Hoàng Đế Vector, Gabriel Miller, quả thật cũng có chút cảm giác gần giống ngạc nhiên, khi ngước nhìn gã khổng lồ hiện ra từ cơn lốc, trông gã tựa hồ đang khoa trương thanh thế.
Ngay khi hắn trưng ra trước mắt mọi người cái thủ cấp của nữ thích khách, việc gã hiệp sĩ ngồi tít bên rìa trái đã ngay lập tức rút kiếm đã trong dự liệu của hắn. Cũng không quá ngạc nhiên khi gã đó bị tê liệt do trúng độc hay cái gì đấy lúc đang cố giết hắn bởi đầu lĩnh Guild Sát Thủ.
Ban đầu, hắn định một đòn giết một tên nổi loạn để thị uy và khiến 9 unit còn lại trung thành tuyệt đối; giờ kế hoạch có phần sai lệch, nhưng lại có một kẻ tự nguyện bảo vệ Hoàng Đế, thế thì cũng không sao. Vừa suy nghĩ vậy, hắn vừa quan sát diễn biến nhưng——
Từ cơ thể tên unit hòng đảo chính, bất chợt nổi lên một vòi rồng tiêu diệt chủ Guild Sát Thủ cùng 2 Tướng Quân Tộc Goblin trong chớp mắt, đến cả Gabriel cũng phải sững sờ.
Tất cả unit Tướng Quân theo lẽ thường thì phải có status xấp xỉ. Nếu chúng đấu tay đôi thì cuộc chiến cũng phải kéo dài đáng kể, khiến cả hai bên hao mòn và phục hồi HP không ít lần.
Thế mà đằng này, đến cả 3 unit cùng biến mất chỉ sau vài giây vỏn vẹn. Underworld này tồn tại thứ logic bí ẩn đến cả hắn và Critter cũng không biết sao——
Lúc hắn nghĩ tới đấy. Tên khổng lồ lốc xoáy há miệng, gầm một tiếng như rung chuyển cả trời đất.
Không thể chịu nổi áp lực kinh khủng đó, phần lớn kính trang trí của cửa sổ trong phòng bái kiến đều vỡ tung và văng ra phía ngoài.
Tên khổng lồ siết nắm tay phải to như cái động cơ xe hơi——
Rồi cùng với tiếng rống, nó tung quyền vào Gabriel.
Gabriel lập tức biết rằng vung kiếm chống đỡ là vô ích, lại không đủ thời gian để đứng lên và né. Ở góc phải mắt, hắn trông thấy đội phó của mình, Vassago, đã lẹ làng nhảy vọt tới đằng trước; nhanh chóng ước lượng lại tình thế, Gabriel quyết định yên vị trên ngai vàng, chờ đợi nắm đấm bạc bay tới.
***
Đứng trên mép vực tử vong, Shasta đã tung ra hết sức mạnh Tâm Ý của mình, hóa thành dạng cơn lốc tàn sát, đấy là một hiện tượng vượt quá khả năng của Hệ Thống trong Underworld.
Fu Za và 2 con goblin, chúng không hề ra đi vì trị số sát thương của đòn tấn công đủ lớn để bào sạch Sinh Mệnh chúng, mà thực ra là do Lightcube chúng bị «Image Cái Chết» ghi đè trực tiếp khiến Fluctlight sụp đổ, chỉ khi đấy Hệ Thống mới tính toán rằng cơ thể máu thịt phải bị phá hủy.
Cho nên, đòn tấn công nhắm vào Gabriel, chẳng ăn nhằm gì tới lượng Sinh Mệnh chót vót của Hoàng Đế Vector.
Sát Ý tạo bởi Fluctlight của Shasta, thông qua các dây dẫn lượng tử, chạm tới cỗ máy STL mà cơ thể thực của Gabriel đang nằm——
Ý chí giết người của kiếm sĩ hàng đầu của Underworld, Hắc Tướng Quân Shasta, cô đặc thành một khối và giáng đòn chí mạng vào lõi Fluctlight của Gabriel Miller, tức «cái tôi» của hắn.
Khi ấy, cái tôi của Shasta đồng hóa với đòn đánh duy nhất mà ông đã dốc toàn ý toàn lực vào; và ông cảm thấy nó đang xâm nhập vào Hoàng Đế Vector.
Ông biết Sinh Mệnh cơ thể gốc mình đã hoàn toàn cạn kiệt. Chiêu này sẽ là chiêu cuối cùng trong đời của Shasta.
Ông tiếc không thể làm trọn lời hứa tái đấu với Chỉ Huy Hiệp Sĩ Hợp Nhất Bercouli. Tuy nhiên, nếu là ông ta thì chắc sẽ hiểu thôi. Nguyện vọng của Hắc Tướng Quân, và lý do tại sao ông nổi dậy phản Hoàng Đế.
Ông đã tiêu diệt không chỉ thủ lĩnh Guild Sát Thủ Fu Za, mà còn cả 2 tên Goblin Trưởng, kẻ hiếu chiến nhất trong Thập Hầu. Thật đáng tiếc khi để hụt chủ Guild Hắc Pháp Sư, Dee, nhưng mụ cũng đã trúng trọng thương nên không thể hồi phục hoàn toàn ngay được. Hơn nữa, nếu Thủ Lĩnh Hắc Kỵ Sĩ Đoàn và cả Hoàng Đế Vector chết thì các Chư Hầu còn lại nhất định sẽ chần chừ, không dám tiến đánh Nhân Giới.
Giá như cư dân của Nhân Giới, vốn cũng đã mất đi nhà thống trị, có thể cùng lập một hiệp ước đình chiến với họ. Giá như họ không còn đấu kiếm, nhưng sẽ đối thoại với đôi chút đồng cảm.
Ông cầu nguyện—— một ngày nào đó, ước mơ thế giới hòa bình của Lipia sẽ thành hiện thực.
Hòa vào dòng tâm ý, Shasta đâm thẳng vào trán Hoàng Đế Vector, vào cái lõi linh hồn tồn tại trong kẻ đó.
Nếu phá hủy nó, cho dù có là Thần Bóng Tối, chắc chắn sẽ toi mạng hệt như Fu Za và những kẻ khác.
Lặng lẽ thốt ra một tiếng thét xung trận, ý chí Shasta xung đột với linh hồn Hoàng Đế——
Sau đấy, ông kinh ngạc tột độ lần cuối cùng trong đời.
Trống rỗng.
Gã này, linh hồn hắn, thứ giống như một đám mây ánh sáng với phần lõi đáng lý phải chứa đựng điều cốt yếu của ý thức, giờ chỉ toàn một màn đêm đen đặc sâu thẳm.
Tại sao? Dầu là kẻ ẩn dật, xa lánh xã hội nhưng trong linh hồn Fu Za cũng hừng hực nỗi ám ảnh, thèm muốn về một cuộc sống.
Tâm Ý của Shasta bị hút vào bóng tối vô hạn bên trong Hoàng Đế.
Tan biến. Bốc hơi.
——Hắn, hắn ta……
——Vô cảm với cuộc sống ư.
Hắn không hề biết đến sự rực rỡ của cuộc sống, linh hồn, hay cả tình yêu. Nên hắn đói. Nên hắn theo đuổi linh hồn kẻ khác.
Gã này không thể bị Sát Ý Kiếm tiêu diệt, bất chấp Tâm Ý có mạnh mẽ bao nhiêu đi nữa.
Bởi, linh hồn gã, tuy còn sống, nhưng đồng thời cũng đã chết.
Ông phải nói lại điều này. Cho ai đó. Cho bất cứ ai trong tương lai định mệnh phải chiến đấu với con quái vật này.
Ai đó——Cho ai đó……
Nhưng tới đây, ý thức của Shasta bắt đầu chìm vào vực thẳm không đáy.
…………Ta xin lỗi…………
…………Lipia…………
Nhủ thầm hai lời cuối cùng, rồi linh hồn Hắc Tướng Quân Viksul Ur Shasta hoàn toàn tiêu biến.
***
Khi cú đấm uy lực của của linh hồn quá khích kia xuyên vào người, Gabriel Miller lại không hề cảm thấy sợ hãi mà còn vui mừng là đằng khác.
So với linh hồn ả thích khách hắn đã xơi 2 ngày trước, cái của tên Hắc Kỵ Sĩ này tràn đầy cảm xúc hơn nhiều. Tình yêu dành cho ả đàn bà kia. Mà hơn nữa, một thứ gì đấy là lạ, na ná ái tình, nhưng lại điên dại hơn. Và, cội nguồn của nó, sát ý cuồn cuộn.
Yêu và hận. Thử hỏi trên thế gian này còn hương vị nào tuyệt vời hơn.
Bấy giờ, Gabriel không hề màng tới hiểm nguy đe dọa tính mạng hắn sắp ập tới. Ngay cả khi đã thấy đòn công kích đã biến 3 unit thành mớ thịt xay bột của Hắc Kỵ Sĩ, Gabriel vẫn mong nuốt trọn linh hồn tên kỵ sĩ hơn là sự an toàn của bản thân mình.
Giả như Gabriel lo sợ trước chiêu của kỵ sĩ và cố gắng cứu lấy mạng hắn, sát ý của Shasta sẽ thông qua máy STL mà tiêu diệt bản năng sinh tồn của Gabriel, hậu quả là Fluctlight của hắn sẽ bị phá tan.
Tuy nhiên, Gabriel Miller lại là một kẻ nào màng đến sự sống. Mọi sinh mạng, kể cả hắn, đều đơn thuần là những thực thể máy móc tự động, hệt như hàng ngàn xác côn trùng hắn giết năm xưa. Nguồn năng lượng hoạt động cho cỗ máy này chính là linh hồn; giải mã đám mây ánh sáng bí ẩn đó là tất cả ước vọng của Gabriel.
Chính vì vậy, tín hiệu phá hoại xuất phát từ Fluctlight của Shasta khi đi vào khoảng không vô tận trong Fluctlight của Gabriel, đã chẳng chạm thấy bất cứ thứ gì rồi biến mất.
Dù Gabriel có biết nguyên lý đấy hay không, thế nhưng khi thưởng thức linh hồn tên kỵ sĩ ấy, hắn nhận ra 2 điều.
Một là, trong thế giới này, ngoài ma thuật và vũ khí như trong các game VRMMO thông thường, còn có một phương pháp tấn công khác.
Hai là, cách đó không hiệu quả với bản thân hắn.
Logic của hiện tượng vừa nãy, có lẽ sau này phải Critter để tìm hiểu sâu thêm. Vừa suy nghĩ thế trong đầu, Gabriel vừa từ tốn đứng dậy khỏi ngai vàng.
***
6 Chư Hầu còn sống——gồm Chủ Guild Hắc Pháp Sư – Dee Ai El, Quyền Đấu Sĩ Trưởng – Iskahn, Đầu Lĩnh Guild Thương Công – Lengyel, Tộc Trưởng Tộc Khổng Lồ – Sigrosig, Tộc Trưởng Tộc Orc – Lilpyrine, Trưởng Tộc Ogre – Fulgrr——người thì dựa lưng vào tường, người thì ngã bệch, kẻ thì cố cầm máu ở các vết thương nặng, nhưng tất cả đều choáng váng ngước nhìn lên Hoàng Đế Vector.
Trong lòng cả bọn, chỉ còn mỗi sự kinh hãi.
Đòn tấn công khủng khiếp của Hắc Tướng Quân Shasta——thứ đã xay nhuyễn xương thịt 3 vị Tướng trong giây lát, và còn nuốt chửng chân phải của Dee – một trong những kẻ mạnh nhất trong đám——giáng lên Hoàng Đế lại không gây nổi một vết trầy.
Kẻ mạnh là kẻ thống trị.
6 Chư Hầu, cùng hơn trăm sĩ quan khác đang co rúm túm tụm đằng sau, đều thấy rõ mồn một uy quyền của Hoàng Đế Vector.
Như làn sóng lan tỏa, hết thảy đều cúi đầu thật thấp, bày tỏ lòng trung thành đối với Hoàng Đế. Đến cả thành viên Hắc Kỵ Sĩ Đoàn, vốn nhất mực yêu mến và kính trọng vị chỉ huy quá cố, cũng không phải là ngoại lệ.
Từ phía trên đầu biển người, giọng Hoàng Đế hùng hồ vang lên.
“……Các quân đoàn mất Tướng, Phó Tướng hãy lập tức lên nắm quyền chỉ huy. Một giờ sau, tiến quân theo kế sách đã định.”
Một vài người trong số họ đã nổi loạn, ấy vậy không hề có một lời kết tội hay khiển trách phẫn nộ. Điều này còn khiến người người thêm phần khiếp đảm.
Sau khi rốt cuộc cũng cầm được máu ở chân phải, Dee giương cao bàn tay phải duỗi thẳng các ngón và kêu lên.
“Hoàng Đế Bệ Hạ, Vạn Tuế!!”
Một giây im lặng, rồi——
Vạn Tuế, tiếng tung hô vang vọng như sấm rền không dứt rúng động cả Đế Cung Obsidia.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK