Thật tốt nếu bọn họ lập tức nhào vào, nhưng Choi Han và Toonka tiếp tục nhìn nhau chằm chằm mà không di chuyển. Cale xem tiếp mà không nghĩ ngợi nhiều.
Lúc đó, Cale nghe thấy giọng nói của Toonka. Khu đất trống khá rộng, nhưng vì họ ngồi xem ở ngay đó nên có thể nghe được giọng nói. Và giọng nói của Toonka thì rất to
"Sao ngươi lại để mắt tới thứ yếu ớt thế hả?"
Thứ yếu ớt? Cale cảm thấy lời nói ấy là nhắm đến mình.
'Choi Han để mắt tới mình? Tại sao?'
Cale có chút thắc mắc nhưng cậu không thể nghĩ thêm. Bởi vì Rosalyn và Lock cứ lén liếc mắt dò xét biểu hiện của cậu. Quả nhiên thứ yếu ớt mà Toonka nhắc đến chính là Cale.
Khi ấy, Cale nghe thấy giọng nói của Choi Han
".......ngươi nói gì cơ?"
Giọng nói của Choi Han trầm lặng. Cale thấy một nụ cười nhạo báng trên khuôn mặt Toonka.
"Hỏi ngươi tại sao lại để mắt. Thứ yếu ớt là những thứ sẽ phải chết đầu tiên dù là trên chiến trường hay ở nơi nào khác! Đâu có chuyện ngươi không biết điều ấy?"
Rosalyn và Lock nhíu mày. Lúc đó, cả hai nghe thấy một âm thanh.
"Haaa"
Cale thở dài. Điều đó khiến Lock im lặng. Móng vuốt Lock trở nên sắc hơn và chậm rãi dài ra. Rosalyn đưa tay lên mặt. Tuy nhiên, động tác của hai người họ lập tức ngừng lại.
"Tên khốn đáng thương"
...Tên khốn đáng thương? Sự nghi hoặc nổi lên trên khuôn mặt của Rosalyn và Lock, cả hai nhìn Cale. Cale nhìn sân đấu với vẻ mặt điềm nhiên như chưa từng thở dài.
Choi Han mà Cale biết đã được dịch chuyển tới địa ngục mang tên Dạ Lâm trong tình trạng yếu nhất khi cậu ta mới học năm hai cao trung. Cale cảm thấy tội nghiệp Toonka, kẻ đã nói với Choi Han rằng thứ yếu đuối thì phải chết đầu tiên.
"Thiếu gia Cale, vừa nãy cậu bảo ai đáng thươn---"
"....hãy xem đi"
Cale chỉ vào đấu trường thay vì trả lời Rosalyn.
Lúc đó, Choi Han tháo bao đựng kiếm đeo ở hông. Thanh kiếm sắt tầm thường bay vào một góc của sân đấu khi Choi Han ném nhẹ.
Cốp. Tiếng vỏ kiếm rơi xuống phát ra. Hành động ấy khiến Cale gật đầu và lẩm bẩm.
"Khi đánh người, tốt nhất là đánh bằng tay."
Lock và Rosalyn giật mình. Và rồi, lời của Cale thành sự thật.
Bụp!
"H-ự!"
Rosalyn đã biết tên khốn đáng thương mà Cale nhắc đến là ai.
Bụp! Bộp!
Rầm.
Bụ-p!
Cả đấu trường rơi và câm lặng. Không ai có thể hé miệng. Vậy nhưng giọng nói của Raon vang lên trong đầu của Cale
-Hắn ta đang bị đánh tơi tả
Đúng vậy. Choi Han đang vùi dập Toonka.
"K-hự, tên nhãi này!"
Trái ngược với thân hình đồ sộ, Toonka nhanh nhẹn nhào vào Choi Han và tung nắm đấm.
Bang.
Âm thanh dễ thương phát ra khi Choi Han dễ dàng chặn nắm đấm của Toonka bằng lòng bàn tay. Choi Han khóa chặt nắm đấm ấy và di chuyển cơ thể về phía Toonka. Tất cả những chuyện này chỉ diễn ra trong khoảnh khắc.
Cale chỉ có thể nhìn được tới đó. Khúc về sau cậu không thể nhìn thấy nhưng có thể nghe thấy.
Rầ-m!
Cơ thể Toonka bị ném xuống đất. Mặt đất bị vỡ nát và bụi bay mịt mù.
"Ưhh!"
Cale nghe thấy tiếng thở đứt hơi phát ra từ miệng Toonka. Vậy nhưng, Cale vẫn thấy Toonka đang cười.
"Tốt lắm! Sức mạnh này! Một cuộc chiến của sứ..c.... Ưhhh!"
"Ngươi lắm mồm quá"
Tuy nhiên, Choi Han không để cho Toonka được cười tiếp.
Cale thấy Toonka đưa hai tay lên để cản lại đòn tấn công Choi Han, nhưng cú đá của Choi Han vẫn hất tung Toonka lên không trung.
"Ưhhhhh! Hahaha!"
Toonka vẫn cười khi bị đánh bay lên. Hắn xoay người để cố tấn công lại. Vậy nhưng hắn vẫn bị đánh. Dù có làm gì đi nữa thì hắn vẫn bị đánh.
Tất cả những gì Cale thấy là quần áo dính đầy máu của Toonka, khuôn mặt sưng phồng vì bị đánh đến mức không nhận ra và bụi bay mịt mù.
"Fufu...fufu, vậy nhưng ta sẽ không ngã xuống!"
Toonka loạng choạng đứng dậy. Lúc đó, Cale nghe giọng nói nghiêm trọng của Raon.
-....Sao hắn lại cười khi bị đánh? Hắn thích bị đánh à?
Cale nhìn lên trời. Tuy nhiên, Cale vẫn nghe được âm thanh túi cát bị đánh cho như sắp nát.
Không đời nào Choi Han, người có thể đấu với tộc Cá Voi, lại không thể dễ dàng đánh bại Toonka. Choi Han có sức mạnh để đối đầu với cả vua Cá Voi Shickler hay Raon.
Quả nhiên cậu ta đúng là là Nhân vật chính Choi Han.
Bụp! Bụp!
Cale hướng ánh mắt lờ mờ về khoảng không ở phía xa.
Bao giờ thì Choi Han mới đánh xong? Chắc là tới lúc Toonka đuối sức?
Vậy nhưng thể lực của Toonka quá tốt.
"Thiếu gia Cale, chúng ta có nên dừng Choi Han lại không?"
Cale trả lời câu hỏi cẩn trọng của Rosalyn một cách dứt khoát.
"Chúng ta không được can dự vào Nghi lễ của chiến binh. Trận đấu chỉ được kết thúc dựa theo ý chí của các chiến binh. Tất cả những gì chúng ta có thể làm là xem nghi lễ thiêng liêng này."
Cale không biết rằng tất cả các chiến binh cấp cao ở phía sau đã nhìn mình khi cậu nói như vậy. Cale chỉ nhìn xuống dưới khi nghe thấy tiếng 'bụp, rầm!' thêm một lần nữa.
"Fufufu, ngươi đúng thật là kẻ mạnh. Kh-ụ, *phụt*!"
Toonka nhổ ra một ít máu, rồi tiếp tục cười. Choi Han nhìn Toonka với sự chán ghét. Có vẻ như Choi Han đã nhận ra điểm điên loạn của Toonka.
Toonka sẽ tiếp tục cười cho dù hắn bị đánh đến mức nào. Toonka sẽ tiếp tục đứng dậy dù cho bị đánh tơi tả. Không bao giờ đầu hàng giống như nhân vật trong truyện tranh thiếu niên.
'Vậy nên mới gọi hắn là tên điên'
Cale có thể nhận thấy rằng tứ chi của Toonka đang run rẩy. Cậu không thể nắm rõ được rằng hắn đang nhắm hay mở mắt vì vùng quanh mắt hắn bị bầm tím.
Cùng với tiếng thét và khuôn mặt bi tráng, Toonka tung đòn tấn công cuối cùng.
"Ahhhhhhhhhh!"
Và hắn bị đánh bay đi
".......bị hất bay đi rồi"
Toonka bị ném lên trời. Aura đen bán trong suốt của Choi Han khiến Toonka bay vút lên không trung.
"Oh, huh?"
"T,Tránh ra!"
"Mọi người tránh ra!"
Các binh lính vội vã lùi phía sau để tránh cơ thể to lớn đang bay về phía họ
Bùùùùm!
Cùng với một âm thanh như tiếng nổ, một cái hố sâu được tạo ra như khi thiên thạch rơi xuống. Toonka nằm bất tỉnh bên trong cái hố ấy. Bất tỉnh là điều Toonka cảm thấy nhục nhã nhất
Choi Han đi về phía Cale mà chẳng thèm kiểm tra tình trạng của Toonka. Cale đứng dậy, đây là khoảnh khắc Cale chờ đợi.
Rosalyn và Lock đứng dậy và định theo sau Cale để mừng Choi Han, nhưng họ khựng lại. Những thuộc hạ của Toonka định chạy tới chỗ hắn cũng vậy.
Khí tức mà họ đã cảm nhận được 1 lần trước đó. Cái bầu không khí uể oải nhưng lại khiến cho cơ thể trở nên căng thẳng. Cale chìa tay cho Choi Han, người đến trước mặt cậu.
"Làm tốt lắm."
"Vâng, Cale-nim."
Choi Han nắm lấy tay Cale và cười. Cale bao quanh mình bằng [Hào quang thống trị], rồi nhìn xung quanh. Những con mắt nhìn Choi Han và Cale khác hẳn với lúc đầu.
Cale nở nụ cười uể oải.
Bây giờ, mọi thứ đã được thiết lập lại đúng như những gì Cale muốn.
Tap. Tap. Toonka tỉnh đậy khi có ai đó nhẹ vỗ má hắn. Pelia đã đánh thức hắn. Thế nhưng Toonka nhìn thấy ở Cale phía sau Pelia.
Cale nhìn xuống Toonka đang nằm và nói.
"Dẫn ta tới Ma Tháp"
Cale có thể quan sát thấy những thay đổi rõ nét trong biểu hiện của Toonka. Hắn ta ngây người chớp mắt vài lần, rồi từ từ cau mày như chợt nhớ đến những gì đã xảy ra.
"Ta đã thua"
Tuy nhiên, chất giọng hắn phát ra lại điềm nhiên. Cale nói với Toonka.
"Dù thế nhưng đó vẫn là trận chiến của chiến binh."
Toonka ngây người nhìn Cale, rồi khóe miệng hắn từ từ nhếch lên. Bộ dạng ấy trông thật khó coi. Cái khuôn mặt vốn đã giống Orc rồi, nay lại còn bị đánh te tua khiến cho hắn trông như một con Troll đột biến. Bởi vì khắp mặt hắn toàn là màu xanh tím từ những vết bầm dập.
Cale lảng tránh Toonka vì không muốn thấy khuôn mặt ấy thêm nữa. Lúc ấy, cậu nghe thấy giọng nói của Toonka.
Hắn ta ra lệnh cho Pelia.
"Hôm nay, một chiến binh mới đã xuất hiện!"
Cale thấy những binh sĩ lại gần họ sau khi nghe giọng nói vang ầm của Toonka. Sự kỳ vọng xuất hiện trên khuôn mặt của những người dân bộ lạc. Họ không tỏ ra coi thường chỉ huy của mình vì đã ngất xỉu, cũng như không có thái độ thù địch với Choi Han .
Chiến binh. Một danh hiệu tuyệt vời mà pháp sư không thể nào có thể sánh bằng. Người xứng đáng với danh hiệu đó đã xuất hiện.
"Tối nay sẽ mở tiệc ăn mừng! Chuẩn bị đi!"
Rầm. Rầm. Rầm
Người dân bộ lạc lại giậm chân. Đồng thời, họ tung hô cả Choi Han lẫn Toonka. Mặc dù vì những hành động thế này mà người dân bộ lạc bị gọi là man rợ, nhưng Cale không quan tâm.
Tất nhiên, chắc chắn sẽ có một bộ phận binh sĩ xuống tinh thần vì Choi Han đã đánh Toonka tơi bời, cũng như một số thành viên cấp cao sẽ mang cảm giác thù địch đối với nhóm của Cale.
'Nhưng đó đâu phải chuyện mình quan tâm?'
Điều Cale sẽ làm là lấy những thứ cần lấy rồi bỏ đi. Cale nghe thấy Toonka nói với Choi Han đứng phía sau mình.
"Chiến binh! Lần tới ta chắc chắn sẽ giết ngươi! Muhahahahaha!"
Cale thấy khuôn mặt nhăn nhó như đang cảm thấy chán chường của Choi Han. Trong truyện, Choi Han cực kỳ chán ghét Toonka. Và lời nói phát ra tiếp theo của Tooka khiến Cale có thể bước lên.
"Để chuẩn bị cho hai tháng sau, ta đã phá hủy vừa phải như đã thoả thuận!"
Điều đó có nghĩa là giờ cậu có thể đi xem Ma tháp. Cale đi ra khỏi cái hố và vỗ vai Billos.
"Billos."
"Vâng thưa ngài."
"Đi đón những người ở ngoài doanh trại về đây."
Billos trông có chút nghi hoặc nhưng vẫn chấp thuận, rồi chỉ tay vào một ai đó.
"Vâng. Nhưng trước tiên, có một người tôi cần giới thiệu"
Cale nhìn người mà Billos chỉ. Mái tóc nâu và đôi mắt nâu cùng với một khuôn mặt cực kỳ trung bình. Một người với diện mạo cực kỳ bình thường, và điều đó ngược lại lại khiến hắn trở nên hiếm thấy.
"Thiếu gia-nim, Tôi là Tham mưu trưởng Harol. Hiện đang là Tổng Tham Mưu dẫn dắt liên minh"
Harol. Nhân vật không thể nào thiếu mặt trong liên minh phi pháp sư.
"Hân hạnh. Tôi là Cale."
Harol thận trọng bắt lấy bàn tay Cale chìa ra, rồi khẽ thì thầm.
"Chỉ Huy Toonka đã nói rằng sẽ bán Ma tháp, vậy ra người mua là Thiếu gia Cale đây"
Cale không nói gì mà chỉ mỉm cười, rồi buông tay Harol.
Harol. Hắn không cực kỳ giỏi về chiến lược, cũng không phải kiểu người giống như gian thần. Vậy nhưng hắn cũng không có năng lực nào đặc biệt. Dù hắn là một học giả tài ba, nhưng vẫn chưa thể sánh được với những người khác trong ban tham mưu.
Tuy nhiên, Harol là một trong những thành viên sáng lập ra Liên minh phi pháp sư.
Lũ pháp sư dựa vào mỗi quyền uy từ thân phận pháp sư đã đùa giỡn với người dân cũng như Hoàng Gia trong lòng bàn tay của chúng. Đối với người dân Vương quốc cũng như Liên minh phi pháp sư thì Harol, người đã đưa ra đề xuất cứu người dân Vương quốc khỏi lũ pháp sư, chẳng khác gì anh hùng.
Trái lại, vì là một người bình thường nên người ta mới đi theo hắn. Toonka và Harol, tổ hợp này không khác gì hi vọng đối với người dân Whipper.
"Thật vinh dự khi được gặp ngài. Tôi nghĩ trước mắt chúng ta sẽ còn phải hàn huyên nhiều hơn."
Liên minh phi pháp sư cần tiền. Chắc hẳn Harol muốn kiếm chác được nhiều tiền nhất có thể từ Cale.
Lúc ấy, Cale nghe giọng của Raon trong đầu.
- Hắn là trùm dối trá nhỉ?
Quả nhiên, Rồng rất sắc xảo. Cale nhẹ nhàng trả lời Harol.
"Có vẻ là vậy."
Một giao dịch không công bằng. Một giao dịch bắt đầu từ Harol chứ không phải Toonka.
***
Cale đứng lối vào Ma tháp và nhìn lên trên.
Ma Tháp cao 20 tầng là tòa nhà cao thứ hai trên toàn đại lục. Tòa nhà cao nhất là Tháp Chuông Giả Kim Thuật của Đế Quốc.
'Trông nó ổn hơn mong đợi của mình'
Toonka đã phá huỷ Ma Tháp ít hơn Cale dự đoán. Đặt biệt là mặt ngoài của Ma tháp bị phá hủy ở mức vừa phải. Dĩ nhiên là toàn bộ cửa sổ đều bị phá hỏng hết, và đằng sau cửa sổ là mớ hỗn độn.
'Bộ mặt thật của Ma Tháp đâu phải như này.'
Cale rời mắt khỏi Ma tháp và nhìn Toonka.
"Ngươi cũng vào cùng hả?"
Câu hỏi của cậu khiến khuôn mặt Toonka nhăn nhó.
"Nghĩ ta điên sao mà đi vào cái nơi bẩn thỉu ấy?"
Nơi bẩn thỉu. Toonka gọi một toà tháp nổi tiếng khắp Tây đại lục này là 'nơi bẩn thỉu'. Bởi vì đây là nơi thấm máu, mồ hôi, và công sức của người dân bộ lạc và người dân Vương Quốc.
"Harol sẽ hướng dẫn ngươi."
Toonka nói như vậy trong khi đang liếc nhìn Beacrox, Hilsman, Lock và những đứa trẻ tộc Sói. Đó cũng là bởi hắn cũng ngửi thấy mùi hương mạnh mẽ từ bọn họ. Toonka cũng lén liếc nhìn hai con mèo con trên tay Cale.
Rồi Toonka nhìn về phía Choi Han, người đang nói chuyện với Rosalyn, và nói thẳng với Cale
"Việc ngươi yếu khiến ngươi trở nên kỳ quặc"
Cale phớt lờ hắn, thế nhưng Toonka vẫn tiếp tục nói.
"Một kẻ yếu đuối bỗng trông có vẻ mạnh một cách bất thường"
Tuy nhiên, Toonka không nói thêm gì nữa. Cũng bởi Choi Han đang nhìn hắn đăm đăm. Trước cái nhìn của Choi Han, Toonka cười hở răng và tiến lại gần Choi Han.
"Sao? Muốn chiến nữa à?"
Choi Han thở dài rồi phớt lờ Toonka. Cale nhìn Toonka và Choi Han, rồi xác nhận lại việc Bilos và Harol đang nói chuyện với nhau. Cale nhẹ nhàng vuốt ve lũ mèo trong tay và lặng lẽ ngâm nga.
"Bắt chuột nào, bắt chuột nào. Bắt mấy con đây?"
On giơ chân trước lên. Tap. On đập chân xuống đúng một lần.
Cale vẫn tiếp tục.
"Đừng khiến nó bị thương. Vì sinh mệnh là thứ quý giá."
Hong hứ một cái, rồi cũng nhấc chân trước. Tap. Tap. Hong gõ chân hai lần, rồi ngoe nguẩy đuôi. On lắc đầu khi thấy nụ cười trên mặt Cale và Hong. Càng ngày thì nụ cười của họ càng giống nụ cười trẻ hư.
Dù thế nhưng đuôi của On cũng đang ngoe nguẩy.
Lúc ấy, một giọng nói khẽ phát ra trong đầu Cale.
-Ta đi cùng được không? Nhân loại.
Không biết Raon muốn đi cùng lũ mèo tới mức nào, mà hiếm khi mới thấy nó hỏi ý kiến của Cale. Cale lắc đầu một cách quả quyết. Cale thì thầm như đang nói với lũ mèo một cách tình cảm.
"Ngươi phải cùng ta đi bắt thứ khác"
Lũ mèo và Rồng đen im lặng khi thấy khuôn mặt của Cale lúc nói ra từ 'thứ khác'. Bởi vì thứ đó cũng có vẻ rất thú vị.
Harol và Toonka tiến lại cạnh Cale. Toonka chỉ vào Harol. Thái độ của hắn ta rất tình cảm.
"Tham Mưu Trưởng của bọn ta sẽ hướng dẫn cho ngươi. Pelia cũng sẽ đi cùng"
Toonka để Pelia đi theo như là vệ sĩ của Harol. Cale gật đầu và hỏi.
"Dọn hết xác pháp sư trong Ma tháp chưa thế?"
"Còn để lại mấy cái"
Cale đã đoán trước là như vậy. Khuôn mặt của cậu điềm tĩnh. Lúc ấy cậu nghe thấy giọng nói của Raon.
- Thì ra ngươi chỉ sợ mỗi xác của Nhân Ngư. Sau này ra sẽ ngăn cản không cho lũ Nhân Ngư tới gần ngươi.
.....có phải là cậu sợ Nhân Ngư đâu chứ. Nhưng Cale không đáp lại. Bởi vì đâu có chuyện cậu phải giáp mặt với Nhân Ngư.
Toonka liếc nhìn khuôn mặt điềm nhiên của Cale, hắn nói.
"Bọn chúng là những kẻ không cần thiết được nhận sự an ủi linh hồn"
Sự an ủi linh hồn có nghĩa là hỏa táng.
Vì dịch bệnh hoặc lý do nào đó mà người dân bộ lạc hỏa thiêu xác của pháp sư khi có thể. Tất nhiên cũng có những cái xác bị chặt đầu rồi vứt lăn lóc, nhưng những cái xác ấy rồi cũng sẽ được hỏa thiêu.
Vậy những có lý do để giữ nguyên mà không thiêu một vài cái xác.
'Chắn hẳn, người dân vương quốc là những người phải chết nhiều nhất'
Để phát triển đạo cụ ma thuật thì thứ gì là cần thiết nhất?
Là thí nghiệm.
Vậy đối tượng thì nghiệm là ai?
Là con người.
Có rất nhiều pháp sư tiến hành những cuộc thí nghiệm vô căn cứ.
"Tất nhiên là sau khi pháp sư trong Vương quốc tuyệt diệt thì ta sẽ cho dọn sạch mấy cái xác ấy. Không để lại dấu vết nào"
Hiếm khi, Toonka khẽ lẩm bẩm và đưa ra lời quyết tâm. Vậy nhưng lời nói đó không lọt tai Cale.
Tất cả pháp sư của Ma Tháp đều đã chết, nhưng không có nghĩa là toàn bộ pháp sư trong Vương Quốc Whipper đều đã chết.
'Pháp sư ở Ma tháp là những kẻ thuộc Liên minh pháp sư'
Bọn họ là những kẻ tham lam và ham quyền lực. Rốt cuộc thì thứ được gọi là tháp được phân định ra thành 'trên' và 'dưới'. Những kẻ ở trên thích tận hưởng việc nhìn xuống những kẻ ở dưới.
Vậy nhưng có tồn tại những pháp sư tránh xa quyền lực và sự tham lam. Đặc biệt là có nhiều người sống ẩn dật vì cảm nhận được sự đổ vỡ của nền chính trị. Chắc hẳn, những người như vậy hiện giờ đang lẩn trốn và tìm cách thoát khỏi Vương Quốc Whipper, và cả lo lắng xem phải đi về đâu.
Người sẽ trở thành tấm khiên che chắn cho họ là Hoàng Thế Tử Alberu Crossman. Hoàng Thế Tử dễ dàng nắm trong tay những pháp sư không thích chính trị, tránh xa quyền lực và chỉ đam mê mỗi việc nghiên cứu Ma thuật.
Cale hỏi Toonka.
"Ta vào trong được chứ?"
Cậu đặt lũ mèo xuống đất. Lát nữa tụi nhóc sẽ tự biết mà ẩn thân đi vào trong thám thính. Chỉ cần để cửa mở cho chúng là được.
Choi Han và Beacrox đứng phía sau Cale. Thấy Beacrox đứng sau, Cale nhìn hắn bằng vẻ mặt nghi hoặc. Thế nhưng Beacrox dang nhìn bộ dạng tả tơi của Toonka với nét mặt cực kỳ ghê tởm.
"Harol"
"Vâng, thưa Chỉ Huy. Thiếu gia Cale, tôi sẽ hướng dẫn cho ngài"
Kiíttttt. Cánh cửa của Ma tháp mở ra, Cale cau mày. Cậu nói thẳng vói Harol và Toonka đang nhìn mình.
"Bốc mùi hôi thối thật đấy"
Tầng 1 của Ma tháp. Ngay khi cửa được mở, xác chết mặc áo choàng ánh vàng là biểu tượng của Ma Tháp Chủ bị mục rữa, ngoài ra còn có những món đồ là biểu tượng của Ma tháp bị phá vỡ. Cale nói với tâm trạng chán ngấy đối với sự điên loạn của những kẻ đã làm những trò điên rồ này.
"Mở cửa để thông khí đi. Ta không ngửi được cái mùi thế này"
Cậu nói với Toonka.
"Với che xác đi. Ta yếu tim nên không thể nhìn xác chết lâu được đâu"
Toonka cười mỉa rồi ra hiệu cho các binh sĩ đang đứng canh ở cửa. Rosalyn dù tái nhợt nhưng đôi mắt của cô vẫn điềm tĩnh, Cale xác nhận lại điều này, rồi để cô và những khác ở lại và đi vào bên trong Ma Tháp.
Choi Han lập tức đi lên phía trước Cale và phía sau cậu là Beacrox.
"Tôi sẽ hướng dẫn từng tầng một cho ngài nhé?"
"Tham Mưu Trưởng"
"Vâng"
"Đỉnh tháp"
Cale không nhất thiết ngó qua những nơi khác.
"......Đỉnh tháp?"
"Tôi tò mò về toàn cảnh nhìn thấy ở nơi cao nhất. Phòng của Ma Tháp Chủ. Hãy bắt đầu từ đó"
"Đã rõ"
Có một thiết bị ma thuật duy nhất vẫn còn hoạt động trong Ma Tháp. Cale bước lên trên thiết bị di chuyển có thể vận hành mà không cần tới Pháp sư. Nó sẽ đưa cậu lên thẳng tầng 20.
"May là thứ này không phá hủy"
"Chúng tôi giữ nó lại vì biết đâu có chuyện không chừng"
Harol nhẹ nhàng đáp lại, nhưng câu trả lời của hắn khiến cho Cale cười mỉa trong lòng.
Ùuuuuug----
Cùng với một chấn động ngắn, thiết bị ma thuật duy nhất trong Ma tháp được vận hành. Mặt phẳng mà Cale và những người khác đang đứng ở trên, từ từ đi lên trên. Và cuối cùng thì nó dừng lại ở tầng cao nhất của Ma Tháp.
Cale nhìn vào cách cửa duy nhất ở đỉnh tháp và lên tiếng.
"Kia là phòng của Ma Tháp Chủ sao?"
"Vâng. Đúng vậy. Ah, thiếu gia-nim?"
Cale không đáp lại tiếng gọi của Harol mà bước lên đầu tiên. Cậu bước đi không chút ngần ngại và những người khác vội vã theo sau. Cale đứng trước cửa và chậm rãi xoay tay cầm.
Cạch. Cánh cửa được mở, quang cảnh bên trong căn phòng hiện ra.
"Lộn xộn thật"
Cale phát ra lời bình luận vô tâm.
Một khoảng không gian rộng lớn gần như chiếm nguyên cả một tầng. Không gian ấy là một mớ hỗn độn.
Tất cả những thứ bên trong phòng của Ma Tháp Chủ đều bị phá hủy. Và có vết máu vung vãi trên đó. Trông giống như là những vết máu được cố tình phun lên.
"Lộn xộn thật. Tham Mưu Trưởng, tôi có thể tới chỗ cửa sổ kia chứ?"
Chỉ có khung cảnh nhìn ra từ cửa sổ ở nơi cao nhất, vẫn toàn vẹn là bằng chứng duy nhất của căn phòng của Ma Tháp Chủ.
"Vâng. Như ngài muốn. Tôi sẽ hướng dẫn"
"Ta muốn suy nghĩ một lát trong yên lặng. Chỉ một mình không được sao?"
".....chuyện đó có hơi...."
Khi Harol tỏ nét mặt khó xử thì Choi Han rời xa căn phòng và đứng trước thiết bị di chuyển.
"Tôi sẽ đứng ở đây"
Beacrox cũng tới đứng cạnh Choi Han. Nét mặt của hắn thể hiện rằng thật may làm sao vì không phải bước vào cái chỗ ngổn ngang khinh khủng ấy. Còn lại Peila tỏ ra miễn cưỡng. Và rồi, Harol nói với vẻ quyết tâm.
"Peila-nim, tôi sẽ hướng dẫn cho thiếu gia-nim. Thiếu gia-nim, 5 phút có được không ạ?"
"Tất nhiên rồi, vậy là đủ. Để mở một bên cửa đi. Nếu vậy thì họ sẽ an tâm hơn"
"Cảm ơn ngài"
Trước lời nói của Peila, Cale nở nụ cười thân thiện.
Cửa phòng của Ma tháp Chủ có hai cánh. Cale để mở một bên và bước vào trong căn phòng. Bởi vì sử dụng nguyên cả tầng 20 làm thành một căn phòng nên phòng của Ma Tháp Chủ rất rộng.
Vậy nên, khi tới được cửa sổ ở cuối căn phòng, thì những người với thính lực ở mức bình thường đứng ở bên ngoài không thể nào nghe thấy được giọng nói của Cale.
'Không biết Choi Han có nghe thấy không, nhưng cậu ta có nghe thấy cũng chẳng sao cả'
Cale đi ngang qua căn phòng ngổn ngang những thứ bị phá hủy. Những quyển sách, giá sách, thảm trải sàn, tất cả đều trở thành rác.
Cale đứng trước khung cửa sổ cách xa cửa vào nhất, và mở lời.
"Bị phá hủy hết cả rồi nhỉ?"
Harol điềm nhiên đáp lại câu hỏi của Cale.
"Tất nhiên rồi. Bởi vì đây từng là nơi mà kẻ ác ôn nhất ở. Nơi từng có quái vật mà mana đã tạo ra."
Pháp sư - quái vật mà mana đã tạo ra.
- Thứ dối trá
Raon làu bàu như đang cảm thấy cạn lời, Cale chẳng để tâm đến nó. Thay vào đó, cậu thì thầm với Harol đang đứng cạnh mình. Bí mật riêng của Harol mà cho tới bây giờ vẫn chưa có ai phát hiện ra.
"Nhưng ngươi cũng là pháp sư mà?"
Sự tồn tại có thể cảm nhận được mana nhưng trái tim lại từ chối mana. Con lai giữa người dân bộ lạc và Pháp sư. Kẻ sử dụng mana xấu số nhất.
Và bí mật về xuất thân thì luôn bị rò rỉ ra tới đâu đó.
"Tham Mưu Trưởng, à không"
Cale đặt tay lên Harol tái nhợt và gọi hắn.
"Harol Kodiang"
Kẻ thông minh mà trở nên điên loạn thì thật sự đáng sợ. Cale nói với Harol Kodiang.
"Không phải ngươi muốn xóa bỏ hết vết tích của cha mình sao?"
Sự tồn tại mà Ma Tháp Chủ không hề biết tới. Pister Kodiang. Máu mủ của ông ta được sinh ra mà ông ta không hề hay biết. Quái Vật thực sự mà Pháp sư - quái vật được tạo nên bởi mana đã sinh ra.
"Làm sao mà ngài biết?"
Cale tiếp lời khi Quái Vật cười nhạt và hỏi cậu.
"Ta sẽ nghe câu trả lời của ngươi trước"
Cale không cần bảo là sẽ mua Ma Tháp. Cậu nói ra ước nguyện của Harol.
"Ta sẽ xóa bỏ Ma tháp cho ngươi. Thấy thế nào?"
"Làm sao mà cậu biết?"
"Mana đã chỉ cho ta"
Harol nở nụ cười méo mó khi Cale đáp lại một cách nhẹ nhàng. Mana đã chỉ cho ta. Đó là câu nói rất nổi tiếng mà Ma Tháp Chủ đã chết vẫn thường nói.
Harol Kodiang. Hắn sinh ra bởi pháp sư và người bộ lạc, mang trong mình tất cả đặc tính của hai bên nhưng ngoại hình thì không hề giống người bộ lạc.
"......cậu định dùng xuất thân của tôi mà nắm thóp tôi sao?"
Thay vì trả lời câu hỏi ấy ngay, Cale quay đầu và nhìn xuống từ tầng 20 để ngắm toàn cảnh.
[Sự ra đời của Anh Hùng]. Có rất nhiều nhân vật phụ trong truyện mà cậu nhớ. Một trong số đó là Harol Kodiang.
Mẹ hắn một mình sinh hắn và chết, cha hắn không hay biết về sự tồn tại của hắn. Điều đó là khởi nguồn cho sự phẫn nộ của Harol.
'Thế nhưng hắn không hề biết'
Chỉ có tác giả và độc giả biết về một dòng trong [Sự ra đời của Anh Hùng], dòng chữ biến sự phẫn nộ của Harol trở thành một câu chuyện buồn.
[Harol Kodiang. Hắn sinh ra bởi tình yêu của hai người, vậy nhưng tiếc thay là hắn không hề biết về điều này]
Trong truyện không giải thích chi tiết. Chỉ nói rằng hồi Ma Tháp Chủ còn trẻ, ông ta gặp được tình yêu của mình trên hành trình tu luyện.
Cale nói với đứa con trai của Ma Tháp Chủ, người đã phá hủy Ma Tháp, trong khi vẫn hướng mắt ra ngoài khung cửa.
"Xuất thân của ngươi có tội tình gì để ta có thể nắm thóp chứ?"
Harol không nói gì cả. Cale quay đầu lại và nhìn thẳng vào Harol.
"Dẫu sao thì các ngươi mới là bên cần gấp mà?"
Thời điểm mà vụ thu chưa tới, mùa xuân chỉ mới kết thúc và tiết trời đang dần chuyển sang mùa hè. Những kẻ nổi dậy vì miếng ăn do không thể chịu được tiền thuế mà Ma Tháp đặt ra.
Harol cần phải đáp lại một phần nào đấy mong muốn của bọn họ. Phải thế thì mới có thể khơi mào một sự điên loạn khác.
Harol là kẻ còn mong muốn chiến tranh hơn cả Toonka. Hắn muốn hủy diệt hết toàn bộ Pháp sư trên thế giới.
".....thì ra có pháp sư trong số các thành viên trong đoàn của cậu"
"Đúng thế"
Harol có thể cảm nhận được mana ở cấp độ tương đương Ma Tháp Chủ, nhưng hắn lại không thể sử dụng được mana. Không có chuyện hắn không biết về thân phận của Rosalyn. Rồng là ngoại lệ nên chắc chắn hắn không thể cảm nhận được. Harol nhìn thấy Cale thản nhiên chứ không phải là điềm tĩnh nữa, hắn hỏi cậu.
"Vương Quốc Roan định dùng Ma tháp để làm gì?"
Cale hơi cau mày. Cậu nói cho Harol biết một sự thật rõ ràng.
"Ma tháp là của ta"
Harol nhìn chàng trai tóc đỏ đang nhìn ra ngoài cửa sổ ở đỉnh tháp.
"Ta không chia sẻ thứ của mình cho người khác"
Có điên mà đem Ma Tháp đi biếu cho Vương Quốc. Cale nhớ lại quãng thời gian mà mình đã hoang phí để tới nơi này. Tuyệt đối không có chuyện đó. Ma Tháp phải trở thành nguyên liệu để cậu làm nên một tòa thành vững chãi nhất trên đời.
Cale nhìn thấy rõ ánh mắt của Harol trở nên rối rắm.
'Kẻ điên một cách thông minh có vẻ cũng có nhiều lo nghĩ'
Mục tiêu cuối cùng của tên điên này là loại bỏ pháp sư, trở về thời Cổ Đại. Hắn khao khát một thế giới chỉ được duy trì bằng sức mạnh bẩm sinh và sức mạnh đơn thuần của cơ thể.
Harol, kẻ đau buồn vì thiếu tài năng và muốn lật đổ điều này. Nực cười thay, thế giới hắn khao khát lại là thế giới còn bị tài năng chi phối nhiều hơn. Bởi thế nên mới gọi hắn là kẻ điên.
"......Không phải là thiếu gia Cale muốn có được các pháp sư trong Vương quốc Whipper đấy chứ?"
"Ta ư?"
Cale cười khuẩy vì cậu thật lòng không thể nào tin được. Cale có Rồng đen, có Raon.
"Ta không còn cần tới pháp sư nữa. Vì ở cạnh ta đã một sự tồn tại còn vĩ đại hơn"
- ......nhân loại, phong cảnh ở đây thích quá! Raon vĩ đại đang ở đây, nhân loại à!
Cale nghe thấy giọng của Raon nhưng cậu không để tâm. Trông Harol có vẻ rối rắm. Dẫu sao thì các pháp sư rồi cũng sẽ bị Hoàng Thế Tử dụ dỗ. Phỏng đoán của Harol dù có đúng thì sao nào, Cale đâu phải là người làm chuyện đó đâu.
'Dĩ nhiên là mình có giúp Hoàng Thế Tử một chút xíu'
Bảo là giúp vậy thôi chứ thực ra cậu định bắt Hoàng Thế Tử mang nợ.
"Nào, Tham Mưu Trưởng Harol Kodiang"
Harol nhìn thấy Cale trông có vẻ sảng khoái, khác với hắn, người đang hỗn loạn. Cale đang chỉ về phía cửa.
Khoảnh khắc ấy.
"Cale-nim. Đã được 5 phút rồi"
Thời gian trò chuyện riêng giữa 2 người đã hết. Choi Han ngó đầu vào bên cửa mở, rồi thông báo thời gian đã hết, và còn nói thêm.
"Những người khác cũng đã tới"
Những người khác? Sự nghi hoặc xuất hiện trên khuôn mặt của Harol, lúc ấy Cale nói với hắn.
"Hãy lắng nghe chi tiết từ người của tôi"
Dứt lời, có hai người xuất hiện tại cánh cửa mở. Là Hans và Billos. Hans ôm một cặp tài liệu đầy ứ.
Tại sao Cale lại gọi Billos và Hans. Tất nhiên là gọi họ tới để dùng vào những việc như thế này.
Harol cảm nhận được bàn tay của Cale đang đặt trên vai mình. Tap, tap. Cale nhẹ nhàng vỗ vai hắn và nói.
"Hãy thảo luận với họ"
Trước giọng nói thong thả của Cale, Harol cười như phát ra tiếng than, rồi khuôn mặt của hắn lại trở về như thường ngày, vừa hảo cảm, vừa bình dị dễ bắt gặp.
"Tôi sẽ thảo luận thật tốt với họ"
Hắn đáp lại một câu ngắn, rồi lập tức tiến tới chỗ Billos và Hans. Trong khi Hans và Harol nói chuyện với nhau thì Billos tới cạnh Cale. Hắn thì thầm.
"Thiếu gia-nim"
"Ờ"
"Trước hết thì thanh toán dưới tên tôi chứ ạ?"
Phương pháp chi trả được tiến hành thông qua Billos ở giữa. Billos sẽ nhận tiền từ Cale và chi trả cho Liên minh phi pháp sư. Việc này là do những vấn đề về việc chuyển đổi tiển.
Dĩ nhiên là Billos không phải nhận tiền từ Cale mà nhận tiền của Hoàng Gia. Chuyện đó thì Liên minh phi pháp sư không có cách nào biết được.
"Ừ"
"Vậy tôi sẽ đặt trước tiền cọc và chi trả nội trong một tháng"
"Tự lo liệu đi"
"Nhưng mà có điều..."
Cale thấy Billos mở mắt một cách lờ đờ và chép miệng. Sắc mặt hắn khiến Cale thấy bất thường, bằng khuôn mặt không thoải mái Cale hất cằm bảo hắn tiếp tục nói.
"Mm, ngài nghĩ là bao nhiêu ạ?"
Ma Tháp, công trình kiến trúc vĩ đại với lịch sử lâu đời. Ma Tháp mà người ta tin rằng tất cả các thiết bị ma thuật bên trong đều bị phá hủy, chỉ chừa lại thiết bị di chuyển. Công trình kiến trúc mà người dân trong Vương Quốc căm ghét.
Cale giơ một ngón tay trỏ ra trước mặt Billos. Nhìn thấy ngón tay trỏ của cậu, mắt Billos lóe sáng, hắn cẩn trọng hỏi cậu.
"....Một trăm triệu?"
"Không?"
"Một tỷ?"
Cale không trả lời.
"....Mười tỷ?"
Cale gật đầu trước câu hỏi cẩn trọng của Billos.
"Khoảng chừng đấy"
Nếu so với tiền quân lương khoảng vài chục tỷ gallon một tháng thì số tiền ấy có vẻ nhỏ. Nhưng đó lại là số tiền lớn để có thể nhanh chóng trấn an người dân lúc này. Tùy vào cách sử dụng mà giá trị của lượng tiền lại khác nhau.
Với cả đó là tiền của Hoàng Thế Tử, chứ đâu phải tiền của Cale.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK