộc thấp kém nhất trong tất cả 5 chủng tộc của Vùng đất Bóng tối—con người, Khổng Lồ, Orges, Orc và Goblin—qua hơn 5 000 năm.
Dĩ nhiên, Goblin là tộc nhỏ con nhất trong cả 5 tộc và cũng có thể trạng kém nhất. Ấy vậy, chúng lấy số lượng bù cho các bất lợi đó và trên thực tế, chúng từng chiến đấu ngang ngửa vời Orc và Ium Đen ([7] Con người ở Vùng đất Bóng tối) ở «Thời đại Máu và Sắt» thuở xa xưa.
Khi các loài rốt cuộc cũng kết thúc chiến tranh, Tộc trưởng Tộc Goblin, trong tình trạng kiệt quệ, cũng có được một ghế trong Hội nghị Thập Hầu – tổ chức cao cấp nhất trong Vùng đất Bóng tối – sau bản ký kết hiệp ước hòa bình của 5 loài. Tuy nhiên, hiệp ước này thực ra không công bằng tý nào. Cả Goblin Núi lẫn Đồng bằng chỉ được cho mỗi vùng đất hoang cằn cỗi ở phía bắc làm lãnh địa; Lại còn chẳng đủ nông vụ hay thú săn để bảo toàn Sinh Mệnh của toàn bộ tộc; Con cháu thiếu đói triền miên và người già qua đời rất sớm.
Nói tóm gọn, đây là lỗi của đầu lĩnh các loài khác.
Nhằm hạn chế lợi thế lớn nhất của Goblin – số lượng – bọn kia khiến chúng phải sống trong một vùng đất bạt ngàn song bạc màu. Do đó, Goblin đã chật vật bán sống bán chết để tồn tại được đến ngày hôm nay, đồng thời không thể phát triển nền văn minh của riêng mình. Việc duy trì cơ sở luyện tập cho nòi giống giống lũ Ium Đen là bất khả thi; Thay vào đó, con cháu chúng bị cho trôi sông bằng thuyền để cắt bớt miệng ăn. Chúng phải làm vậy dẫu tâm trí chúng đều biết rõ máu mủ của mình sẽ bị đối xử ra sao trên lãnh thổ của các loài khác khi cập bến.
Giá như chúng có đầy đủ nguồn tài nguyên và đất đai màu mỡ, binh lính chúng giờ đây đã không phải cầm những thanh dao phay cùng những bộ giáp làm bằng sắt thô, mà là trang bị bằng thép đã tôi. Chúng có thể đã kéo dài được Sinh Mệnh từ nguồn thức ăn dồi dào và học kiếm kĩ, cũng như chiến thuật. Thậm chí có khi học cả Hắc Thuật bị bọn Ium Đen độc chiếm.
Giá như điều đó xảy ra, chẳng kẻ nào dám coi Goblin là loài thấp kém cả.
Hagashi, người cha quá cố của Kosogi, không ngừng bị bao cơn giận và ghen tỵ với Ium Đen của mình ám ảnh, song ông ta không có bộ óc để nghĩ cách giải quyết vấn đề. Trí thông minh chỉ đủ cho ông hy vọng sẽ được Hoàng Đế Vector sủng ái qua chiến công trong cuộc chiến vĩ đại này.
Ngu xuẩn thay. Làm sao chúng có thể trông mong mình sẽ nổi bật trong chiến trận? Chỉ cần nhìn vào việc bố trí binh lính đã thấy rõ điều đó rồi.
Hẳn là nó được Trưởng Guild Hắc Thuật đề xường cho Hoàng Đế. Ngay từ đầu, ả ta nhất định đã trao «niềm vinh dự được làm quân xung kích» bằng vũ lực cho hai loài Goblin nhằm sử dụng rồi triệt tiêu chúng. Goblin sẽ xông lên làm quân tiên phong, sau đó bị tiêu diệt mau lẹ bởi những con quỷ trong truyền thuyết ấy – Hiệp Sĩ Hợp Nhất của Nhân Giới, trước khi bị ả thiêu hủy từ vùng an toàn phía sau với cái cớ “đạn lạc”, hòng cướp đi công lao của chúng.
——Hắn sao có thể để ả làm vậy được chứ?
Tuy nhiên, chúng không thể không tuân lệnh được. Đến cọng tóc Vị Hoàng Đế giáng trần Vector còn không hề hấn gì sau khi hứng trọn đòn đánh của Hắc Tướng Quân Shasta, chiêu đã xóa sổ hai Tộc trưởng Goblin và Trưởng Guild Sát thủ trong nháy mắt. Vị Hoàng Đế sở hữu một sức mạnh tuyệt đối cùng, và theo luật ở Vùng đất Bóng tối, kẻ yếu không được phép bất tuân kẻ mạnh.
Tuy nhiên, con đàn bà Ium Đen kia thì khác. Kosogi giờ đã là một trong Thập Hầu, ngang hàng phải lứa với ả. Hắn không có nghĩa vụ phải nhất mực tuân theo mưu đồ hiểm ác của ả.
Chỉ thị ban cho quân Goblin thực sự rất đơn giản. Đột kích làm quân tiên phong và tiêu diệt quân địch.
Mỗi bấy nhiêu. Chẳng hề có chút gì liên quan đến việc trấn thủ tiền phương cho tới lúc các Thuật Sư phóng lửa từ phía sau. Chúng được quyền qua mặt ả.
Kosogi bí mật truyền một chỉ thị cho các Đội trưởng đáng tin cậy của mình ngay trước khi Đại Môn sụp đổ.
Ngay lúc chiếc sọ con được trao cho hắn kêu lên một tiếng cạch cạch và truyền lại lệnh tiến công từ Hoàng Đế, hắn thọc tay lấy từ trong bộ giáp của mình ra một quả cầu nhỏ chuẩn bị trước. Các Đội trưởng của hắn cũng làm điều tương tự cùng thời khắc ấy.
Những tảng đá từng dựng nên Đông Phương Đại Môn, vỡ tan tành cùng một tiếng gầm lớn và hóa thành ánh sáng.
Từ bên trong thung lũng mới mở thẳng tắp trước mặt, hắn nhận thấy cơ man đuốc lửa và những tia sáng chói rọi từ binh khí và giáp trụ.
Đấy là quân phòng vệ của Ium Trắng.
Đằng sau là vùng đất dạt dào nguồn tài nguyên phong phú, vô hạn, và nguồn nhân lực đủ cho loài Goblin Núi lấy lại thời huy hoàng của mình.
Hắn sao đành lòng trở thành hòn đá bỏ đi được? Hắn sẽ để những tên Goblin Đồng bằng – lại bị một tên Tộc trưởng không não khác ám đời – và đám Orc – những kẻ còn ngu hơn thế nữa – nhận vai ấy.
Kosogi nắm chặt quả cầu trong tay trái và giơ con dao đi núi dày cui trong tay phải lên, mồm hét lớn bằng giọng khàn khàn.
“Tất cả chúng bây, bám sát nhau và đi theo ta!!——Xông lêêêêên!!”
* * *
“Phân Đội Một, rút kiếm chuẩn bị chiến đấu! Đội Tu Sĩ, chuẩn bị thuật chữa thương và các bùa phép!”
Chất giọng đầy tự hào của Fanatio Synthesis Two đâm xuyên hoàng hôn, với trọng trách là Hiệp sĩ Hợp nhất cũng như Phó Chỉ huy Phòng Vệ Quân Nhân Giới.
Jariin!! Tiếng kiếm rút khỏi bao vang lên đồng loạt trong thung lũng. Những ngọn lửa gác bị giảm số lượng, nhưng vẫn nhuộm đỏ lưỡi gươm bằng thép của họ.
Thanh âm tựa tiếng sấm động trời cuối cùng cũng gầm lên từ bên kia Đông Phương Đại Môn đã vỡ vụn, mặt đất cũng gần như rùng mình theo.
Bước chân ngắn ngủn của bọn Goblin. Bước chân hờ hững của bọn Orc. Tiếng chân nghe như búa bổ lên đất của bọn Khổng Lồ. Tất cả hòa trộn và lấn át tiếng hét xung trận của chúng. Tiếng hú của lũ thú đồ sộ mang tên chiến tranh nhưng vẫn là một ẩn số với loài người.
300 vệ binh ít ỏi xếp thành từng hàng phòng ngự chỉ cách Đại Môn hai trăm mel, họ đã cố hết sức chỉ để đứng vững. Sẽ chẳng lạ gì nếu hàng ngũ này bị phá bỏ trước cả khi vung kiếm và tan tác trong cơn hỗn chiến. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên toàn bộ các vệ binh ấy đặt mạng sống bản thân vào một trận chiến, huống hồ là chiến tranh.
Thứ giữ họ giữ vững vị trí là tấm lưng 3 vị Hiệp sĩ Hợp nhất đứng lẻ loi cách đều trên hàng đầu tiên.
Lãnh cánh trái là «Sương Lân Tiên», Eldrie Synthesis Thirty-one.
Giữa là «Thiên Xuyên Kiếm», người mang trọng trách chỉ huy phân đội, Fanatio Synthesis Two.
Và trấn giữ cánh phải là «Sí Diễm Cung», Deusolbert Synthesis Seven.
Ba vị hiệp sĩ vận bộ giáp toàn thân chói lóa mỹ lệ ngay cả trong bóng tối thăm thẳm, họ đứng thẳng hai chân hiên ngang trên mặt đất, không chút nhúc nhích, nghênh đón quân thù.
Kể cả là hiệp sĩ, sự sợ hãi và hoảng loạn vẫn hiện diện trong lồng ngực. Khác với binh lính, họ có thể đã trải qua nhiều trận chiến thực sự, song hầu hết trong số đó đều chỉ là một chọi mọi với Hắc Kỵ Sĩ. Chưa một ai từng chiến đấu với lực lượng đông đảo như vầy: Phó Chỉ huy Hiệp Sĩ Hợp Nhất Fanatio, thậm chí Chỉ Huy Hiệp Sĩ Hợp Nhất Bercouli Synthesis One, người điều hành Phân Đội Hai ở phía sau.
Và tệ nhất là, kẻ cai trị Nhân Giới, Giáo Sĩ Tối Cao của Giáo Hội Chân Lý – Administrator – đã không còn nữa.
Cái công lý tuyệt đối từng là biểu tượng của Giáo Hội, cũng biết mất từ lâu.
Các hiệp sĩ đứng trên chiến trường này, niềm tin đặt vào đức tin cuối cùng của họ. Trớ trêu thay, nó lại là xúc cảm đặc biệt đó đáng ra đã bị «Nghi Thức Synthesis» hủy bỏ lúc họ chịu phép.
Desolbert Synthesis Seven ưỡn ngực oai phong đợi chờ kẻ thù trong khi mấy ngón tay phải khe khẽ vuốt ve chiếc nhẫn cũ kỹ đeo trên ngón đeo nhẫn của bàn tay trái đang cầm Sí Diễm Cung.
Xếp vào nhóm các Hiệp sĩ Hợp nhất lâu đời nhất, ông đã bảo vệ trật tự khu vực phía bắc Nhân Giới hơn 100 năm.
Ông đánh dẹp lũ xâm lăng từ Dark Territory khi chúng định băng qua Dãy núi Tận cùng, ông xóa sổ thần thú khổng lồ trong phạm vi hoạt động của ông, và đôi khi bắt những kẻ vi phạm điều cấm kị. Từ rất lâu, ông đã thôi nghĩ tại sao mình mang theo trọng trách đó. Hoàn toàn tin rằng mình là một hiệp sĩ được triệu hồi từ Thiên Giới, ông thậm chí không chút hứng thú với các hoạt động của con người dưới trần.
Thứ nhiều lúc khiến Deusolbert bối rối là những giấc mơ kỳ bí luôn luôn ghé thăm ông lúc tảng sáng.
Một bàn tay nhỏ nhắn nhợt nhạt tới nỗi nhìn xuyên thấu được. Một tia sáng ánh lên từ chiếc nhẫn bạc giản dị trên ngón đeo nhẫn.
Bàn tay đó vuốt ve mái tóc ông, chạm vào má ông, và dịu dàng lay đôi vai ông.
Ông nghe thấy một giọng thì thầm trìu mến.
——Dậy đi nào, anh yêu. Sáng rồi...
Deusolbert không kể cho ai nghe những giấc mơ đấy. Ông nghĩ Trưởng Nguyên Lão sẽ dùng Thần Thuật để xóa nếu nghe thấy. Ông không muốn đánh mất chúng. Dẫu sao, chiếc nhẫn lấp lánh trên bàn tay bé nhỏ trong giấc mơ có cùng kiểu dáng với cái ông đang đeo trên ngón áp út trái kể từ lúc ông thức tỉnh với vai trò hiệp sĩ.
Có phải những ký ức kia là từ Thiên Giới? Nếu ông có thể hoàn thành bổn phận hiệp sĩ ở dưới trần và được phép quay lại lên trên, liệu ông có thể gặp được chủ nhân của bàn tay và giọng nói đó một lần nữa?
Deusolbert giấu đi điều băn khoăn ấy——hay hy vọng——sâu trong lòng suốt một quãng thời gian dài.
Tuy nhiên, thứ gì đó đã xảy ra trong cuộc đại bạo loạn tại Thánh Đường Trung Tâm nửa năm về trước.
Chiến đấu với hai cậu thiếu niên phản loạn chống đối Giáo Hội, Deusolbert thua mặc dù đã phải dùng đến Thuật Chi phối Vũ trang Hoàn toàn. Cậu thiếu niên tóc đen, người đã cản phá Sí Diễm Cung bằng kiếm kĩ ông mới thấy lần đầu, đã nói một điều khó tin với ông.
Những Hiệp sĩ Hợp nhất không được triệu hồi từ Thiên Giới. Họ vốn là thường dân sinh ra ở Nhân Giới, được huấn luyện trở thành hiệp sĩ với ký ức bị phong ấn.
Giáo Sĩ Tối Cao, Administrator, là cái thiện chí cao, là trật tự tuyệt đối, và là hiện thân của công lý hoàn hảo, không thể nào dính líu đến chuyện lừa phỉnh tất cả các hiệp sĩ được. Tuy nhiên, những cậu thiếu niên ấy đã đánh bại Phó Chỉ Huy Hiệp Sĩ Fanatio, Chỉ Huy Hiệp Sĩ Bercouli, và Trưởng Nguyên Lão Chudelkin, lên đến tầng trên cùng của Thánh Đường Trung Tâm, để rồi khuất phục cả Administrator. Một toán phản loạn tầm phào đời nào nắm giữ được sức mạnh như vậy trong thanh kiếm chúng.
Trung thực mà nói, ông biết từ đầu trận đấu với hai đứa. Đường kiếm thẳng của chúng không hề mang một li dối trá hay lừa gạt.
Điều đó có nghĩa rằng chủ nhân bàn tay bé xinh trong giấc mơ của ông cũng vậy, cũng không phải từ Thiên Giới mà là một con người sinh ra trên cõi đất.
Deusolbert đã làm một việc lần đầu tiên kể từ lúc trở thành hiệp sĩ vào cái lúc ông nhận ra sự thật. Ông ôm chiếc nhẫn trên tay trái vào ngực, đôi mắt ứa lệ.
Bởi, không như các Hiệp sĩ Hợp nhất, cuộc đời người phàm ở Nhân Giới kéo dài cùng lắm là 70 năm. Nói cách khác, Deusolbert hiểu rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại người đã gọi ông là “anh yêu”.
Dầu vậy, ông vẫn đáp lời thỉnh cầu của Chỉ Huy Hiệp Sĩ Bercouli và tiến về nơi sẽ diễn ra trận quyết chiến.
Để bảo vệ thế giới ông đã sống cùng người chủ của bàn tay nhỏ nhắn đó, mặc kệ quá khứ đã trôi qua bao lâu.
Tức, thứ tiếp thêm sức mạnh để Hiệp Sĩ Hợp Nhất Deusolbert Synthesis Seven đứng vững không dao động trước đại quân hùng hậu tới từ Vùng đất Bóng tối chính là sức mạnh từ thứ xúc cảm mà đáng ra ông đã loại bỏ—— «tình yêu».
Và ông không biết rằng, Hiệp Sĩ Fanatio và Hiệp Sĩ Eldrie đứng cạnh ông cũng chiến đấu vì những người thân yêu của họ.
Deusolbert bỏ tay phải ra khỏi chiếc nhẫn và nắm lấy 4 mũi tên thép cùng lúc từ ống đựng tên to tướng đặt bên hông trên đất.
Ông cẩn thận xếp tên lên Thần Khí đang giương ngang của mình, Sí Diễm Cung.
Ông đã niệm gần xong Thuật Chi phối Vũ trang Hoàn toàn. Tuy Fanatio và Eldrie vẫn đang kiềm chế chưa sử dụng, nhưng bí kỹ của Deusolbert không thể phô bày sức mạnh khi mọi thứ trở nên náo loạn. Kiên quyết tiêu đi một nửa Sinh Mệnh của cây cung yêu quý, vị Hiệp sĩ Hợp nhất hít một hơi thật sâu và thốt lên câu niệm cuối cùng.
“Enhance armament!”
Đỏ hồng.
Từ đại cung bằng đồng, ngọn lửa lớn phi thường nhuộm sắc đỏ rực rỡ lên đám quân xâm lược cách chốn này 200 mel.
4 chiếc tên trên dây cung cũng tỏa sáng, hòa quyện với đám lửa đỏ hồng thẫm.
“——Ta là Hiệp Sĩ Hợp Nhất Deusolbert Synthesis Seven! Kẻ nào đứng trước ta, sẽ bị thiêu rụi không sót một miếng xương!!”
Mặc dù không còn đọng trong ký ức của mình, ông đã từng xướng tên mình một cách tương tự hồi áp giải một bé gái lẻ loi từ ngôi làng nhỏ ở lãnh thổ phía bắc 8 năm trước. Song le, giờ khuôn mặt đã cởi bỏ lớp mặt nạ thép dày thịch, giọng ông cất lên, dõng dạc và vang vọng.
Vị hiệp sĩ buông ngón tay khỏi sợi dây cung đã căng đến giới hạn.
VỤT!! Bốn tia lửa bắn ra theo hình cánh cung cùng thanh âm rền rĩ đó.
Nạn nhân đầu tiên của thứ sau này người đời gọi là «Đại Chiến Underworld» là đám lính Goblin Đồng bằng đang xông lên từ mạn trái thung lũng.
Đầu lĩnh mới của Goblin Đồng bằng, Shibori, không có cả trí tuệ lẫn âm mưu ngang hàng với Tân Tộc trưởng tộc Goblin Núi, Kosogi; Shibori chỉ là một tên trẻ người non dạ bô bô về thể trạng và sức mạnh của mình. Do đó, hắn đã chọn đối mặt với một Hiệp sĩ Hợp nhất, những kẻ sở hữu chiến lực kinh khủng kể cả khi chỉ có một mình, mà hắn hoàn toàn chẳng chuẩn bị gì, chăm chăm lệnh cho 5 000 lính của hắn bừa bãi xông lên.
Bốn mũi tên lửa của Deusolbert xuyên thẳng vào hàng đầu của đám Goblin Đồng bằng chen chân chật ních, thị uy mức công phá tối đa của nó. Nguyên 42 bộ binh Goblin bị thiêu cháy ngay tức khắc sau chiêu đầu tiên và khiến những tên lính xung quanh trở nên náo loạn. Tuy nhiên, vì từ đầu pha đột kích của chúng đã không được giáo huấn rồi, nên hầu hết bọn lính khát máu cầm dao rựa đều bước qua cái xác cháy trụi của đồng loại mà tiếp tục nhào lên một cách vô tổ chức, đồng thời hất cẳng lũ đồng đội vấp ngã sang một bên.
Deusolbert đáp lại bằng cách nhét thêm 4 mũi tên khác vào Sí Diễm Cung.
Thay vì mở rộng tầm bắn của mình, ông lại bắn chúng khi hãy còn bó chụm.
Cây đại thương cháy rực đâm thẳng vào chính giữa hàng ngũ của chúng và gây ra một vụ nổ kinh hoàng. Nhiều tên lính bị thổi bay giữa lác đác tiếng la hét chói tai. Thương vong đã vượt quá 50, ấy thế, đám Goblin Đồng bằng vẫn tiếp tục xông lên.
Hiển nhiên là chúng sẽ làm vậy rồi. Nếu hai bộ lạc Goblin đang chạy ngang nhau mà dừng lại thì cũng đồng nghĩa với việc bị 2 000 orc cùng 1 000 Khổng Lồ đi sau dẫm đạp bằng kích thước to gấp mấy lần chúng.
Mặc dù bọn Goblin Đồng bằng không có kế hoạch rõ ràng như Tân Tộc trưởng tộc Goblin Núi – Kosogi, chúng vẫn chất trong mình niềm oán hận khi phải đối mặt với sự miệt thị và áp bức vì bị coi là loài yếu nhất. Và chúng hướng lòng căm thù ấy tới con người ở Nhân Giới, những kẻ sau cùng sẽ trở thành nô lệ của chúng, những kẻ được gọi là «Ium Trắng» theo ngôn ngữ của chúng.
Giương cây rìu chiến thô kệch với hai cánh tay lực lưỡng hơn các con Goblin tầm trung khác, Tộc trưởng Shibori thét lên một cách hoang dại.
“Tất cả bọn bây! Giết thằng cung thủ đó trước! Vây, sả, choảng hắn!!”
“Orarara—!! Giết!! Giết!! Giết!!”
Tiếng thét xung trận vọng vang từ hết thảy 5 000 tên lính.
Deusolbert không nói lời nào mà tiếp nhận nỗi căm thù và khát máu ngút trời ấy bằng cách phóng đi đợt hỏa tiễn thứ ba. Lại một lần nữa số Goblin bị cháy thành tro nhảy quá năm mươi, dẫu vậy quân địch vẫn không dừng lại.
Ông cất ngọn lửa ở Sí Diễm Cung đi và chuyển sang bắn thường khi khoảng cách giữa chúng với ông còn 50 mel. Nhanh như cắt lấy những chiếc tên thép trong rọ ra, ông bắn loạn xạ không có một mục tiêu cụ thể. Mỗi mũi tên đâm xuyên qua ít nhất 2 hay 3 tên Goblin.
Các binh sĩ chạy lên trước từ hai bên Deusolbert với kiếm đã tuốt sẵn.
“Bảo vệ Hiệp Sĩ-dono! Đừng để lưỡi kiếm chúng tiếp cận ngài!!”
Người hô lên là một chỉ huy vệ binh trẻ tuổi mới khoảng 20. Anh giương ra một thanh đại kiếm hai lưỡi đã cùng anh trải qua bao đợt rèn luyện khốc liệt. Tuy nhiên, lưỡi nó có hơi rung, chỉ một chút thôi.
Deusolbert định bảo họ rút lại và không quá gượng. Ông không tự tin rằng cậu vệ binh trẻ tuổi có thể chịu được một cuộc chiến thực sự tràn đầy máu tanh, về mặt tinh thần, về mặt kĩ thuật, và về mặt thân thể, dù cho đã trải qua đợt huấn luyện nghiêm ngặt của các hiệp sĩ.
Tuy nhiên, ông lại hít một hơi rồi trầm giọng kêu lên.
“Thứ lỗi cho ta. Hai bên đành nhờ các cậu vậy.”
“Xin hãy để đó cho chúng tôi!!”
Chỉ huy vệ binh cười một cách dứt khoát.
Vài giây sau.
Âm thanh đinh tai cuối cùng cũng vang lên lần đầu tiên khi rựa của Goblin Đồng bằng va chạm với lưỡi trường kiếm của đội hộ vệ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK