Khi Hoàng Thế Tử lên ngôi, Hoàng Thế Tử, à không, Quốc Vương đã tự mình đi bộ từ cổng chính của Cung Vua cho đến Cung trung tâm, nơi có phòng làm việc của mình. Một kiểu nghi thức giống như vậy.
Trước đây Bá Tước Deruth và Bá Tước phu nhân cũng từng đi bộ như thế này, nhưng hiện tại thì chủ nhân của ngôi biệt thự lớn này là cậu, Cale Henituse.
Kíttt-.
Cổng sắt có biểu tượng rùa vàng đóng lại. Chính khoảnh khắc đó thông tin được truyền đi khắp nơi và các quý tộc xung quanh cũng biết được rằng người của nhà Bá Tước Henituse đã tới thủ đô. Thông tin còn truyền đi nhanh hơn cả người truyền tin mà Cale phái đi báo cáo về việc mình đã đến thủ đô với Hoàng cung.
Và cũng vì điều này mà ba người đại diện thuộc hội quý tộc vùng đông bắc bộ đã sớm đến thủ đô, rơi vào khổ não. Sắc mặt họ trở nên xấu đi khi đang thưởng thức trà một cách nhàn hạ.
".....Hah, thật sự là thiếu gia Cale đến đây chứ không phải thiếu gia Basen sao. Thật nhức óc mà"
"Dù vậy thì cũng là người thuộc phía chúng ta, nên phải đem theo cùng thôi"
"Cũng phải. Mà thế thì sao chứ, dù cậu ta là kẻ vô lại nhưng cũng sẽ không làm điều xấu hổ trước mặt chúng ta đâu?"
Nhà Bá Tước Henituse theo chủ nghĩa trung lập, ôn hòa. Thiếu gia Basen cứng nhắc nhưng tốt bụng. Và gia đình ấy có một kẻ vô lại. Nhưng rốt cuộc thì trong hội quý tộc đông bắc bộ, nhà Bá Tước Henituse có mối quan hệ thân thiết với họ, vậy nên họ đã quyết định nghĩ tới tương lai sau này.
"Dù sao thì chúng ta cũng cần phải bảo hộ và canh chừng để cậu ta không làm mấy trò xấu hổ. Trước tiên thì nên gặp và nói chuyện."
Dù Cale là mối nguy khiến mọi chuyện có thể bị hỏng bét, nhưng đối với họ thì cậu ta chẳng khác gì đứa trẻ đang nô đùa bên bờ nước cần họ bảo vệ. Họ ngay lập tức gửi thư mời tới dinh thự của Cale. Và bức thư ấy nhanh chóng được chuyển tới tay Cale vào tối hôm đó.
"Ha"
Bằng gương mặt khó chịu, Cale ném lá thư lên bàn.
"Ngài sẽ không đi sao?"
"Không đi được hả?"
"Không ạ. Là hội quý tộc đông bắc bộ cơ mà "
"Phải rồi"
Giới quý tộc nắm bắt thông tin quá nhanh. Tất nhiên là về phía Cale cũng vậy. Hans đưa văn bản nhận được từ quản lý trưởng cho Cale.
"Đây là danh sách những quý tộc đã tới thủ đô"
"Ừ. Ron xử lý mọi chuyện ổn cả chứ?"
Hans chỉ trả lời một từ trước câu hỏi thờ ơ của Cale.
"Vâng"
Cale hài lòng với câu trả lời ấy. Cậu đã chuẩn bị rất chu toàn. Tóc giả, áo choàng, xe lăn che đi gia huy và cả tiền. Cậu đã chuẩn bị sẵn tất cả cho họ. Tất nhiên là trừ tiền ra thì những thứ còn lại là do Hans lo liệu.
"Vất vả cho ngươi rồi. Ngươi cũng nghỉ đi"
"Vâng. Tôi sẽ nghỉ ngơi ạ"
Hans không trả lời là 'không sao' khi cậu bảo hắn nghỉ. Cale nói thêm với Hans đang định nhanh chóng ra ngoài.
"Ah, thay vào đó hãy gửi đồ ăn lên cho ta"
"Đã rõ"
Hans lập tức đáp lại khi Cale bảo là cậu không xuống phòng ăn. Và một lúc sau thì bàn ăn sung túc được bày biện tại phòng ngủ của Cale. Cale hài lòng liếc nhìn bàn ăn được bày biện đầy thịt và các loại đồ tráng miệng cùng với cả rượu vang, rồi cậu hướng ra ban công.
Phòng ngủ của cậu nằm ở tầng ba, tại vị trí đón ánh mặt trời tốt nhất. Cậu mở toang cửa kính dẫn ra ban công.
"Vào đi"
Cale để cửa mở và ngồi vào bàn ăn. Cậu liếc nhìn ban công, vài chiếc lá cây trôi nổi bay vào trong và lơ lửng trên cái ghế dài ở phía đối diện Cale. Rồng đã bay vào cùng với lá cây bị dính trên người.
On và Hong cũng ngồi lên ghế, chúng để Rồng đang tàng hình ngồi ở giữa.
Cale nhìn chúng chằm chằm rồi cậu mở chai rượu và nói.
"Ăn đi"
Rượu vang đỏ rót đầy ly.
"Thời gian qua ngươi đã kiếm nhiều nguyên liệu nhưng đã ăn được gì đâu"
Cale đưa ly rượu lên miệng và nói.
"Ngươi đã vất vả đi theo bọn ta rồi"
Lúc ấy, Rồng hóa giải ma thuật tàng hình và xuất hiện. On và Hong gỡ hộ lá cây dính vào người nó. Hong bỏ bít tết do Beacrox làm vào miệng Rồng.
Lũ nhóc trung bình 7 tuổi. Cale chăm chú nhìn ba con vật đang ăn và đẩy thức ăn về phía chúng. Thấy vậy On Và Hong giật mình, Rồng đen đang nhai cũng khựng lại và liếc nhìn cậu. Cale lại uống rượu và nghĩ.
'Vì sắp tới các ngươi sẽ phải làm việc vất vả một chút'
Tụi nó sẽ vất vả thay cậu, thế nên phải cho chúng ăn uống tử tế. Dù chúng còn bé nhưng có sức chiến mạnh hơn nhiều so với sức chiến trung bình. Cale nhìn chúng và tận hưởng sự nhàn hạ lâu ngày mới có.
"Cứ như này thì tốt biết bao"
Một ngôi nhà cỡ từng này, thức ăn ngon như này và cả sự bình yên nhàn rỗi. Chỉ cần có ba điều này thì cuộc sống mới đáng sống làm sao.
Khi Basen trở thành gia chủ, cậu dự định sẽ sống như vậy. Cale một lần nữa lại tự hứa với bản thân. Cậu bật cả máy phát nhạc ma thuật trong góc.
Khúc nhạc của một nhạc sĩ mà cậu không biết vang lên. Cậu nhâm nhi từng ngụm rượu vang. Và bên ngoài ban công, bầu trời đang dần dần tối đi.
"Tuyệt thật"
Đây mới là cuộc sống chứ. Cale nở nụ cười bình yên. Và ngay lúc đó.
Cốc Cốc Cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên. Rồng đen ngay lập tức tàng hình để che giấu cơ thể, còn lũ mèo thì lập tức rửa mặt theo kiểu mèo.
Cale đứng dậy định hướng ra phía cửa.
"A"
Choèng!
Cậu đụng phải chai rượu làm nó rơi xuống và vỡ thành từng mảnh. Tấm thảm trải sàn bị dính màu đỏ của rượu vang.
'...bất an quá'
Không hiểu vì sao mà Cale thấy cảm giác bất an ập tới. Cậu vội vã hướng về cánh cửa. Là cảm giác bất an về chuyện gì đây? Cale vừa bước đi vừa khổ nghĩ.
Là Choi han sao?
Không. Dù có di chuyển nhanh như điên thì cậu ta không thể tới thủ đô sớm ba ngày được.
Liệu có phải cậu ta đã vất vả đi đường để đem Lock đang bị thương về? Dù cậu đã cho nước phục hồi, nhưng nước phục hồi có chứa sức mạnh của Thần vô dụng với tộc Sói bị Thần Linh bỏ rơi.
Với cả Rosalyn là người rất cẩn trọng, cô ta đã giấu đi năng lực ma thuật của mình nên không thể cứ thế mà dùng ma thuật cấp cao để dịch chuyển họ tới thủ đô được.
Trên hết là Cale đã nói với Choi Han trước mắt hãy đến ở tại một quán trọ riêng. Tại quán trọ ấy, Cale sẽ gặp cậu ta một lần nữa, còn những chuyện sau đó thì sẽ giải quyết thông qua Ron và Beacrox.
Đúng vậy. Sự bất an này hẳn là cơn đau đầu mãn tính hình thành do việc phải đi cùng với những kẻ như Choi Han và Ron. Cale bình tâm lại, cậu dồn lực vào tay và xoay tay cầm cửa.
".....ngươi- "
Khoảnh khắc ấy, tim của Cale đập cái thịch. Cậu nghe thấy giọng nói vội vã và khẩn cấp.
"Cale-nim. Xin thứ lỗi. Tôi không nghĩ ra được ai khác ngoài Cale-nim"
Choi Han đứng trước cửa với gương mặt gấp gáp. Bộ dạng tơi tả do chạy như điên tới đây.
Cale cảm giác như mình đang đối diện với thứ kinh dị nhất trong đời. Hans mang biểu cảm giống như Choi Han nhưng có thêm chút e ngại trên gương mặt hắn. Rồi khi Cale thấy mặt của người đến cùng Choi Han và người mà cậu ta đang cõng trên lưng thì cậu mở toang cửa.
"Trước tiên, hãy vào đi"
Người Choi Han đang cõng trên lưng là Lock của Tộc Sói.
"Đem theo đứa trẻ ấy"
Lock của tộc Sói Lam. Tình trạng của thiếu niên thừa kế ngôi vị Vua Sói khá nghiêm trọng. Hiện tại, cậu bé đang trong cơn sốt ngay trước lần 'Cuồng Nộ' hóa đầu tiên trong đời. Đánh lẽ phải 1 năm sau mới đến lần Cuồng Nộ hóa đầu tiên của cậu bé, nhưng Cale cũng không hiểu tại sao chuyện này lại xảy ra lúc này.
Thế nhưng, Cale nhìn mọi người và nói.
"Đừng lo"
Choi Han và Lock. Và cả Rosalyn ở phía sau Choi Han, ba người bọn họ đi vào trong phòng của Cale.
"Hans, đem đồ uống tới"
"Vâng? Ah! Vâng!"
Phó Quản Gia không đi vào trong phòng, Cale đóng cửa lại. Cale nhìn Choi Han, người đang nhìn cậu và chỉ về phía giường.
"Để thằng bé nằm xuống"
"Vâng"
Choi Han cẩn thận đặt Lock nằm xuống giường. Cale chậm rãi tới gần Lock. Quả nhiên là kẻ có dòng máu thuần khiết nhất trong số những kẻ thuần chủng, dưới dạng người trông cậu ta rất yếu đuối. Nhưng lại cao tới mức khó có thể nói rằng cậu ta là một thiếu niên.
"H-ộc, hộc-c, hộc, hh-ộc"
Lock thở hồng hộc vì cơn sốt và cố gắng mở mắt ra. Khuôn mặt nhăn nhó, cơ thể duỗi thẳng ra không có chút sức. Tình trạng mà chắc chắn sắp xảy ra Cuồng Nộ hóa.
Cale nói với cậu thiếu niên có chiều cao của người lớn đang cố mở mắt nhìn mình.
"Nhắm mắt lại đi. Đừng gắng sức"
Giọng nói quyết đoán không hề cưỡng ép nhưng lại khiến người khác nghe lời theo cách nào đó. Lock từ từ nhắm mắt. Cậu nghe thấy giọng nói của một người lạ.
"Sẽ ổn cả thôi"
Lock vẫn thở hồng hộc vì sự đau đớn từ cơn sốt, cậu gọi tên một người nhưng không phát ra tiếng. Chú. Tộc trưởng của tộc Sói Lam, người chỉ còn cách ngôi vị Vua Sói vĩ đại một bước, và cũng là người đã chết vì bộ tộc.
"Sẽ ổn cả thôi."
Chú đã từng nói như vậy. Gương mặt bợt đi vì cơn sốt của cậu nhăn một cách thê thảm. Cale nhìn Lock một cách vô cảm rồi quay đầu.
"Cale-nim. Tại sao Lock lại bị như vậy?"
Cậu thấy Choi Han vội vã và hoảng loạn. Vốn dĩ vào thời điểm này trong truyện, Choi Han chỉ mới từ từ mở lòng với Lock, chứ không hoàn toàn mở lòng như hiện tại.
'Đã có chuyện gì nhỉ?'
Cale cũng không ngốc đến nỗi không nhận ra tình trạng hơi khác này của Choi Han một phần là do cậu. Bởi vậy mà cậu càng cố gắng để cắt duyên với Choi Han. Cậu tạm giấu đi sự nghi vấn và nhìn Choi Han.
"Nước phục hồi không có tác dụng. Theo như Rosalyn nói thì tộc Sói không thể sử dụng được nước phục hồi. Ma thuật trị liệu cũng không được. Tôi không biết phải làm thế nào nữa. Phải bảo vệ mà, tôi phải bảo vệ em ấy mà,..."
"Bình tĩnh đi"
Cứ thế này thì cậu ta cũng bạo phát mất. Chuyện đó đáng sợ như việc con Rồng đen ở góc đằng kia bạo phát vậy. Là do cậu ta đã sống một mình hàng chục năm, hay là do tính cách như vậy mà dù đã sống một mình hàng chục năm, Choi Han quá hiền lành và yếu đuối trong tình cảm.
"Cale-nim"
"Nếu đã tin ta rồi thì hãy giao cho ta"
"....tôi tin ngài"
"Ừ"
Sau khi chắn chắn rằng Choi Han đã bĩnh tình lại, Cale hướng mắt về phía Rosalyn.
Rosalyn. Người kế thừa thứ nhất ngai vàng của Vương Quốc Breck. Nhưng cũng là pháp sư thiên tài đang chuẩn bị vứt bỏ vị trí ấy. Cô khiến người ta nghĩ đến hoa hồng đỏ. Mái tóc màu đỏ còn sáng hơn cả màu tóc của Cale và đôi môi đỏ xinh đẹp. Nhưng nói đến tính cách của cô thì mặt trời hợp hơn là hoa hồng.
Rosalyn đang sững người nhìn vào một góc của căn phòng khi Choi Han, Lock, Cale không để ý.
".....khí tức này, sức mạnh mana khủng khiếp này!"
Chính xác thì Rosalyn đang nhìn vào ghế của bàn ăn, nơi mà Rồng tàng hình đang ngồi và cô siết chặt bàn tay đang run.
"Hah"
Cale thở dài. Nhìn thế nào thì cũng có vẻ là Rồng đang cảm thấy tò mò về pháp sư.
Rõ ràng là Rồng đen đang tỏa một luồng mana của mình tới duy nhất Rosalyn, và đó là một kĩ thuật sử dụng mana quá khó để cô có thể tưởng tượng. Vốn dĩ, chỉ có pháp sư là khiến Rồng thấy thích thú giữa loài người
Hiện tại Rồng đen đang thấy thích thú nên mới làm như vậy.
Cale liếc nhìn vào gần chỗ bàn ăn, nơi không có lấy một sinh vật sống nào và nói nhẹ.
"Để yên nào"
Lúc đó, Hpm, Rosalyn hít một hơi thật sâu và nhanh chóng lấy lại ổn định. Có vẻ Rồng đã thu lại mana. Rosalyn không thể khiến đồng tử ngừng giao động và liếc nhìn Cale.
"Chuyện này l-"
Cale ngắt lời cô và chỉ vào Lock.
"Bên này cần được ưu tiên"
"Ah"
Rosalyn nhanh chóng lấy lại lý trí. Cô nhìn Lock đang nhắm mắt nằm sõng soài và nói với Cale.
"Có chuyện đang gì xảy ra với Lock vậy?"
Cale nhìn quyền trượng nhỏ trong tay cô. Có vẻ việc bọn họ đến thủ đô sớm là do Rosalyn đã sử dụng ma thuật dịch chuyển. Khác với dự tính của Cale, Rosalyn vốn đã để lộ năng lực ma thuật của mình.
"Cô là pháp sư phải không?"
"Vâng. Đúng vậy"
"Cô đã từng nghe về Cuồng Nộ hóa chưa?"
Ah. Rosalyn thốt lên. Nhưng tức khắc, sự nghi hoặc lại lộ ra trên gương mặt cô.
"Tôi từng đọc được trong sách về sự Cuồng Nộ hóa của tộc Sói. Nhưng đây là lần đầu thấy có trường hợp xuất hiện triệu chứng đau và sốt như thế này"
"Bởi là lần đầu nên mới vậy"
"Vâng?"
Cale nói với những người ở trong phòng đang nhìn mình.
"Vào lần Cuồng Nộ hóa đầu tiên, để có thể biến đổi cơ thể yếu đuối của mình thì Nhân thú phải trải qua sự đau đớn và mất đi lý tính"
Nhân thú mạnh nhất là khi đã Cuồng Nộ hóa.
Cale dò xét tình trạng của Lock và nói tiếp.
"Cậu ta sắp Cuồng Nộ hóa rồi"
Cậu nhìn Rosalyn. Rosalyn gật đầu trước ánh mắt của cậu và đáp lại một cách dứt khoát.
"Tôi không biết ngài là ai nhưng tôi là người hiểu chuyện"
Trái với giọng nói quả quyết, ánh mắt cô tha thiết.
"Cậu ta vẫn còn là một đứa bé"
"Tôi biết"
Cô ấy đã nhờ vả và Cale cũng đáp lại.
Nyannnn---- . Lúc đấy hai con mèo con xuất hiện giữa bọn họ và chúng nhảy phắt lên giường. On và Hong nhìn Lock như muốn xuyên thủng cậu ta. Và lúc ấy.
"K-hừ"
Lock hé răng và gừ lên với On và Hong. Là tộc Sói và đang trong tình trạng bản năng lấn át lý tính, cậu ta đang phản ứng trước một tộc Nhân Thú khác. Dáng vẻ ấy trông rất man rợ. Và khi Choi Han nuốt nước bọt.
Nyaannn---
Tap. Hong dùng chân trước cào vào miệng Lock khi cậu ta gầm gừ. Cú tấn công từ bàn chân trước sắc như dao với ý bảo cậu ta đừng có xấc láo. Rồi nó nhìn Cale chằm chằm. Ánh mắt ấy bảo Cale nhanh chóng cứu cậu ta đi.
"Không sao"
Cale đáp lại ánh mắt ấy. Cốc cốc cốc. Cửa mở ra ngay sau tiếng gõ. Hans đem đồ uống và khăn đến và đứng trước cửa. Cale chỉ thị cho hắn ta.
"Hans"
"Vâng"
"Lấy cáng"
"Vâng?"
Cale chỉ vào Lock đang nằm trên giường.
"Để thằng bé lên cáng rồi đưa tới sân đấu tập ở dưới tầng hầm. Đuổi hết kị sĩ và đừng để lại bóng người nào lại sân đấu tập"
Đưa đứa trẻ đau ốm đến sân đấu tập? Suy nghĩ ấy hiện lên một cách thái quá trên khuôn mặt của Hans nhưng Cale phớt lờ.
"Nhanh đi"
"...vâng"
Hans đầy nghi vấn và nhìn Cale một cách kỳ quặc. Nhưng trước mắt thì hắn nghe lời. Hans ra ngoài đi lấy cáng còn Cale thì quay người lại chỉ vào hai người đang hoảng loạn.
"Choi Han. Và cô-"
"Là Rosalyn"
"Được rồi. Rosalyn"
Sự lo lắng, khẩn cấp, nghiêm trọng. Những điều hiện lên trên khuôn mặt khiến hai người bọn họ chỉ giống như những người tốt bụng, hiền lành hơn là Anh Hùng. Cale thờ ơ nói với bọn họ.
"Hai người hợp sức đánh đi"
"....vâng?"
Sau vài giây yên lặng, Rosalyn lộ sự nghi vấn còn Choi Han thì im lặng đợi Cale nói tiếp.
"Vốn dĩ khi Nhân Thú với dòng máu của mãnh thú như Tộc Hổ, Tộc Gấu, Tộc Sói xảy ra Cuồng Nộ lần đầu tiên thì cha mẹ hay anh chị của họ sẽ giải quyết. Nhận tất cả công kích từ đứa trẻ đã Cuồng Nộ hóa và bảo đảm đứa trẻ ấy không bị thương. Họ sẽ bảo vệ đứa trẻ bằng cách đó."
Trong giây lát, nét mặt của Choi Han và Rosalyn trở nên u ám. Lock không có bố mẹ hay anh chị. Cale liếc nhìn Lock và nói tiếp.
"Và chuyện đó có vẻ khó với cậu bé này"
Bốp. Cale vỗ tay một cái và lần lượt chỉ Choi Han và Rosalyn.
"Nào, Hãy đóng vai cha và mẹ. Nếu không thích thì đóng vai anh và chị. Và bảo vệ lấy cậu bé này"
Cale dù có 'Khiên Bất Hoại' nhưng cậu không muốn tự mình giải quyết vấn đề Cuồng Nộ hóa của Lock. Việc gì cậu phải đứng ra khi có những kẻ mạnh hơn mình.
Rosalyn và Choi Han nhìn nhau.
"Rồi cứ thế thì cậu ta sẽ dần đuối sức, trạng thái Cuồng Nộ hóa cũng theo đó yếu dần và lấy lại được lý tính. Việc lấy lại được lý tính là điều quan trọng sau lần Cuồng Nộ hóa đầu tiên. Phải như vậy thì trong những lần Cuồng Nộ hóa tiếp theo mới không bị mất lý tính"
Rốt cuộc thì đó là dấu mốc mà lý tính chiến thắng bản năng. Dấu mốc ấy tìm đến với tất cả Nhân Thú.
Choi Han sau một hồi lo nghĩ, cậu ta hỏi Cale.
"Cale-nim, Cuồng Nộ hóa sẽ kéo dài trong khoảng bao lâu?"
"Thần chủng trong số thuần chủng đấy"
"....ý ngài là sẽ kéo dài khá lâu sao"
"Ờ, khoảng hai tiếng?"
Cale tiến tới gần giường của Lock và vỗ lên vai của Choi Han đang đứng cạnh đó.
"Sẽ khá khó khăn nếu là kẻ khác. Nhưng Choi Han, nếu là ngươi, thì đây là việc đơn giản. Ta tin"
"....Tôi sẽ làm được. Tôi là anh trai của Lock"
Rosalyn nhìn Choi Han bằng gương mặt kì lạ. Choi Han, người chém bọn sát thủ một cách nhẫn tâm và bảo vệ những người sốt sóng. Cậu ta luôn để mắt và đề phòng cảnh giác xung quanh. Một người như cậu ta lại trông rất bình tâm mặc trong tình huống cấp bách như hiện tại.
Cô nghe thấy giọng nói thong thả của Cale trong khi vẫn đang quan sát Choi Han.
"Được rồi. Làm xong rồi ăn gì ngon nào"
Cale nghĩ tới rượu vang và thức ăn mà mình chưa được ăn xong.
Cánh cửa mở ra. Hans và Ron cùng đem cáng tới.
"Thiếu gia-nim. Đã dọn sạch sân đấu tập rồi ạ"
"Nhanh đấy"
Cale chỉ thị cho Choi Han đưa Lock vẫn đang thở hổn hển và gầm gừ lên cáng, và nói.
"Đi thôi"
Cale vơ đại một số đồ bỏ vào trong túi ma thuật và hướng tới sân đấu tập dưới dinh thự. Nhà Bá Tước Henituse nổi tiếng một phần là do sự giàu có nhưng cốt lõi là do vũ lực. Vùng đất giáp với Dạ Lâm, nơi đầy rẫy những Quái Thú nguy hiểm thì không thể nào yếu được.
Bởi vậy mà sân đấu tập tại tầng hầm của dinh thự này tốt hơn hầu hết các sân đấu tập của Nhà Hầu Tước hay Công Tước. Bước vào không gian rộng rãi dưới hầm, Cale chỉ thị cho Ron và Hans.
"Các ngươi hãy ra ngoài. Đứng canh ở tầng 1, đảm bảo không có ai vào đây"
"Vâng thưa thiếu gia"
"Đã rõ, thưa cậu chủ"
Cale thấy không thoải mái trước nụ cười hiền hậu thái quá của Ron nhưng khi thấy bọn họ ra ngoài mà không nói gì thêm, cậu đem theo lũ mèo và hướng về một góc của sân đấu tập. Tất nhiên là cậu không quên khuẩy tay bảo Choi Han và Rosalyn đi về phía đằng xa.
"Hai người hãy tới trung tâm!"
Choi Han mang theo Lock tới trung tâm sân đấu tập. Rosalyn với gương mặt nghiêm trọng, dần dần tránh xa Lock.
Lúc này, Lock bắt đầu lên cơn co giật. Tay chân và toàn bộ cơ thể run bần bật. Nhưng Rosalyn hay Choi Han không tới gần cậu ta.
Móng tay của Lock dài ra và trở nên sắc nhọn giống như móng vuốt của mãnh thú.
"Khaaaaaaaa!"
Cơ thể của Lock đang nằm trên sàn nhà bỗng bật dậy. Cơ thể vừa vút lên như mũi tên ấy đang dần biến đổi. Cale kiểm tra lại cánh cửa sắt lớn đã đóng của sân đấu tập rồi cậu lén lút tiến vào sâu trong góc hơn. On và Hong cũng rón rén đi vào trong góc.
'Không đùa được'
Cale thấy được sự biến đổi trên cơ thể cao khều và ẻo lả của Lock.
"Kh-ahhhhhhhhhhhh!"
Răng nanh dài ra sắc nhọn và cùng với tiếng gào, Lock dần dần tự mình đứng dậy. Vừa lảo đảo đứng dậy, cậu ta mở mắt, gương mặt nhăn nhó. Và hướng lên trần nhà rồi gào to.
"Gyahhhhhhhhhhhhhh!"
Vào lúc đó, một tấm màn bán trong suốt xuất hiện trước mặt Cale. Là lá chắn. On và Hong hoảng hốt nháo nhác nhìn quanh. Cale lên tiếng.
"Rồng. Ngươi giỏi thật đấy. Cách âm hộ ta luôn với"
Một lớp lá chắn nữa xuất hiện. Rosalyn lén liếc nhìn về phía này và ngạc nhiên bởi lá chắn nhiều lớp. Và Cale nghe thấy giọng nói của Rồng đen ở đâu đó phía trong lá chắn.
"Ngươi cực kì yếu đuối. Nên cần được bảo hộ"
On và Hong vui mừng khi nhận ra sự có mặt của Rồng đen, rồi chúng nhìn Cale với ánh mắt thương hại tỏ vẻ đồng ý với lời của Rồng đen. Cale phớt lờ ánh mắt của chúng và dễ dãi đáp lại.
"Cứ vậy đi"
"Không hiểu tại sao ngươi lại không dùng sức mạnh ấy"
"Ngươi không cần hiểu"
Sức mạnh ấy. Rồng đen nhận ra việc Cale che giấu năng lực Cổ Đại với những người khác và nó gọi tên là 'sức mạnh ấy' rồi đưa ra nghi vấn. Cale nhún vai và rốt cuộc một lớp chắn nữa xuất hiện. Tổng có ba lớp chắn.
'Năng lực phát triển quá nhanh'
Phương pháp học ma thuật của Rồng và con người khác nhau. Rồng điều khiển ma thuật bằng ý chí. Cale bất ngờ trước tốc độ phát triển năng lực của Rồng đen đồng thời cậu cũng nghĩ là nó thật hữu dụng.
Cale ngồi phịch xuống nền đất và thoải mái quan sát hình dạng sau khi Cuồng Nộ hóa của Lock.
Gyahhhhhhhhhhhhhhhh!
Cả sân đấu tập vang lên. Nếu không có ma thuật cách âm hay cản dư chấn thì các Kị Sĩ của dinh thự đã xuống đây hết rồi.
Mỗi lần gầm lên thì cơ thể của Lock lại càng trở nên to lớn. Cơ bắp nổi lên và mắt cậu ta đỏ lòe. Là minh chứng đã mất lý tính.
Tại sao Lock, thiếu niên tộc Sói kia lại cuồng nộ hóa vào lúc này?
Lẽ ra phải một năm sau thì Lock mới đối mặt với lần cuồng nộ hóa đầu tiên. Lý do là bởi cái chết của một nhân vật.
'Healer Pendrick'
Là Elf đã chết trong trận chiến. Anh ta là người khiến cho Lock nhớ tới tộc trưởng, người chú đã chết của mình. Thấy anh ta chết trước mặt mình, Lock hóa điên và quyết định giết hết tất cả những kẻ trước mặt.
"On, Hong"
Cale nhìn xuống cặp chị em đang dính chặt lấy nhau trong lá chắn.
"Mấy đứa vẫn chưa Cuồng Nộ hóa phải không?"
Lũ mèo gật đầu
"Có biết gì về Cuồng Nộ hóa không?"
"Không biết nữa"
"Không có người lớn nào nói cho tụi em hết"
Cậu biết là sẽ như vậy mà. Cậu nhận định On và Hong là thuần chủng nên lần Cuồng nộ hóa đầu cũng sẽ rất nghiêm trọng. Cale một lần nữa nhìn về phía trước và nói.
"Tộc Sói, tộc Hổ, tộc Gấu và tộc Cá Voi là những tộc mất đi nhiều lý tính nhất khi Cuồng Nộ hóa. Cũng bởi vậy mà 4 tộc này được cho là những tộc Nhân Thú giống với Quái Thú nhất.
Cậu không biết nhiều về Miêu Tộc.
"Ta không rõ về Miêu Tộc nhưng nếu cảm thấy như sắp Cuồng Nộ hóa hoặc là lên cơn sốt hay đột nhiên đau đớn thì nhất định hãy lập tức tới chỗ ta"
Lỡ xảy ra tai nạn thì nhức đầu lắm. Rồi ai sẽ dọn dẹp, xử lý đây? Cale phải tự mình làm chuyện đó. Cale phải có trách nhiệm về những thứ thuộc trong phạm vi của cậu.
Nhưng không nghe thấy câu trả lời nào, cậu quay mặt sang một bên.
Cặp mắt vàng kim của lũ mèo hướng về phía cậu, không chút nhúc nhích. Và rồi chúng hướng về chân cậu và cạ người vào chân cậu.
'Sao thế?'
Cale thấy không thoải mái bởi điệu bộ quấn quýt của chúng rồi cậu ngồi dịch qua một bên. Lúc ấy, một câu nói khiến nổi da gà vang lên tại khoảng không.
"Rồng không Cuồng nộ hóa sao?"
"Không"
Điên hay sao mà nghĩ Rồng Cuồng nộ hóa. Rồng mà Cuồng Nộ hóa thì vài ngọn núi sẽ bị thổi bay. Ý nghĩ kinh khủng. Cale nhìn về phía trước với gương mặt cứng đờ hơn bao giờ hết. Là điệu bộ giả đò vì không muốn nghe thêm nữa.
"Tks"
Tiếng tặc lưỡi phát ra tại khoảng không. Con Rồng này làm sao vậy? Lúc Cale đang khổ nghĩ vì sự thất thường không hiểu được của Rồng đen thì quá trình biến đổi sau Cuồng nộ hóa của Lock đã hoàn thành.
Rầm! Người Sói đứng bằng hai chân và gây ra âm thanh lớn lên mặt sàn khi cậu ta xoay chân.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK