Cale nở nụ cười dịu dàng với Hoàng Thế Tử và tự răn trong lòng.
'Không biết. Ta không biết'
Rồng đen vẫn cứ lải nhải là con rồng nào lại đi dùng ma thuật vĩ đại cho con người thấp kém mà không nhìn lại hành động của bản thân mình. Cale quyết định không để lời của nó lọt tai.
- Hửm? Mắt cũng đổi màu rồi nữa? Con người tầm thường này có vẻ đang âm mưu gì đó. Nhân loại yếu đuối. Hãy cẩn thận
'Ta rất ổn miễn là ngươi không nói.'
-Hửm? Kẻ này không yếu. Nhân loại yếu đuối, hãy đặc biệt cẩn thận. Ngươi chết đấy.
Chết tiệt. Lần đầu tiên Cale cảm thấy sợ Rồng đen bởi những lời giải thích vô bổ của nó. Và đồng thời những cậu bắt đầu suy nghĩ.
Mẹ của Hoàng Thế Tử không phải là Vương Phi hiện tại. Xuất thân từ hậu cung, vốn dĩ bà ấy là một thường dân làm công việc hầu gái. Mẹ của Tam hoàng tử mới là Vương Phi hiện tại. Mẹ của Hoàng Thế Tử qua đời không rõ nguyên do khi anh ta còn bé.
Và cứ thế Cale bắt đầu nghĩ về thân phận thật của mẹ của Hoàng Thế Tử,
Hoàng Thế Tử được biết đến là người có vũ lực bình thường. Nhưng rồng bảo là không yếu ư? Đến cả Choi Han cũng đã đánh giá Hoàng Thế Tử chỉ là người bình thường mà. Anh ta giấu diếm điều gì sao? Làm sao mà Rồng biết được vậy?
'....mà không. Giấu hay không giấu cũng chẳng can hệ gì tới mình'
Cale không thèm nghe những lời huyên thuyên của Rồng đen nữa. Chẳng biết có gì diệu kì đến thế mà Rồng đen cứ liên tục nói về Hoàng Thế Tử.
".....Thiếu gia Cale hình như khá giống ta"
Hoàng Thế Tử nói gì đó nhưng Cale trả lời qua loa vì đầu óc rối bời.
"Đó là sự vinh dự bất tận của cuộc đời tôi, thưa điện hạ"
Hoàng Thế Tử hoang mang và buông tay Cale. Cale không nhận ra được sự hoang mang ấy mà im lặng lui về phía sau Eric. Những lúc rắc rối cứ lấy Eric ra làm khiên chắn là được. Hoàng Thế Tử cẩn thận quan sát Cale rồi anh hướng mắt về phía Eric.
Eric lại bắt đầu nói chuyện với Hoàng Thế Tử. Cale nhìn họ và nghĩ.
'Thì ra là có lý do'
Tại sao Alberu lại cảnh giác Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử. Và tại sao Quốc Vương lại đột nhiên chuyển sang yêu quý Tam hoàng tử. Cậu có thể đoán được đại thể.
'Không phải con ruột ư? Hay là còn có bí mật khác về xuất thân?'
Trong đầu Cale hiện lên hình ảnh cậu khi còn là Kim Rok Soo, vượt qua kì thi tuyển đại học vào năm ba cao trung và làm thêm để kiếm sống. Một khung cảnh của bộ phim drama chiếu lúc 8 giờ tối mà ông chủ quán ăn nơi cậu làm thêm hay xem hiện lên.
Và nhân vật chính là Hoàng Thế Tử Alberu Crossman.
Cale một lần nữa căn dặn bản thân.
'Yên nào'
Từ bây giờ cậu sẽ im lặng. Sẽ không làm thêm chuyện gì nữa.
Cale đã hoàn toàn tuân thủ lời hứa ấy. Nhiều quý tộc tiếp cận vì lần đầu tiên thấy cậu không uống rượu. Những lúc như thế Cale nhẫn nại nhìn Eric và Eric lập tức xuất trận.
Mấy lần lặp lại chuyện này, Cale lẩm bẩm.
"Ô. Chuyện này thích thật đấy?"
Và Amuri và Gilbert sững người khi nghe thấy tiếng lẩm bẩm ấy. Họ giao tiếp với nhau bằng ánh mắt.
'Chuyện này lạ quá phải không?'
'Đúng vậy phải không?'
Hai người họ hơi tách xa Cale và Eric. Và như vậy, Cale liếc nhìn tiểu thư Amiru. Amiru lùi một bước và sững người khi thấy ánh mắt của Cale.
"Nhưng mà tiểu thư Amiru này"
"Vâng"
"Tôi nghe nói phong cảnh vùng biển tại lãnh địa của tiểu thư rất đẹp. Thật sự là tuyêt đẹp vậy sao?"
"Vâng. Những vách đá thẳng đứng tại ven biển rất hùng vĩ"
Hùng vĩ cái quái gì chứ. Cale tưởng tượng tới vách đá và nghĩ rằng sẽ gặp khó khăn trong việc đoạt lấy [Âm thanh của gió]. Đó là năng lực mà 'liên minh phi pháp sư' sở hữu trong cuộc nội chiến tại Vương Quốc Whipper. Việc người của Vương Quốc Whipper lại sở hữu năng lực Cổ Đại nằm ở Vương Quốc Roan nghe thật bất thường nhưng đằng sau đó là một câu chuyện dài.
Dẫu sao thì năng lực ấy thuộc về kẻ đã thảm sát các pháp sư. Bạo chúa điên loạn mà sẽ xuất hiện vào nửa sau của cuộc nội chiến. Và năng lực ấy cũng chẳng phải thứ lớn lao gì với hắn ta.
'Ma tháp sẽ sụp đổ'
Ma tháp sụp đổ sau cuộc nội chiến. Và Rosalyn là người mà có năng lực triển vọng có thể trở thành chủ nhân của Ma tháp mới ở Tây Đại Lục.
'Choi Han, Kẻ đồ sát pháp sư, và Hoàng Thái Tử của Đế Quốc'
3 người này là những nhân vật anh hùng xuất hiện ở phần đầu và có liên quan tới tất cả những sự kiện diễn ra ở khu vực trung bắc của Tây Đại Lục. Và ở phần đầu có nội dung ám chỉ rằng họ sẽ được móc nối với Nữ Vương của Đại Ngàn sau khi cô ta thống nhất nam bộ.
Ngoài tổ chức bí ẩn mà Choi Han phải đụng độ thì Tây Đại Lục trở thành chiến trường của cuộc chiến giành quyền bá chủ phá vỡ hòa bình hơn 200 năm qua.
Nhìn Eric chạy đôn chạy đáo, Cale kiểm tra đồng hồ. Sắp tới lúc bữa tiệc kết thúc. Có rất nhiều quý tộc đang chờ đợi thời gian để có thể nói chuyện sau đó.
'Chẳng phải chuyện của mình'
Đó không phải là chuyện mà Cale quan tâm.
"Thiếu gia Gilbert. Tôi có thể đi khi bữa tiệc kết thúc phải không?"
Thấy Cale đang thong thả ăn hoa quả như đang đi dã ngoại ở đâu đó, Gilbert gật đầu.
"Vâng. Chúng tôi dự định sẽ gặp Hoàng Thế Tử điện hạ sau khi bữa tiệc kết thúc. Cậu không có ý định đi cùng chứ?
"Vâng. Tôi đi theo để làm gì chứ? Ba người đều giỏi trong việc thu hút đầu tư mà"
Biểu cảm của Gilbert thay đổi khi nghe Cale nói. Cậu ta khá ngạc nhiên.
".......Thì ra cậu đã đọc tài liệu"
"Gì đâu, đọc qua thôi"
Cale trả lời qua loa, cậu thấy Hoàng Thế Tử một lần nữa đứng dậy. Anh ta chuẩn bị thông báo kết thúc bữa tiệc. Cale không thể biết hết được tất cả những ý đồ của bữa tiệc hôm nay. Nhưng chuyện đó không khiến cậu thấy tiếc. Bởi sẽ chẳng có gì dính líu gì tới cậu.
Nhưng Cale nhăn mặt khi nghe Hoàng Thế Tử nói.
"Bữa tiệc hôm nay đã diễn ra trong vui vẻ. Ta đã chuẩn bị tiệc rượu sau bữa tiệc này cho những người cần, hãy vui vẻ tận hưởng rồi hẵng rời đi. Thêm nữa, ta đã bố trí chỗ ngồi của mọi người tại lễ kỉ niệm ngày sinh lần này."
Hoàng Thế Tử nói với gương mặt rất thích thú.
"Ta mong mọi người sẽ tới và cùng chung vui trong ngày trọng đại ấy"
Ha. Cale nuốt ngược hơi thở dài vào trong. Việc bảo tới cùng chung vui không khác gì ép buộc phải tới.
'.......mình sẽ có mặt tại quảng trường lúc xảy ra vụ nổ'
Dù là việc mà cậu có đã dự tính qua nhưng Cale chẳng hề thấy vừa lòng.
"Vậy thì bữa tiệc sẽ kết thúc tại đây"
Cale đứng dậy. Hầu hết mọi người đều muốn dự tiệc rượu có cả ba hoàng tử nhưng những kẻ không được Hoàng Thế Tử chấp thuận thì có muốn cũng chẳng thể dự tiệc.
Cale liếc mắt sang nhìn chiếc xe lăn vừa liếc qua bên cạnh. Taylor ngồi trên xe lăn đi lướt qua và người đẩy xe lăn, Cage thì thầm với giọng chỉ để Cale nghe được.
"Gặp lại sau nhé, em trai của bọn ta"
Đã bảo là không thích làm em trai rồi mà. Cale nhìn họ với ánh mắt rõ ràng như vậy nhưng Cage giả vờ như một Thần Quan hiền lành không biết gì cả và đi tới chỗ Hoàng Thế Tử
"Thiếu gia Cale. Để tôi tiễn cậu"
"Tiểu thư Amiru"
Amiru tới gần và đề nghị đi cùng Cale. Nhìn cô gái với mái tóc xanh cùng diện mạo thanh tao và điềm đạm rồi hỏi thẳng.
"Sợ tôi gây tai nạn trên đường đi sao?"
"Tiếc thay là thiếu gia Neo cũng rời đi sớm"
"?"
Cô ta sợ Neo sẽ gây sự nên muốn đi cùng. Cale không nghi vấn thêm mà cứ thế hướng về phía cửa của hội trường. Amiru theo cạnh cậu. Amiru theo cậu tới trước xe ngựa mà không trò chuyện gì thêm. Ron đang đứng đợi trước xe.
"Thiếu gia Cale, hôm nay vất vả cho cậu rồi"
Cale gật đầu với Amiru.
"Vất vả thật. Dù tiểu thư Amiru còn phải vất vả thêm nữa"
Amiru cười nhẹ và lên tiếng.
"Bởi tôi cần đạt được kết quả tốt"
Cậu cảm nhận được sự cấp bách trong lời nói của cô. Vùng biển phía đông bắc bộ. Thật tình là một vùng đất vô dụng. Vùng ven biểu với đầy vách đá còn chẳng phải là khu vực với tài nguyên nước.
Thêm nữa, xoáy nước gần với vách đá là cả một vấn đề. Những người đã quen ở lãnh địa thì có thể điều khiển được thuyền nhưng với những người khác thì đó là khu vực nguy hiểm.
'Tất nhiên nguyên nhân là do [Âm thanh của gió]'
Cale tự hỏi là Amiru và Gilbert làm cách nào để nhận được đầu tư cho vùng biển vô dụng. Cale nhìn Amiru. Cô nói bằng gương mặt quả quyết.
"Và tôi nghĩ mình đủ sức để có thể đem về kết quả ấy"
"Tiểu thư Amiru"
"Vâng. Thiếu gia Cale"
Cale nghĩ rằng hôm nay cậu đã dùng Amiru, Gilbert và Eric như tay chân nên giúp đỡ họ một chút cũng không tệ. Cậu cần phải củng cố hội quý tộc đông bắc bộ. Và theo thông tin về những đại diện quý tộc, Amiru là người kín miệng.
"Điện hạ có vẻ rất hứng thú với việc đầu tư này"
"Có vẻ là như vậy"
Amiru đồng ý với lời của Cale. Bởi Hoàng Thế Tử đã đề cập tới vấn đề đó trước dù Eric chưa nhắc tới.
"Tiểu thư muốn xin đầu tư về du lịch?"
"Vâng"
Dùng vách đá ven biển để phát triển du lịch. Theo Cale thì việc đó quá thiếu thuyết phục. Cậu tiến lại gần Amiru và thì thầm với cô.
"Nếu cần đầu tư gấp thì tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu tiểu thư thử nghĩ về giá trị địa lý của vùng biển nằm giữa bắc bộ và Vương Quốc Whipper."
"Vâng?"
Amiru tỏ ra nghi ngại. Cale nhún vai và nói thêm.
"Tất nhiên là sẽ tốt hơn nếu lời tôi vừa nói chỉ có mình tiểu thư biết"
".....tôi sẽ ghi nhớ lời cậu nói"
Cale cảm thấy hài lòng khi thấy Amiru nín thinh dù đầy thắc mắc và cậu đi lên xe. Amiru nhẹ gật đầu thay cho lời chào khi thấy Cale vẫy tay.
Cale nói với Ron đang đóng cửa xe.
"Xuất phát thôi"
"Vâng, thưa cậu chủ?
Xe ngựa chuyển bánh. Cale nhìn thấy Amiru không nhìn vào cửa sổ xe mà chìm sâu vào lo nghĩ. Cậu nghĩ tới vùng biển đông bắc bộ
Vùng biển tây bắc chủ yếu là bãi cát. Ngược lại thì đường biển tại lãnh địa của Amiru và Gilbert phức tạp và có nhiều đảo. Và còn có những vách đá dựng đứng bao quanh.
Thêm nữa là chỉ có một vài nơi là an toàn cho thuyền bè neo đậu. Tất nhiên những dân ngư có thể tránh nước xoáy và hành nghề đánh bắt đều là những người kỳ cựu.
'Họ chỉ nghĩ theo hướng hòa bình được duy trì mãi'
Vậy nhưng Hoàng Thế Tử biết rằng cái kết của hòa bình sắp tới gần.
'Dù sao thì mình chỉ cần lấy được [năng lực cổ đại] trước khi kẻ đồ sát pháp sư bị trôi dạt là được'
Cale quyết định là không nghĩ thêm về chuyện đó nữa. Và vào đêm của ngày mà bữa tiệc kết thúc, Cale được nghe hai tin.
"Đã phát hiện 4 bom ma thuật"
Gắn trên 5 người và 5 địa điểm. Trong [Sự ra đời của anh hùng] là như vậy.
"Tất cả đều ở gần quảng trường"
"Đưa ta bản đồ"
Cale chìa tay ra với Choi Han. Choi Han để Rồng đen lại nơi có bom ma thuật và một mình quay về. Có vẻ là cậu ta đã vội vàng chạy về, hiếm khi thấy mồ hôi vã trên gương mặt cậu ta.
"Sau khi phát hiện được cái đầu tiên thì tôi đã ôm rồng và lặng lẽ chạy đi tìm mọi ngóc ngách và phát hiện thêm 3 cái nữa. Ngoài ra thì không có thêm. Tôi nghĩ rằng cần lục soát ở ngoài phạm vi xung quanh quảng trường nhưng không có gì ở những nơi có nhiều người qua lại."
Tap. Tap. Cale gõ lên bản đồ. Lần này là 4 địa điểm? Và 6 người? Hay là có biến số khác? Cale ngẫm nghĩ và đứng dậy.
"Vẫn an toàn cho tới lễ kỉ niệm vào ngày mốt, đừng vội"
"Dù là vậy nhưng nên lập tức loại bỏ những thứ nguy hiểm!"
"Rạng sáng ngày mốt hãy đi trộm về"
".....Vâng?"
Bom ma thuật mà Cale biết cần có người tạo ra phát tín hiệu thì mới phát nổ. Nhưng với trình độ vượt qua phạm trù của pháp sư thông thường như Rosalyn hay Rồng đen thì việc ngắt kết nối giữa bom và người tạo ra là điều đơn giản, chỉ là hơi mất thời gian. Bởi vậy mà Rosalyn đã đảm nhiệm việc gỡ bom được gài trên người.
'Chuyện đó phải làm trong ngày'
Phải thế thì Pháp sư cuồng máu mới yên tâm vì vẫn còn kết nối.
"Không phải phá hủy mà là trộm ư?"
Cale trả bản đồ lại và nói với Choi Han đang tỏ ra thắc mắc.
"Sao lại phá hủy thứ hữu dụng như thế?"
Dù không dùng để phát nổ thì việc tập trung một lượng mana một cách tinh vi là tài liệu hữu ích.
"Ta phải lấy dùng chứ"
Choi Han thấy nụ cười của Cale khá là xảo quyệt. Choi Han nhận lấy bản đồ với gương mặt bối rối. Cale nói một cách vô cảm.
"Có thể sẽ có thêm nên hãy tiếp tục tìm. Phải thường xuyên kiểm tra đề phòng việc vị trí của bom bị thay đổi."
Trước mắt thì Rồng đen và Choi Han phải ẩn mình gần quảng trường và điều tra xung quanh. Công việc nhàm chán, mệt mỏi và khiến họ stress. Dù vậy nhưng đó không phải việc mà Cale có thể làm.
Cale nói với On và Hong vừa tỉnh dậy.
"Làm việc trả tiền cơm đi"
Cale cũng nói Choi Han.
"Đi làm việc đi"
Hai con mèo đang dụi mắt và Choi Han ra ngoài làm việc theo như chỉ thị của Cale. Cậu thong thả ngắm nhìn cảnh bọn họ nhảy qua ban công và một mình uống chai rượu vang mà chưa thể uống lúc ở hội trường. Và sau đó cậu chìm vào giấc ngủ.
Và khi cậu đang lim dim thì một tin khác được truyền tới. Cale mở mắt và lắng nghe.
Ngày trước lễ kỉ niệm, Billos đã tới thủ đô. Cale lập tức tới quán trọ để gặp hắn.
Là nơi mà có 10 đứa trẻ tộc sói. Tất nhiên là On, Hong và Lock theo cạnh cậu. Cale nhớ lại lời mà Lock vừa nói và hỏi.
"Muốn ta chăm sóc mấy đứa em của ngươi?"
"Vâng. Đó là điều kiện giao dịch"
"Vậy ngươi có thể làm gì cho ta?"
"Không phải là chỉ mình tôi mới có thể làm"
Lock nói mà không còn do dự như trước.
"Không phải mình ngươi thì còn ai?"
Lock rạng rỡ đáp lại.
"Các em của tôi sẽ cùng làm. Chúng tôi hợp sức lại sẽ càng mạnh hơn"
Cale cảm thấy nhức nhối nửa đầu sau. Không thể nào? Nhưng cái điều Cale không thể nghĩ tới ấy lại xảy ra. Cale nhận một đòn tấn công bất ngờ từ Lock.
"Tộc sói lam có lịch sử nổi tiếng từng là Kị Sĩ đoàn. Lịch sử ấy---"
"Chuyện đấy ta không biết"
Cale lảng tránh Lock, người ngồi phía đối diện.
Mặc dù bị phớt lờ nhưng Lock tự mình gật đầu và ngại ngùng nói.
"Nếu ngài không biết thì hãy để tôi giải thích nhé?"
Rõ ràng là thụ động nhưng cậu ta vẫn định nói hết những chuyện định nói. Cale lắc đầu vô cảm.
"Không cần"
"Dù thế nhưng..."
Cale nhìn Lock chằm chằm.
Bảo cậu đón nhận 10 đứa trẻ tộc Sói và cả Lock rồi lập thành Kị sĩ đoàn? Bản thân Lock dù là kẻ sợ hãi tộc Cá Voi nhưng cũng là kẻ nhào vào tấn công thủ lĩnh của Tộc Cá Voi vì đồng đội của mình. Bảo cậu nhận một tên nhóc mù quáng như thế làm thuộc hạ khác gì bảo gia nhập một tôn giáo giả mạo cả.
"Đừng nói những chuyện viển vông"
Giọng nói lạnh lùng của Cale khiến vai của Lock xịu xuống. Cale chẳng thèm để tâm tới bộ dạng ấy mà nói tiếp lời mình cần nói.
"Lập Kị sĩ đoàn từ mấy đứa con nít? Điều kiện mà ngươi gợi ý có vẻ mâu thuẫn với việc yêu cầu ta bảo hộ cho lũ trẻ"
Đào tạo tụi nhóc thành Kị sĩ đoàn từ khi còn bé thì có khi bản chất của tộc Sói lại trở nên giống kiểu băng đảng hủy diệt chết chóc hơn là một tôn giáo giả tạo. Thật khinh khủng.
Và trên tất cả.
"Và suy nghĩ của lũ trẻ thì sao? Tại sao ngươi lại tự mình quyết định?"
Cale hỏi Lock người đã tự mình quyết định. Lock ngơ mặt ra trong một lúc rồi cúi sụp đầu và nói.
"Tôi xin lỗi"
"Lại xin lỗi vì cái gì nữa"
Cale huỵch toẹt ra với Lock, người vừa vội vã ngẩng đầu lên.
"Trước mắt thì ta đã biết yêu cầu của ngươi, nên ta sẽ suy nghĩ về thứ cần nhận lại từ ngươi"
Tất nhiên là cậu đã có sẵn ý định sẽ nhận lại thứ gì. Không phải ngay bây giờ mà là khoảng 3 tháng sau, năng lực Cổ Đại hái ra tiền được chôn trên ngọn núi hiểm trở sẽ xuất hiện. Và sẽ tồn tại trong khoảng 6 tháng. Việc leo lên nơi hiểm trở như vậy rất phù hợp với người sói đã [cuồng hóa].
'Nếu bán năng lực ấy cho Nữ Vương của Đại Ngàn thì giả sử Nhà Bá Tước có suy tàn thì ta cũng có đủ tiền để sống cả đời'
Tất nhiên là không phải cứ thế bán đi, mà cậu sẽ tăng thêm giá trị cho nó rồi mới bán. Vua lắm tiền mà, cậu lấy đi một chút thì có sao?
"Sẽ có việc cần tới tôi chứ ạ?"
Cale thở dài khi thấy Lock lại bắt đầu co rúm mà hỏi. Thấy thế, Lock lại càng co rúm vào. Cale hỏi lại cậu ta.
"Đừng có nói những điều hiển nhiên chứ? Làm gì có chuyện không cần"
Ah. Lock thốt lên rồi từ từ gật đầu.
"Vâng. Chỉ cần ngài nói ra điều kiện của giao dịch. Đó nhất định là điều tôi muốn làm dù là gì đi chăng nữa"
"Được rồi"
Cale nói vậy và lấy một túi tiền từ trong người ra rồi ném cho Lock. Lock nhận lấy và Cale nói với cậu ta.
"Lâu lắm ngươi mới gặp lại các em, đi tham quan thủ đô rồi hẵng về"
"......tham quan ạ?"
"Phải. Không phải là lần đầu ngươi tới thành phố lớn như thủ đô sao? Với cả đi ăn đồ gì ngon đi"
Cậu phải đuổi hết lũ nhóc ra thì mới có thể nói chuyện thoải mái được.
"On và Hong sẽ theo cùng nữa nên sẽ không lạc được đâu"
Nyannnnn---
Nya---
Cale dứt lời, lũ mèo ở trong góc mới để lộ sự tồn tại của mình và tiến tới gần Lock. Và tụi nó dùng chân trước gõ bộp bộp lên chân Lock.
"Dừng lại đi, On, Hong. Nhột quá"
Thấy dễ thương, Lock xoa đầu On và Hong. Còn trong mắt Cale thì lũ mèo đang tấn công nghiêm túc bằng chân trước. Cale nhìn chúng và nghĩ thầm.
'Sau này phải để Hans đảm nhiệm lũ nhóc tộc Sói mới được. Nếu không thì phải chọn bảo mẫu'
Một người ngăn nắp và nấu ăn giỏi có vẻ sẽ thích hợp. Cale nghĩ đến người có khả năng để trở thành bảo mẫu cho lũ trẻ tộc Sói ngoài Hans và sực nghĩ tới bếp trưởng phòng bếp thứ hai, con trai của Ron, Beacrox. Và đồng thời gương mặt của cậu cũng trở nên khó hiểu lạ thường.
Ngăn nắp và giỏi nấu ăn, thường ngày thì tính cách của hắn cũng ổn. Trong nhà cậu, Beacrox được biết tới là người lịch sự. Nhưng thế thì sao chứ, hắn là tên điên yêu tra tấn đấy. Không thể để những đứa trẻ tộc Sói ngây thơ bị phá hỏng nhân tính được.
'Với cả phải đẩy Beacrox qua cho Choi Han và Rosalyn'
Dù không phải là việc nhất định cần nhưng Beacrox là người mà sẽ đi cùng Choi Han và Rosalyn tới Vương Quốc Breck và tra tấn Đại Công Tước. Cale suy nghĩ xem ai là người thích hợp với việc chăm sóc lũ trẻ tộc Sói và cậu đi xuống khi xe ngựa tới nơi.
"Theo ta"
Cale vỗ bộp lên vai của Lock, người đang đứng căng thẳng. Lock ôm On và Hong trên tay rồi đi vào trong quán trọ.
"Xin mời vào! Đây là nơi ngập tràn hương nho! Quý khách có người quen đang nghỉ chân ở đây ạ?"
Cale gật đầu với nhân viên trẻ và lập tức hướng về cửa ở phía đối diện. Những người Choi Han đem đến đang ở tại nơi riêng biệt phía sau quán trọ.
Nhân viên định theo cùng nhưng bị Cale ngăn lại. Cậu hướng thẳng tới khu tách biệt và khi đến trước cửa cậu ra hiệu cho Lock bằng mắt.
"Các em của ngươi ở trong nên là ngươi hãy mở cửa đi"
"Vâng, vâng!"
Lock bồn chồn tiến tới, cậu đặt lũ mèo xuống và nắm lấy tay cầm cửa. Sau khi mất đi lý tính vì [cuồng hóa] thì bây giờ cậu mới được gặp các em của mình. Cale lén lùi lại phía sau. Bởi không hiểu vì sao mà cậu cảm thấy không muốn nhìn quanh cảnh phía sau cánh cửa kia.
Cạch. Lock xoay tay cầm và cánh cửa được mở ra. Và quanh cảnh phía sau cánh cửa cũng theo đó hiện ra. Phòng khách lộ ra ngay sau cánh cửa được mở. Một không gian bình yên.
"Hiuuu"
Ấy vậy nhưng Cale lùi hai bước về phía sau. Đó là hành động theo bản năng.
"Anh!"
"Anh Lock!"
"Anh ơi!"
"Anh Lock!"
10 đứa trẻ ào tới chỗ Lock và cậu ta cũng chạy tới chỗ chúng rồi họ ôm chầm lấy nhau. Cảnh tương phùng cảm động diễn ra ngay trước mắt Cale, nhưng cậu quay mặt lảng tránh bởi cảm giác của cơ thể khi trực tiếp đối diện với con số 10 người.
Lúc ấy có một kẻ vui vừng tiến tới gần Cale.
"....Thiếu gia-nim"
"Lâu ngày thật đấy, Billos"
Cale là người đã bảo Billos tới đây. Cale nhìn gương mặt cười nhưng có chút căng thẳng của Blillos và hướng mắt tới người đàn ông đang tiến tới ở phía sau hắn.
"Thiếu gia Cale. Lần đầu được gặp."
"Đằng đấy là chủ thương đoàn tới cùng Choi Han?"
Người đàn ông tầm sáu chục. Ông ta cho ấn tượng hiền lành và có tướng mạo dễ gần. Là nhân vật đã phó thác cho Choi Han về chuyện của Tộc Sói Lam.
"Vâng. Tôi đã được nghe nhiều chuyện từ Choi Han-ssi. Thiếu gia-nim, được gặp ngài như thế này quả là vinh dự cho tôi."
"Vinh dự gì chứ. Nhìn thấy mặt của kẻ vô lại thì có gì tốt chứ"
Cale chìa tay ra với người đàn ông. Ông ta nắm lấy tay cậu và tự giới thiệu.
"Tôi là Odeus Flynn"
Khóe miệng của Cale nhếch nhẹ lên.
Odeus Flynn. Nhân vật là người thừa kế triển vọng chức Đoàn chủ của thương đoàn Flynn nhưng lại từ bỏ và quản lý một thường đoàn nhỏ.
Ông ta là bác của Billos.
Là người đã móc nối Choi Han với Billos và đánh thức lòng tham mà Billos giấu diếm.
'Là nhân vật còn xảo quyệt hơn cả Ron'
Giở vờ điều hành một thương đoàn bé nhưng thực ông ta là nhân vật sống trong thế giới ngầm với một mặt nạ khác. Là người hiền lành với ai đó nhưng cũng là người độc ác vô tận với một ai đó. Đó là bản chất của Odeus.
Và hiện tại, Cale là người duy nhất biết cả hai mặt này của ông ta.
Cậu giả vờ không biết tý gì và chào hỏi ông ta.
"Flynn ư. Hẳn là người có quan hệ với Billos. Thật hân hạnh"
"Tôi cũng rất ngạc nhiên. Tôi thực sự không biết rằng người quen của thiếu gia-nim lại là Billos. Giờ tôi mới được gặp lại Billos kể từ khi nó còn bé, thật vui mừng làm sao. Có vẻ gần đây thằng bé có nhiều mối nhân duyên tốt..."
Billos nhìn Odeus và không thể kìm hãm lại tâm trạng rối bời. Người cắt đứt với thương đoàn Flynn và sống cuộc sống tầm thường. Người bác được biết đến là người hiền lành. Là người duy nhất lưu lại ấn tượng tốt đẹp trong thời thơ ấu của Billos.
'Dù sao, ông ta là người tốt đối với Billos'
Cale buông tay Odeus và nói với Billos.
"Lên tầng rồi làm ly rượu chứ"
Trên tầng hai có một quầy rượu bé. Cale thông báo cho Odeus.
"Choi Han và Rosalyn sẽ tới ngay thôi, lúc ấy ông có thể cùng họ tâm sự"
"Vâng. Tôi mong sẽ có cơ hội được uống rượu cùng thiếu gia-nim"
Cale cười và nói với Odeus.
"Nhất định sẽ có lần uống cùng nhau"
Cale vỗ vai Billos, người đang đứng với nét mặt phức tạp và cậu định hướng lên tầng hai. Nhưng 10 đứa trẻ chắn trước mặt cậu.
"Thiếu gia-nim. Cảm ơn ngài!"
"Cảm ơn ngài!"
Cale nhìn 10 đứa trẻ và nghĩ.
'Nhức óc thật'
Bầu không khí toát ra từ 10 đứa trẻ cho thấy có vẻ chúng sẽ trở nên mạnh hơn nữa. Dù đã mất đi cha mẹ, anh chị, người thân nhưng 10 đứa trẻ mang đôi mắt sáng và kiên cường, sự thuần khiết và lòng biết ơn của chúng vẫn còn đó.
Và không có đứa trẻ nào quá bé. Đa số đều khoảng từ 10 đến 13 tuổi.
'Có vẻ là cần giáo viên huấn luyện chứ không phải bảo mẫu'
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK