Mục lục
Dưới Tán Anh Đào Thụ Phải Lòng Ngươi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hết bầy cá voi rồi tới Nhân Ngư ư? Sự bất an và ngờ vực dấy lên bên trong cậu. Cale cảm thấy không ổn vì sự xuất hiện của đàn cá voi và Nhân Ngư.

'Không phải đâu'

Cale uốn nắn lại suy nghĩ của mình. Cuộc chiến giữa Nhân Ngư và Tộc Cá Voi. Đó là cuộc chiến với lịch sử lâu đời hơn cả cuộc chiến của con người. Nhưng khoảnh khắc mà cuộc đấu tranh ấy được nhắc tới trong [Sự ra đời của Anh Hùng] thì cũng là lúc mà Choi Han dính dáng tới tộc Cá Voi.

Cale gọi Rồng đen.

"Này"

".....đừng có gọi 'này' "

"Thế gọi là gì?"

"Ngươi sẽ sớm biết thôi"

Nó nói gì thế?. Cale nghĩ rằng thì ra Rồng đen sẽ tự đặt tên cho nó bởi dạo gần đây nó rất chăm chỉ học chữ. Cale hất cằm về phía cậu đang hướng tới rồi nói.

"Phía trước không có gì hả?"

"Không có sinh vật sống. Biển cũng thế"

"Thế dẫn đường đi"

Dù sao thì có vẻ là cậu phải tới xem thi thể của Nhân Ngư. Nhưng tất nhiên là cậu ghét những thứ nguy hiểm.

"Ngươi dẫn đầu đi"

Cale đặt Rồng đen lên trước và hướng tới mặt phía sau của hòn đảo. Rời khỏi khu rừng bé, Cale cau mày khi tới nơi.

".....là thật cơ đấy"

Như cậu dự đoán, đó đúng là thi thể của Nhân Ngư. Chính xác hơn thì cậu thấy ba thi thể Nhân Ngư bị gãy cổ. Thêm nữa là chân tay bị xoắn ngược. Cale chỉ được biết về Nhân ngư thông qua miêu tả ở trong truyện, cậu cau mày khi chứng kiến tận mắt thi thể Nhân Ngư.

Thi thể Nhân Ngư khô cứng như xác ướp. Nhưng diện mạo của Nhân ngư rất khác với con người.

Có màng chân vịt ở tay chân và làn da giống như được phủ bởi vảy cá. Và có mang thay vì tai.

"Sao không lại gần hả?"

Rồng đen tỏ ra nghi vấn vì Cale giữ khoảng cách xa và đứng quan sát. Cale huỵch toẹt ra với Rồng đen.

"Đáng sợ mà"

"....đúng rồi. Ta quên mất. Nhân loại yếu đuối"

Rồng đen gật đầu và tới bên cạnh thi thể. Rồi nó bắt đầu nói một mình.

"Nhìn như bị giết chết ngay trong một đòn vậy. Và có vẻ chưa chết lâu. Thêm nữa có máu đỏ dính ở màng chân vịt của những thi thể này. Có vẻ là dính máu trong khi chiến đấu"

Là Tộc Cá Voi. Chắc chắc là Tộc Cá Voi đã giết chết Nhân Ngư.

Tộc cá voi với số lượng cá thể ít giống như Rồng. Nhưng là sinh vật mạnh nhất trên biển. Bởi vậy mà họ có thể bảo vệ thế giới đại dương khỏi lũ Nhân Ngư.

Nhân Ngư muốn xây dựng Vương Quốc trong lòng đại dương. Nhưng Tộc Cá Voi không thể chấp nhận được việc phân chia ranh giới trong biển. Bởi vì đặc tính phải di chuyển của những loài sinh tồn trong đại dương.

'Nhân Ngư không thể tự tiện làm theo ý mình vì Tộc Cá Voi có số lượng ít nhưng mạnh. Nhưng đột nhiên Nhân Ngư bắt đầu trở nên mạnh hơn'

Việc Nhân Ngư mạnh lên đưa Tộc Cá Voi vào tình thế khó khăn. Lúc ấy Choi Han xuất hiện và đứng về phía Tộc Cá Voi. Nội dung tới tập 5 là như thế.

Cale bảo Rồng đen quay về, rồi cậu quay lưng lại với thi thể của Nhân Ngư.

"Cứ để thế cũng được hả?"

"Ờ"

Thi thể của Nhân Ngư không bị thối rữa trên mặt đất mà chỉ khô cứng. Phải ở dưới biển thì mới có thể thối rữa. Khi bắt đầu thối rữa thì sẽ phát ra mùi khiến cho những Nhân Ngư khác tìm tới.

Với cả Tộc Cá Voi đã cố tình để như thế.

'Mình cũng phải nhanh xong việc rồi rời đi'

Có vẻ là chỉ có một người từ Tộc Cá Voi. Nếu có hai thì đã không để thi thể trên mặt đất như thế mà gọi thêm nhiều Nhân Ngư khác tới để làm một trận rồi. Chỉ có một mình nên phải phòng bất trắc.

Cale quay lại nơi đậu thuyền và nói với những người trong nhóm.

"Về thôi, không có gì để xem cả"

Gương mặt như đã sống lại của Phó đoàn trưởng lại trắng bệch thêm lần nữa. Beacrox có vẻ đã mua rất nhiều cá từ ông lão ngư dân, hắn nói một cách đơn điệu.

"Bữa tối sẽ là cá nướng"

"Tốt đấy"

Quay trở về và ăn no nê bữa tối là cá nướng, Cale chờ đợi thời gian trôi. Rồi màn đêm bắt đầu buông xuống làng biển bên ngoài cửa sổ. Cale mặc đồ lặn lấy ra từ hộp ma thuật mà Billos đưa cho.

Cale bước lên khung cửa sổ nơi có thể nhìn thấy Vách Đá của gió và vùng biển đông bắc bộ, rồi cậu nói với On và Hong.

"Trông nhà đi nhé"

"Tụi em sẽ không để ai vào đâu"

"Đi cẩn thận nhé"

Cale gật đầu qua loa đáp lại lời chào của lũ mèo con, rồi cậu nhìn Rồng đen. Rồng đen nhìn Cale bằng gương mặt ngạo mạn và nói.

"Ma thuật bay"

Lúc ấy cơ thể của Cale nổi lên.

"Đi thôi"

Cale dứt lời, Rồng đen dẫn trước và cậu bay theo sau. Bay ở độ cao mà khó lọt vào tầm nhìn của người khác, Cale ôm trong tay bom ma thuật.

Hôm nay, Cale dự định sẽ đánh thần tốc và rời đi. Khi mà người ta hoảng loạn và tới đó, thì Cale đã biến mất như ngọn gió, không phát ra tiếng động.

Bom ma thuật phiên bản đặc biệt của Rồng đen sẽ phát nổ sau 10 phút nữa.

"Ban đêm nhìn còn kinh khủng hơn nhỉ"

Cale nhìn xoáy nước lớn nhất ở dưới chân và cảm thán. Và cậu nghĩ.

'Rõ ràng Toonka là một tên điên'

Toonka đã lấy được [Âm thanh của gió] bằng cách nào? Bị trôi dạt đến đảo, khi cơ thể đã hồi phục lại, hắn bắt đầu tỏ ra quan tâm tới những xoáy nước.

Vùng núi lửa, băng giá, sa mạc. Kẻ thích đương đầu với những thứ ấy lại bỏ qua xoáy nước ở vùng biển này thì chẳng phải quá kì quặc hay sao?

Toonka thích những việc nguy hiểm. À không, là cấp độ bị ám ảnh một cách mù quáng. Vậy nên mới hắn gọi là tên điên.

["Biển là lần đầu nhưng có vẻ thú vị đấy nhỉ?"]

Hắn là kẻ đã bật ra một câu như thế rồi nhảy vào xoáy nước với thân trần. Tất nhiên là Cale không có ý định làm như hắn.

Cale đã đem theo những thứ mình cần ở trong túi đồ lặn.

"Đây hả?"

Cale gật đầu với Rồng đen thay cho câu trả lời và nhìn quanh. Chắc do nơi đây là vùng quê, vậy nên làng biển tối mịt khi đêm tới.

Và đáy biển còn tối hơn. Vậy nhưng lại ồn ào bởi những âm thanh mà xoáy nước gây ra. Ở đây có ồn hơn một chút nữa thì người ta cũng không chú ý tới. Mà họ sẽ dần cảm thấy bất thường và để tâm.

Cale ngừng nhìn biển mà hướng mắt về phía Vách đá của gió.

[Toonka phát hiện một hang động bị che đi bởi những phiến đá của Vách đá của gió, hắn bước vào trong. Hắn nhìn món đồ phát hiện được ở cuối hang động và cười sảng khoái]

["Ta không biết là ở đây có món đồ như này đấy?"]

[Đó là [Cơ duyên] mà Toonka không hề mong đợi trước]

Nội dung truyện hiện lên trong đầu Cale, cậu nói với Rồng đen.

"Bắt đầu thôi"

"Biết rồi, nhân loại"

Rồng đen phóng ra luồng mana đen từ bàn chân trước mũm mĩm.

Ù-ùng-

Bom ma thuật phản ứng lại trước luồng mana ấy và bắt đầu rung.

Bom ma thuật mà Cale đang ôm không phải là bom ma thuật được đề cập tới trong tập 1, 2 của Tổ chức bí ẩn .

'Là bom ma thuật ở một đẳng cấp cao hơn một bậc'

Nửa sau của tập 3 [Sự ra đời của Anh Hùng]. Khi mà Liên minh pháp sư ở Vương Quốc Whipper bị dồn tới đường cùng, họ bắt đầu phát triển một số loại đạo cụ để giết chết Liên minh phi pháp sư.

Một trong số đó là thứ gần giống với bom ma thuật mà Cale đang cầm trong tay.

Sự kết dính mana. Bom ma thuật được chế tạo từ nguyên liệu chính này khi phản ứng với mana của người chế tạo sẽ phân tách và lần lượt phát nổ.

Uy lực sẽ bị giảm đi nhưng việc phát nổ nhiều lần thích hợp để gây sát thương quy mô lớn.

Cale khen ngợi Rồng đen.

"Tạo ra được thứ này, ngươi tài giỏi thật đấy"

"Đúng thế. Ta là Rồng vĩ đại kiêu ngạo"

Luồng mana đen thoát ra nhiều hơn từ bàn chân mũm mĩm của Rồng đen và luồng mana ấy hoàn toàn thấm vào trong bom.

Ùuuuuuu-ng. Cale cảm nhận được chấn động bên trong bom ma thuật. Cậu ngước đầu lên. Ngày cuối tháng âm lịch không có trăng, thời điểm mà Cale nhắm tới.

"Cẩn thận đấy, đừng để bị thương"

Rồng đen bay lên cao hơn và tạo lá chắn cho Cale rồi chào cậu.

Cạch.

Tiếng kêu nhỏ phát ra từ bên trong quả bom.

Cale thả quả bom trong tay ra. Đồng thời đeo thiết bị hô hấp của bộ đồ lặn. Gió đêm lướt mạnh qua khuôn mặt cậu.

Hàng chục vụ nổ nhỏ xảy ra khiến cho xoáy gió mất đi lực quay và không thể xoay đúng hướng. Cale giương đôi cánh của tấm khiên ra.

Soạtttttttttt-------------

Tấm khiên va chạm với biển và Cale lao vào bên trong lòng biển. Cậu lập tức đeo kính bơi và hướng tới đáy biển. Cơ thể của Cale phi nhanh xuống dưới như một mũi tên.

Quo-ành, quoành! Vụ nổ vẫn diễn ra khiến xoáy nước mất đi lực duy trì. Những dòng nước bị đẩy lại do dư chấn từ vụ nổ dội vào cánh bạc của tâm khiến. Nhưng Cale có thể an toàn xuống tới tận đáy biển.

Quoành! Cale dùng khiên nhẹ nhàng cản lại vụ nổ cuối cùng và bước đi dưới đáy biển.

Xoáy nước khổng lồ trước đảo trung tâm. Xoáy nước ấy bắt nguồn từ con quay nhỏ nằm dưới phiến đá khổng lồ.

Con quay đã quay không ngừng nghỉ suốt hàng trăm năm.

Cale thấy phiến đá khổng lồ trước mặt mình. Phiến đá mà có thể dễ dàng đè chết một người.

[Toonka nhận ra rằng những xoáy nước bắt nguồn từ phía dưới phiến đá khổng lồ này, hắn túm lấy phiến đá. Phiến đá này còn bé hơn so với phiến đá mà hắn đã từng nhấc lên khi ở phía Bắc. Vậy nhưng hắn không thể nhấc được phiến đá ấy lên]

['Vậy thì phải phá hủy thôi' ]

[Bởi thế mà Toonka đã phá hủy phiến đá]

Cale nhìn phiến đá và nghĩ.

'Toonka, cái tên điên ấy đã phá vỡ cái này hả?'

Cale lắc đầu. Cậu tiến tới chỗ con quay đang lộ ra một chút dưới phiến đá như Tôn Ngộ Không.

Và lúc ấy, cũng như bao lần Cale đoạt lấy [Năng lực cổ đại], giọng nói của chủ nhân năng lực lại vang lên.

[Lũ chó đẻ!]

Ồ. Người chủ nhân này độc mồm đấy.

[Lũ đấy bảo việc đánh cắp món đồ được tạo ra bằng sự hy sinh của người khác là tội ư? Ta định trả nó lại cho mọi người cơ mà? Lũ rác rưởi! Thứ như bọn chúng sao lại có sức mạnh cơ chứ!]

Chủ nhân của [Âm thanh của gió], tên trộm là nhân vật chính đã đánh cắp món đồ của Thần trong truyền thuyết ở ngôi làng này. Nhưng cô ta không hề trộm [Thần Vật], mà chỉ trộm món đồ của Thần điện.

Cô ta bị buộc hai chân lên trên phiến đá khổng lồ này, rồi bị ném xuống biển và chết chìm. Tên trộm với đôi chân nhanh nhẹn nhất đã chết như thế.

Năng lực siêu nhiên điều khiển gió. Năng lực ấy khác với mana. Bản chất của cô ta chính là gió. Sau khi chết cô ta trở thành con quay và tạo ra gió.

[Các thứ nước biển này! Nếu có ánh sáng của bạn ta ở đây thì sẽ thiêu sạch hết]

Nét mặt Cale trở nên kì lạ khi đang lấy ra dụng cụ để lấy được con quay dưới phiến đá.

'Cô ta bảo ánh sáng ư? Lẽ nào?'

[Biết tại sao tia chớp lại đáng sợ không? Vì chỉ cần một phát, một phát duy nhất!]

Cale nghĩ tới năng lực cuối cùng mà cậu định đoạt lấy, [Lửa hủy diệt]. Phải vượt qua đám lửa mới có thể lấy được. Và tất nhiên là phải đem theo một số tiền khổng lồ.

Một suy nghĩ đột nhiên thoáng hiện lên trong đầu cậu.

[Khiên Bất Hoại] - cây. [Sinh lực trái tim] - gió. [Âm thanh của gió] - nước. [Lửa hủy hoại] - lửa.

Cale cảm thấy khó chịu. Cậu suy nghĩ liệu có nên lấy con quay này không. Nhưng.

Pi-, Pi-, Pi-

Báo động trên đồ lặn phát tín hiệu chỉ còn lại 3 phút. Cale quyết định là sẽ suy nghĩ sau.

'Lấy nó ra ngay nào'

Cale bắt đầu dùng xẻng xới đất. Cậu xới đất tại nơi giam giữ con quay. Được cường hóa bằng ma thuật, cái xẻng dễ dàng xúc đất ở đáy biển.

'Làm gì mà phải phá vỡ phiến đá một cách vô học như Toonka'

Xúc đất lên là được mà. Khóe miệng của Cale nhếch lên. Sau vài lần xúc đất, cậu có thể hoàn toàn thấy được hình dáng của con quay. Cale với tay tới và cầm lấy con quay.

Sạtttttttt. Cầm lấy con quay đang quay, Cale lùi lại sau mấy bước. U-ỳnh. Phiến đá vốn được cân bằng nhờ con quay giờ bị đổ sang một bên.

[Nếu việc ta trộm thứ đó là tội thì tại sao bọn chúng lại vô tội khi nói dối con người? Thế gian này đã thối rữa. Thế giới mục nát mà những kẻ có tất cả nắm quyền đảo lộn mọi thứ]

Thế gian vốn dĩ luôn thối rữa.

Cale hoàn toàn phớt lờ lời nói của [Kẻ trộm] và cậu để con quay đang cầm trong tay xuống mặt đất.

Chủ nhân của [Âm thanh của gió] chỉ mong muốn một thứ duy nhất. Sự giải phóng. Tức là phá hủy.

Cạch. Con quay vỡ ra từng mảnh dưới chân Cale.

Kiiiiiiiiiiiiiiiiii-

Âm thanh sắc bén như sóng siêu âm vang lên trong lòng biển. Con quay đã vỡ. Gió thoát ra từ bên trong. Luồng gió ấy bao bọc lấy Cale.

[Thì ra ngươi là kẻ mang năng lực tái tạo. Đừng để bị bắt như ta. Biết chưa?]

Kẻ có năng lực tái tạo? Cô ta đang nói tới [Sinh lực trái tim]? Cale cau mày và lúc ấy cậu nghe thấy câu nói cuối cùng.

[Hãy tự do]

Xoạt-------

Đồng thời luồng gió trắng bao bọc lấy cơ thể Cale. Luồng gió ấy xoay quanh từ đầu của cậu rồi ngừng lại ở bàn chân.

'Hửm?'

Nhưng cuối cùng gió tụ lại gần tim. Thình thịch, thình thịch. Trái tim của Cale bắt đầu đập mạnh.

'Kh-ự'

Tim đập quá nhanh khiến cậu thấy đau. Cale đưa tay phải lên vỗ ngực trái. Thiết bị hô hấp hơi hở ra và một hơi bọt khí thoát ra từ miệng cậu.

'Cái này là gì?'

Kh-ự, Cale kìm lại tiếng rên suýt bật ra và co rúm người. Khoảnh khắc ấy. Xoạtttttttttttt----------. Gió phát sáng thêm lần nữa, rồi lập tức luồn xuống chân và tạo thành hình vẽ. Hình vẽ xoáy nước xuất hiện tại cổ chân hơi lộ ra giữa đồ lặn và chân vịt.

Và quả nhiên, đó là hình xoáy nước ánh bạc.

Lúc này Cale mới cảm nhận được trái tim đã ổn định lại.

'Lẽ nào [Sinh lực trái tim] đã cường hóa [Âm thanh của gió]?'

Cale thấy ngờ vực nhưng cậu không thể suy nghĩ thêm được nữa. Pi, Pi----. Chuông báo lại kêu thêm lần nữa, không còn nhiều thời gian.

Vậy nhưng chỉ ngần ấy thời gian thôi cũng đủ rồi.

Cale sử dụng [Âm thanh của gió]. Gió bắt đầu dữ dội dưới hai bàn chân của Cale. Cậu nhẹ nhàng nhún chân.

Soạtttttttttt-------------------

Trong khoảnh khắc, cơ thể Cale xuyên ngang lòng nước biển và hướng về phía trước. Xoáy nước ở phía trước đảo trung tâm đã biến mất nhưng những xoáy nước tàn dư vẫn còn, cậu xuyên ngang qua chúng.

'Những xoáy nước khác chắc sẽ biến mất sau một tuần'

Nhưng kế hoạch của Cale là sẽ duy trì những xoáy nước này trong vòng 1 năm. Những xoáy nước từ [Âm thanh của gió] nhận ra chủ nhân của mình và mở đường cho Cale.

Điểm đến của Cale là Vách đá của gió.

Trong giây lát, Cale đã thấy vách đá trước mặt. Cale đạp chân vào lòng nước biển và cơ thể cậu vụt lên.

Soạttttttttttt---. Gió biển lần nữa chào đón Cale, người vừa nổi lên từ lòng biển. Cậu cởi và ném mũ của bộ đồ lặn.

Pii-- Chuông báo đã hết 5 phút. Cale nhìn về phía ngôi làng. Một, hai, rất nhiều ánh đèn đã sáng lên.

"Phải đi ngay thôi"

Cale đã nói với Hans nếu không phải việc gây chết người thì đừng tới đánh thức cậu, thế nên hắn ta sẽ không dễ gì mà mò tới. Nhưng dù vậy thì cậu cũng nên nhanh chóng trở về.

Cale bơi về phía Vách đá của gió. Những tảng đá to nhỏ dựng thẳng đứng lên dưới vách đá. Vì thế mà những kẻ chết vì rơi xuống từ trên vách đá đều bị xé tan xác.

Cale tiến tới gần vách đá giống với đầu sư tử. Nhìn ra phía sau tảng đá lớn nhất ấy, Cale nở nụ cười.

Cậu thấy một hang động nhỏ.

'Tìm thấy rồi'

Sau khi đoạt được [Âm thanh của gió], Toonka đã gặp được một [Cơ Duyên] khác tại đây. Dù là [Cơ duyên] mà Toonka không cần đến nhưng đó lại là 'nguyên liệu' quan trọng đối với Cale.

Khi có được nguyên liệu này, cùng với nguyên liệu mà Lock sẽ tìm về cho cậu sau này, thì Nữ Vương của Đại Ngàn chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài giao dịch với cậu.

'Bởi vì Nữ Vương phải cứu lấy Đại Ngàn'

Cale cẩn thận bơi lách qua những tảng đá rồi và tới gần hang động. Ngay khi đến lối vào, cậu ra khỏi mặt nước và ngồi lên cửa hang.

Rồi cậu nhìn ra bầu trời phía ngoài hang động.

'Đến lúc nó phải tới rồi mà'

Như biết được suy nghĩ này của cậu, giọng nói của Rồng đen vang lên. Nhưng là vào trong đầu của cậu

- Nhân loại yếu đuối, không bị thương nhỉ

Chỉ có một trường hợp xảy ra khi Rồng đen nói vào trong đầu cậu. Cale cảm thấy lạnh gáy. Cậu từ từ quay đầu lại nhìn vào bên trong hang động.

Khi mà có ai đó ở gần thì Rồng đen sẽ nói vào trong đầu Cale.

- Nhưng mà trong hang động này có sinh vật sống. Dù đang trong tình trạng sắp chết. Cũng may là không phải thi thể mà ngươi sợ.

Soạt, soạt. Âm thanh phát ra nghe như tiếng gì đó đang lê lết bên trong hang động. Cale suy nghĩ.

'Hay cứ thế nhảy xuống nước rồi đi về nhỉ?'

Hay là nói với Rồng đưa cậu về nhà?

Soạt, soạt, soạt. Nhưng tiếng bò lê lết ấy càng trở nên vội vã hơn. Trước khi Cale kịp suy nghĩ xong thì sinh mệnh bên trong hang động ấy đã xuất hiện. Cale thọc một chân xuống nước.

Sinh vật ấy run rẩy nói khi vừa xuất hiện.

"Xin, x-in hãy cứu tôi"

Ah. Cale than vãn. Mùi mặn phát ra từ kẻ đang nói. Là mùi của biển.

Không lẽ nào.

"Tôi phải s-ống, tôi còn có việc cần phải l-àm"

Một sinh vật với diện mạo của con người đang lê lết với đôi chân bị cào cấu tàn bạo và tới gần Cale.

Tại nơi bị cào cấu có thứ chất lỏng nhão nhoét màu xanh bám vào, khiến cho máu không ngừng tuôn ra. Đó là đòn công kích của Nhân Ngư.

"Làm, làm ơn---"

Là Cá Voi.

Con người xinh đẹp với mái tóc dài bị rối và bàn tay dính máu đang bò lê lết tới chỗ Cale chính là Tộc Cá Voi.

- Nhân loại yếu đuối, ngươi bị cảm hả? Mặt ngươi trắng bệch à

Giọng nói của Rồng đen vang lên nhưng không chạm tới Cale. Cale cảm giác như đang đối diện với một phân cảnh trong bộ phim kinh dị, cậu từng xem.

Một kẻ thuộc Tộc Cá Voi bị thương sắp chết, xuất hiện trước mặt Cale dưới hình dáng con người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK