- Trảm Đạo của ta nên cải tiến thế nào?
Chung Nhạc chột dạ hỏi.
- Nhỏ hơn một chút là được.
Bích Nga Ma Hoàng cười.
- Nhỏ một chút?
Chung Nhạc có cảm giác bừng tỉnh, không kìm được cười ha hả, thi triển lại Trảm Đạo. Hai đạo đao quang bay ra quấn vào nhau thành Hắc Bạch Thái Cực Đồ, thu nhỏ lại to bằng đầu ngón tay, nhưng năng lượng chứa bên trong thì khủng khiếp hơn, đao khi ngưng tụ cao độ phụt ra, chém về b!
- Lão thân chỉ đành dùng sức mạnh để phá giải.
Bích Nga Ma Hoàng giơ gậy chống điểm lên Hắc Bạch Thái Cực Đồ, Thái Cực Đồ lập tức tan rã thành hai đạo đao khí bay trở về trong cơ thể Chung Nhạc.
Chung Nhạc mừng rỡ, cúi mình thật sâu, thành khẩn nói:
- Đa tạ chư vị lão ca ca, lão tỷ tỷ đã dạy cho ta.
Thiên Vân Thập Bát Hoàng cùng đáp lễ, nói:
- Chung Vương Gia khách khí rồi.
Chung Nhạc đứng dậy, đột nhiên nhớ tới Long Giao Tiễn của Phong Hiếu Trung. Môn thần thông này bị Canh Vương Gia và Quân Vô Đạo phá giải, nhưng đây là thần thông do Phong Hiếu Trung tạo ra. Phong Hiếu Trung sau khi thành thần chắc chắn đã có cải thiện rồi.
Chỉ là, Phong Hiếu Trung học quá nhiều. Tuy nhiều nhưng hắn nghiên cứu sâu về sự ảo diệu của thần thông, chú trọng chi tiết. Chung Nhạc đã hoàn thiện thần thông của hắn từ lâu, nhưng Chung Nhạc lại không nhiều kiến thức đi sâu, hắn không cải tiến được Long Giao Tiễn.
Thiên Vân Thập Bát Hoàng kiến thức phi phàm, nhất định sẽ có thể khai ngộ được cho hắn!
- Ta còn có một đạo thần thông của sư huynh tạo ra, mong chư vị chỉ điểm!
Chung Nhạc thi triển Long Giao Tiễn, song đao biến thành một long một giao cắt ngang qua. Nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy trên lưỡi kéo là vô số răng cưa, hai lưỡi cưa chính là một long một giao, hình thành chiếc kéo nhỏ hơn, trong kéo nhỏ lại có vô số răng cưa cũng là một long một giao, cũng là kéo nữa, không ngừng thu nhỏ.
Hơn nữa biến hóa cực nhiều, mỗi tầng kéo vì gặp phong cấm khác nhau, đồ đằng khác nhau, đồ đằng văn trên kéo cũng không giống, vô cùng phức tạp.
Đây chính là điểm mà Chung Nhạc không thể đuổi kịp, là điểm cường đại của Phong Hiếu Trung!
Thiên Vân Thập Bát Hoàng thì thầm một lúc, vẫn là Bích Nga Ma Hoàng ra mặt:
- Môn thần thông này nhập vi, có thể khắc phục phần lớn hầu cấp thần thông, nhưng gặp hoàng cấp thì không đủ, dùng nhập vi khắc nhập vi.
Chung Nhạc thi triển lại Long Giao Tiễn tấn công Bích Nga Ma Hoàng. Bích Nga Ma Hoàng từ trong mái tóc bạc rút ra một chiếc cài bạc, nhanh chóng thu nhỏ lại thành ngân trâm đón Long Giao Tiễn.
Chung Nhạc lập tức cảm nhận được ngân châm chui vào trong Long Giao Tiễn, tìm thấy Long Giao Tiễn đồ đằng văn mảnh nhất rồi đâm qua.
Ngân trâm bay qua bay lại, nhát mắt đã phá hết đồ đằng văn nhỏ nhất cấu thành Long Giao Tiễn. Long Giao Tiễn của Chung Nhạc lập tức bị phá giải, biến thành hai đạo đao quang bay trở lại.
- Đao của vương gia đi theo con đường đại khí hùng hồn, càng lớn thì càng lợi hại. Còn Long Giao Tiễn thì tinh tế hơn, càng nhỏ càng lợi hại.
Bích Nga Ma Hoàng nói:
- Vì thế, muốn hoàn thiện môn thần thông này chỉ có cách bắt đầu từ sự nhập vi. Bọn ta không hiểu đồ đằng văn của nó, khó có thể hoàn thiện. Nhưng vương giả học thần thông của hắn có lẽ có thể suy diễn ra nhiều đồ đằng văn nhỏ hơn, tạo thành các tầng Long Giao Tiễn nhỏ hơn, vậy sẽ khó lòng phá giải.
Chung Nhạc suy nghĩ, suy diễn các tầng đồ đằng văn sâu hơn của Long Giao Tiễn, chỉ e sẽ khác với Long Giao Tiễn mà Phong Hiếu Trung cải thiện, nhưng giờ đại chiến đang tới, có thể thử xem sao.
Hắn lại thi triển hai thức thần thông Thần Ma Dịch và Vạn Thần Triều Bái mà hắn sáng tạo ra nhờ Thiên Vân Thập Bát Hoàng chỉ điểm, có ích rất nhiều.
- Long Giao Tiễn của Chung Vương Gia và Trảm Thần Tam Thức vừa rồi, còn cả Thần Ma Dịch và Vạn Thần Triều Bái này, sau khi được bọn ta chỉ điểm, đủ để đọ với hoàng cấp đại thần thông.
Lục Thiên Vương trầm giọng nói:
- Nhưng vương gia phải cẩn thận. Nếu gặp thần thông cấp Tạo Vật Chủ thì những thần thông này của vương gia sẽ không chống đỡ được đâu.
Chung Nhạc sắc mặt ngưng trọng, gật đầu vâng, đột nhiên tim khẽ rung lên:
- Có thể nhờ các vị chỉ điểm chút cho luyện khí sĩ Ngục Giới không?
Lục Thiên Vương cười:
- Canh Vương Gia bảo bọn ta theo ngài, bọn ta chính là thuộc hạ của ngài, Chung Vương Gia đã phân phó thì có gì không thể?
- Cuối cùng không phải mình ta bị đả kích rồi, giờ tới lượt Quân Vô Đạo, Dư Bá Xuyên bọn họ rồi!
Chung Nhạc tinh thần truyền âm gọi Bệ, Ngạn, Quân Vô Đạo, Dư Bá Xuyên bọn họ tới. Tám vị cường giả tới chỗ hắn, Chung Nhạc nói rõ lý do:
- Thiên Vân Thập Bát Hoàng kiến thức phi phàm, ta đã nhận được không ít khai mở, vì thế muốn các vị mài đao trước khi lâm trận một chút.
Mọi người nhíu mày, đột nhiên Thúc Dạ lắc đầu:
- Bảo ta thi triển thần thông trước mặt họ? Như vậy không phải thần thông của ta sẽ không có chút bí mật nào nữa hay sao? Tha thứ cho ta không thể đồng ý, cho dù ta đồng ý thì sư tôn Thượng Thiên Vương cũng sẽ không cho phép. Cáo từ!
Nói rồi hắn quay người bỏ đi.
Chung Nhạc khẽ lắc đầu, nhìn sang mấy người Quân Vô Đạo:
- Mọi người nghĩ sao?
Quân Vô Đạo còn chưa nói thì Lịch Thiên Hành cười:
- Tuy ta có sư tôn nhưng ta thần thông có tiếng của ta đều là do ta tự tạo, cũng muốn xem xem có bao nhiêu sơ hở.
Bệ và Ngạn nhìn nhau, cười:
- Bọn ta cũng muốn được chỉ điểm, chỉ là sợ các ngươi không chỉ điểm được.
Lục Thiên Vương nhíu mày:
- Hai vị là?
- Ta là Bệ, hắn là Ngạn.
Bệ cười.
Lục Thiên Vương và mười bảy vị Thần Hoàng Ma Hoàng còn lại sắc mặt hơi biến đổi, thi lễ:
- Thì ra là hai vị tiền bối, vãn bội có lễ! Bản lĩnh của hai vị tiền bối thì đúng là bọn ta không thể chỉ điểm nổi.
Bệ Ngạn đáp lễ, nói:
- Khách khí rồi, kiếp trước là kiếp trước, kiếp này là kiếp này, không cần đa lễ!
Mọi người nhìn hai huynh đệ họ đều kinh ngạc, nhưng Chung Nhạc biết tại sao Thiên Vân Thập Bát Hoàng lại khách khí như vậy. Hắn từng thấy chín mươi tám thế thân của Bệ Ngạn huynh đệ, đều là Thần Hoàng, với Thiên Vân Thập Bát Hoàng họ đúng là tiền bối!
Thần thông mà chín mươi chín kiếp Bệ và Ngạn nghiên cứu ra, uy lực cường đại, hoàn hảo, không cần nghĩ cũng biết ở mức độ nào!
Quân Vô Đạo nhìn Chung Nhạc, nghĩ bụng:
- Hắn truyền cho ta hai đạo thần thông, rất phóng khoáng. Nếu ta không dám thi triển thần thông thì không phải thua kém hắn hay sao? Còn bị hắn cười cho.
Nàng liền tiến lên một bước, cười:
- Mong hai vị tiền bối chỉ điểm.
Dư Bá Xuyên cũng tiến lên trước, cười:
- Thiên Vân Thập Bát Hoàng nghĩ bạc vân thiên, ta trước nay vẫn luôn khâm phục, được chư vị tinè bối chỉ điểm, đó là phúc phận của Bá Xuyên.
Chung Nhạc nhìn sang hai vị luyện khí sĩ còn lại, họ một người là Dạ Chính Minh, một người là Thần Kỳ, cũng thuộc Ngục Giới thập cường, tu vi thực lực thấp hơn bọn Chung Nhạc một hai phần.
Dạ Chính Minh có vẻ xin lỗi nói:
- Chung Tà Thần, tuyệt học ân sư ta truyền thụ ta không dám để lộ ra, cáo từ!
Chung Nhạc cũng không miễn cưỡng, mắt tiễn hai người họ, cười nói:
- Mỗi người đều có chí hướng riêng. Nếu vậy thì mời Lịch huynh thỉnh giáo các vị lão ca ca lão tỷ tỷ trước. Bọn ta lui ra trước.
Mọi người cùng ra khỏi cung điện.
Lịch Thiên Hành cúi người thi lễ rồi thi triển thần thông. Thiên Vân Thập Bát Hoàng chỉ ra hơn tám trăm nhược điểm. Chiêu thứ hai lại chỉ ra được hơn tám trăm nhược điểm nữa.
Lịch Thiên Hành bị đả kích nặng nề, không phục nói:
- Thần thông của Chung Tà Thần thì có bao nhiêu nhược điểm?
Lục Thiên Vương nói:
- Chiêu đầu tiên của hắn có một nghìn một trăm hai mươi tư nhược điểm.
Lịch Thiên Hành thở phào, cười:
- Chiêu thứ hai thì sao?
- Chiêu thứ hai chỉ có một.
Lục Thiên Vương nói.
Lịch Thiên Hành trố mắt, chỉ có một nhược điểm?
- Chiêu thứ ba của hắn cũng chỉ có một nhược điểm.
Lục Thiên Vương nói tiếp.
Lịch Thiên Hành hít một hơi sâu, vẻ mặt ngưng trọng:
- Lại!
Một lúc lâu sau, trong điện vang lên tiếng của Lục Thiên Vương:
- Người tiếp theo!
Quân Vô Đạo tiến vào điện thì thấy Lịch Thiên Hành toàn thân dẫm mồ hôi, thất hồn lạc phách ngồi đó, dường như vẫn chưa tỉnh lại, rõ ràng là bị đả kích không nhẹ.
- Ngươi yên tâm, hắn chỉ muốn yên tĩnh.
Bích Nga Ma Hoàng cười:
- Lão thân cũng không biết “yên tĩnh” là ai, có thể là nữ tử hắn đem lòng yêu mến. Lịch tiểu hữu, ngươi điều chỉnh lại tư duy, bù đắp lại những thiếu sót cũng cần thời gian. Đợi ngươi có tự tin rồi chúng ta tiếp tục.
Lịch Thiên Hành thẫn thở đứng dậy, chân thấp chân cao đi ra khỏi đại điện, Dư Bá Xuyên vội chạy lại, nói nhỏ:
- Lịch sư huynh, thế nào?
Lịch Thiên Hành hồn lìa khỏi xác nói:
- Đừng làm phiền ta, ta muốn yên tĩnh…
Nói rồi loạng choạng đi mất.
Dư Bá Xuyên ngạc nhiên.
Lại một lúc lâu sau, Quân Vô Đạo thất hồn lạc phách đi ra khỏi đại điện, mồ hôi thẫm đẫm người, Dư Bá Xuyên vội tiến lại:
- Vô Đạo sư tỷ, trong đó thế nào? Có thu hoạch gì không?
- Ta muốn yên tĩnh…
Quân Vô Đạo mắt nhìn trân trân về phía trước, giống như đi trên mây lả lướt rời đi.
- “Yên tĩnh” là ai vậy?
Dư Bá Xuyên khó hiểu.
- Người tiếp theo!
Bên trong vọng ra tiếng của Lục Thiên Vương.
Dư Bá Xuyên định thần tiến vào, đón hắn là Bích Nga Ma Hoàng hỏi thẳng:
- Ngươi cũng biết “yên tĩnh” à?
Dư Bá Xuyên gãi đầu:
- Ta không quen, nàng ấy là ai?
- Lát nữa ngươi sẽ biết thôi.
Mười tám vị lão giả đồng thanh.
Một lúc lâu sau, Dư Bá Xuyên thẫn thờ đi ra, một mình yên tĩnh rời đi.
- Chung vương gia, còn luyện khí sĩ nào khác không?
Mấy người Lục Thiên Vương thấy hứng thú hỏi.
Chung Nhạc mắt sáng lên, cười:
- Còn, còn nữa. Bạch huynh, Bạch huynh, vận may của ngươi tới rồi. Đại Sư Tử, Lão Thụ, Tam Ông, Tam Thọ, các ngươi cũng lại đây!
Không lâu sau Bạch Thương Hải, Sư Bất Dịch, Lục Đạo Lão Nhân, Hồ Tam Ông và Ma Tam Thọ cùng tới. Chung Nhạc đưa họ vào trong, cười:
- Có lợi cho các ngươi đấy.
- Ủa, kỳ lạ, lại có hao luyện khí sĩ tu đạo khác.
Lục Thiên Vương chun mũi, sắc mặt hơi biến đổi:
- Vị bằng hữu tu đạo đây, ngươi phải cẩn thận, quả tử của ngươi e là sẽ gây tai họa cho ngươi. Mùi hương lạ này không qua được mũi của ta, có lẽ cũng không qua được mũi của các Thần Hoàng tương tự ta. Những người khác nếu ngửi được mùi của ngươi thì chắc chắn sẽ bắt ngươi loại bỏ lí trí để trồng.
Lục Đạo Lão Nhân căng thẳng, cúi người cảm ơn.
- Dị loại tu đạo thì bọn ta không chỉ điểm được. Các ngươi lui đi. Ừm, còn có một luồng âm khí, chú oán chi niệm, lẽ nào là Chú Linh Thể?
Sắc mặt Lục Thiên Vương lại thay đổi:
- Chú Linh Thể vô cùng đáng sợ, cũng may tu vi của ngươi không mạnh, nếu không mấy lão già bọn ta đã gặp tai họa rồi. Ngươi là Chú Linh Thể, bọn ta không chỉ điểm được, nhưng ta biết một tiểu hữu Chú Linh Thể, có thể giới thiệu cho ngươi.
Bạch Thương Hải mừng rỡ:
- Thế gian vẫn có Chú Linh Thể khác sao? Hắn đang ở đâu?
Lục Thiên Vương lắc đầu:
- Bọn ta đi theo Chung Vương Gia, ngài sắp tham gia đại tỷ thí, bọn ta không thể rời khỏi vị trí. Đợi khi cứu được Canh Vương Gia ta sẽ đưa ngươi đi tìm nàng ấy. Ngươi cũng lui ra ngoài đi, hai vị còn lại ở lại.
Chung Nhạc đưa Bạch Thương Hải, Lục Đạo Lão Nhân và Hồ Tam Ông ra ngoài, chỉ còn lại Sư Bất Dịch và Ma Tam Thọ, không lâu sau Hồ Tam Ông và Ma Tam Thọ cũng thất hồn lạc phách đi ra rồi bế quan.
Mấy người Dư Bá Xuyên, Lịch Thiên Hành không có phương pháp suy diễn thượng thừa, còn Quân Vô Đạo là Thiên Lăng thần tộc, có pháp môn tổ truyền, tuy không tinh diệu như của Chung Nhạc nhưng cũng không phải tầm thường. Vì thế nàng là người đầu tiên trở lai, nhờ Thiên Vân Thập Bát Hoàng chỉ điểm tiếp.
Không lâu sau nàng lại bị đả kích nặng nề, thất hồn lạc phách rời đi.
Người thứ hai tới là Dư Bá Xuyên, một lần nữa thỉnh giáo xong cũng bị đả kích nặng nề.
Hơn mười ngày sau, Dư Bá Xuyên, Lịch Thiên Hành và Quân Vô Đạo đều thực lực tăng mạnh, hơn hẳn nhiều năm khổ tu trước kia, thần thông càng ngày càng tinh thâm, sơ hở ngày một ít.
Dù sao Thiên Vân Thập Bát Hoàng cũng là mười tám vị Thần Hoàng, Lục Thiên Vương còn gần với Tạo Vật Chủ, họ dùng kiến thức của mình chỉ điểm cho họ, muốn không có thu hoạch cũng khó!
Cuối cùng, hôm nay trời đất chấn động, trời giáng hồng quang, vô số những chiếc thuyền lớn xuyên qua không gian, chúng dài tới mấy trăm dặm sừng sững như những vị Thần Ma, còn có tường vân bay xuống, phượng bay lượn thêu hoa may mắn.
Trên các đám tường vân là những vị cường giả cao lớn hùng vĩ từ bốn phương tám hướng tề tựu. Đứng thành hai hàng dài chờ đón các vị Thần Hoàng, Ma Hoàng, Thiên Vương, Giới Chủ.
Giới Đế giáng lâm!
Đại tỷ thí của luyện khí sĩ Uy Thần Lục Đạo Giới cuối cùng cũng bắt đầu!
Chung Nhạc chột dạ hỏi.
- Nhỏ hơn một chút là được.
Bích Nga Ma Hoàng cười.
- Nhỏ một chút?
Chung Nhạc có cảm giác bừng tỉnh, không kìm được cười ha hả, thi triển lại Trảm Đạo. Hai đạo đao quang bay ra quấn vào nhau thành Hắc Bạch Thái Cực Đồ, thu nhỏ lại to bằng đầu ngón tay, nhưng năng lượng chứa bên trong thì khủng khiếp hơn, đao khi ngưng tụ cao độ phụt ra, chém về b!
- Lão thân chỉ đành dùng sức mạnh để phá giải.
Bích Nga Ma Hoàng giơ gậy chống điểm lên Hắc Bạch Thái Cực Đồ, Thái Cực Đồ lập tức tan rã thành hai đạo đao khí bay trở về trong cơ thể Chung Nhạc.
Chung Nhạc mừng rỡ, cúi mình thật sâu, thành khẩn nói:
- Đa tạ chư vị lão ca ca, lão tỷ tỷ đã dạy cho ta.
Thiên Vân Thập Bát Hoàng cùng đáp lễ, nói:
- Chung Vương Gia khách khí rồi.
Chung Nhạc đứng dậy, đột nhiên nhớ tới Long Giao Tiễn của Phong Hiếu Trung. Môn thần thông này bị Canh Vương Gia và Quân Vô Đạo phá giải, nhưng đây là thần thông do Phong Hiếu Trung tạo ra. Phong Hiếu Trung sau khi thành thần chắc chắn đã có cải thiện rồi.
Chỉ là, Phong Hiếu Trung học quá nhiều. Tuy nhiều nhưng hắn nghiên cứu sâu về sự ảo diệu của thần thông, chú trọng chi tiết. Chung Nhạc đã hoàn thiện thần thông của hắn từ lâu, nhưng Chung Nhạc lại không nhiều kiến thức đi sâu, hắn không cải tiến được Long Giao Tiễn.
Thiên Vân Thập Bát Hoàng kiến thức phi phàm, nhất định sẽ có thể khai ngộ được cho hắn!
- Ta còn có một đạo thần thông của sư huynh tạo ra, mong chư vị chỉ điểm!
Chung Nhạc thi triển Long Giao Tiễn, song đao biến thành một long một giao cắt ngang qua. Nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy trên lưỡi kéo là vô số răng cưa, hai lưỡi cưa chính là một long một giao, hình thành chiếc kéo nhỏ hơn, trong kéo nhỏ lại có vô số răng cưa cũng là một long một giao, cũng là kéo nữa, không ngừng thu nhỏ.
Hơn nữa biến hóa cực nhiều, mỗi tầng kéo vì gặp phong cấm khác nhau, đồ đằng khác nhau, đồ đằng văn trên kéo cũng không giống, vô cùng phức tạp.
Đây chính là điểm mà Chung Nhạc không thể đuổi kịp, là điểm cường đại của Phong Hiếu Trung!
Thiên Vân Thập Bát Hoàng thì thầm một lúc, vẫn là Bích Nga Ma Hoàng ra mặt:
- Môn thần thông này nhập vi, có thể khắc phục phần lớn hầu cấp thần thông, nhưng gặp hoàng cấp thì không đủ, dùng nhập vi khắc nhập vi.
Chung Nhạc thi triển lại Long Giao Tiễn tấn công Bích Nga Ma Hoàng. Bích Nga Ma Hoàng từ trong mái tóc bạc rút ra một chiếc cài bạc, nhanh chóng thu nhỏ lại thành ngân trâm đón Long Giao Tiễn.
Chung Nhạc lập tức cảm nhận được ngân châm chui vào trong Long Giao Tiễn, tìm thấy Long Giao Tiễn đồ đằng văn mảnh nhất rồi đâm qua.
Ngân trâm bay qua bay lại, nhát mắt đã phá hết đồ đằng văn nhỏ nhất cấu thành Long Giao Tiễn. Long Giao Tiễn của Chung Nhạc lập tức bị phá giải, biến thành hai đạo đao quang bay trở lại.
- Đao của vương gia đi theo con đường đại khí hùng hồn, càng lớn thì càng lợi hại. Còn Long Giao Tiễn thì tinh tế hơn, càng nhỏ càng lợi hại.
Bích Nga Ma Hoàng nói:
- Vì thế, muốn hoàn thiện môn thần thông này chỉ có cách bắt đầu từ sự nhập vi. Bọn ta không hiểu đồ đằng văn của nó, khó có thể hoàn thiện. Nhưng vương giả học thần thông của hắn có lẽ có thể suy diễn ra nhiều đồ đằng văn nhỏ hơn, tạo thành các tầng Long Giao Tiễn nhỏ hơn, vậy sẽ khó lòng phá giải.
Chung Nhạc suy nghĩ, suy diễn các tầng đồ đằng văn sâu hơn của Long Giao Tiễn, chỉ e sẽ khác với Long Giao Tiễn mà Phong Hiếu Trung cải thiện, nhưng giờ đại chiến đang tới, có thể thử xem sao.
Hắn lại thi triển hai thức thần thông Thần Ma Dịch và Vạn Thần Triều Bái mà hắn sáng tạo ra nhờ Thiên Vân Thập Bát Hoàng chỉ điểm, có ích rất nhiều.
- Long Giao Tiễn của Chung Vương Gia và Trảm Thần Tam Thức vừa rồi, còn cả Thần Ma Dịch và Vạn Thần Triều Bái này, sau khi được bọn ta chỉ điểm, đủ để đọ với hoàng cấp đại thần thông.
Lục Thiên Vương trầm giọng nói:
- Nhưng vương gia phải cẩn thận. Nếu gặp thần thông cấp Tạo Vật Chủ thì những thần thông này của vương gia sẽ không chống đỡ được đâu.
Chung Nhạc sắc mặt ngưng trọng, gật đầu vâng, đột nhiên tim khẽ rung lên:
- Có thể nhờ các vị chỉ điểm chút cho luyện khí sĩ Ngục Giới không?
Lục Thiên Vương cười:
- Canh Vương Gia bảo bọn ta theo ngài, bọn ta chính là thuộc hạ của ngài, Chung Vương Gia đã phân phó thì có gì không thể?
- Cuối cùng không phải mình ta bị đả kích rồi, giờ tới lượt Quân Vô Đạo, Dư Bá Xuyên bọn họ rồi!
Chung Nhạc tinh thần truyền âm gọi Bệ, Ngạn, Quân Vô Đạo, Dư Bá Xuyên bọn họ tới. Tám vị cường giả tới chỗ hắn, Chung Nhạc nói rõ lý do:
- Thiên Vân Thập Bát Hoàng kiến thức phi phàm, ta đã nhận được không ít khai mở, vì thế muốn các vị mài đao trước khi lâm trận một chút.
Mọi người nhíu mày, đột nhiên Thúc Dạ lắc đầu:
- Bảo ta thi triển thần thông trước mặt họ? Như vậy không phải thần thông của ta sẽ không có chút bí mật nào nữa hay sao? Tha thứ cho ta không thể đồng ý, cho dù ta đồng ý thì sư tôn Thượng Thiên Vương cũng sẽ không cho phép. Cáo từ!
Nói rồi hắn quay người bỏ đi.
Chung Nhạc khẽ lắc đầu, nhìn sang mấy người Quân Vô Đạo:
- Mọi người nghĩ sao?
Quân Vô Đạo còn chưa nói thì Lịch Thiên Hành cười:
- Tuy ta có sư tôn nhưng ta thần thông có tiếng của ta đều là do ta tự tạo, cũng muốn xem xem có bao nhiêu sơ hở.
Bệ và Ngạn nhìn nhau, cười:
- Bọn ta cũng muốn được chỉ điểm, chỉ là sợ các ngươi không chỉ điểm được.
Lục Thiên Vương nhíu mày:
- Hai vị là?
- Ta là Bệ, hắn là Ngạn.
Bệ cười.
Lục Thiên Vương và mười bảy vị Thần Hoàng Ma Hoàng còn lại sắc mặt hơi biến đổi, thi lễ:
- Thì ra là hai vị tiền bối, vãn bội có lễ! Bản lĩnh của hai vị tiền bối thì đúng là bọn ta không thể chỉ điểm nổi.
Bệ Ngạn đáp lễ, nói:
- Khách khí rồi, kiếp trước là kiếp trước, kiếp này là kiếp này, không cần đa lễ!
Mọi người nhìn hai huynh đệ họ đều kinh ngạc, nhưng Chung Nhạc biết tại sao Thiên Vân Thập Bát Hoàng lại khách khí như vậy. Hắn từng thấy chín mươi tám thế thân của Bệ Ngạn huynh đệ, đều là Thần Hoàng, với Thiên Vân Thập Bát Hoàng họ đúng là tiền bối!
Thần thông mà chín mươi chín kiếp Bệ và Ngạn nghiên cứu ra, uy lực cường đại, hoàn hảo, không cần nghĩ cũng biết ở mức độ nào!
Quân Vô Đạo nhìn Chung Nhạc, nghĩ bụng:
- Hắn truyền cho ta hai đạo thần thông, rất phóng khoáng. Nếu ta không dám thi triển thần thông thì không phải thua kém hắn hay sao? Còn bị hắn cười cho.
Nàng liền tiến lên một bước, cười:
- Mong hai vị tiền bối chỉ điểm.
Dư Bá Xuyên cũng tiến lên trước, cười:
- Thiên Vân Thập Bát Hoàng nghĩ bạc vân thiên, ta trước nay vẫn luôn khâm phục, được chư vị tinè bối chỉ điểm, đó là phúc phận của Bá Xuyên.
Chung Nhạc nhìn sang hai vị luyện khí sĩ còn lại, họ một người là Dạ Chính Minh, một người là Thần Kỳ, cũng thuộc Ngục Giới thập cường, tu vi thực lực thấp hơn bọn Chung Nhạc một hai phần.
Dạ Chính Minh có vẻ xin lỗi nói:
- Chung Tà Thần, tuyệt học ân sư ta truyền thụ ta không dám để lộ ra, cáo từ!
Chung Nhạc cũng không miễn cưỡng, mắt tiễn hai người họ, cười nói:
- Mỗi người đều có chí hướng riêng. Nếu vậy thì mời Lịch huynh thỉnh giáo các vị lão ca ca lão tỷ tỷ trước. Bọn ta lui ra trước.
Mọi người cùng ra khỏi cung điện.
Lịch Thiên Hành cúi người thi lễ rồi thi triển thần thông. Thiên Vân Thập Bát Hoàng chỉ ra hơn tám trăm nhược điểm. Chiêu thứ hai lại chỉ ra được hơn tám trăm nhược điểm nữa.
Lịch Thiên Hành bị đả kích nặng nề, không phục nói:
- Thần thông của Chung Tà Thần thì có bao nhiêu nhược điểm?
Lục Thiên Vương nói:
- Chiêu đầu tiên của hắn có một nghìn một trăm hai mươi tư nhược điểm.
Lịch Thiên Hành thở phào, cười:
- Chiêu thứ hai thì sao?
- Chiêu thứ hai chỉ có một.
Lục Thiên Vương nói.
Lịch Thiên Hành trố mắt, chỉ có một nhược điểm?
- Chiêu thứ ba của hắn cũng chỉ có một nhược điểm.
Lục Thiên Vương nói tiếp.
Lịch Thiên Hành hít một hơi sâu, vẻ mặt ngưng trọng:
- Lại!
Một lúc lâu sau, trong điện vang lên tiếng của Lục Thiên Vương:
- Người tiếp theo!
Quân Vô Đạo tiến vào điện thì thấy Lịch Thiên Hành toàn thân dẫm mồ hôi, thất hồn lạc phách ngồi đó, dường như vẫn chưa tỉnh lại, rõ ràng là bị đả kích không nhẹ.
- Ngươi yên tâm, hắn chỉ muốn yên tĩnh.
Bích Nga Ma Hoàng cười:
- Lão thân cũng không biết “yên tĩnh” là ai, có thể là nữ tử hắn đem lòng yêu mến. Lịch tiểu hữu, ngươi điều chỉnh lại tư duy, bù đắp lại những thiếu sót cũng cần thời gian. Đợi ngươi có tự tin rồi chúng ta tiếp tục.
Lịch Thiên Hành thẫn thở đứng dậy, chân thấp chân cao đi ra khỏi đại điện, Dư Bá Xuyên vội chạy lại, nói nhỏ:
- Lịch sư huynh, thế nào?
Lịch Thiên Hành hồn lìa khỏi xác nói:
- Đừng làm phiền ta, ta muốn yên tĩnh…
Nói rồi loạng choạng đi mất.
Dư Bá Xuyên ngạc nhiên.
Lại một lúc lâu sau, Quân Vô Đạo thất hồn lạc phách đi ra khỏi đại điện, mồ hôi thẫm đẫm người, Dư Bá Xuyên vội tiến lại:
- Vô Đạo sư tỷ, trong đó thế nào? Có thu hoạch gì không?
- Ta muốn yên tĩnh…
Quân Vô Đạo mắt nhìn trân trân về phía trước, giống như đi trên mây lả lướt rời đi.
- “Yên tĩnh” là ai vậy?
Dư Bá Xuyên khó hiểu.
- Người tiếp theo!
Bên trong vọng ra tiếng của Lục Thiên Vương.
Dư Bá Xuyên định thần tiến vào, đón hắn là Bích Nga Ma Hoàng hỏi thẳng:
- Ngươi cũng biết “yên tĩnh” à?
Dư Bá Xuyên gãi đầu:
- Ta không quen, nàng ấy là ai?
- Lát nữa ngươi sẽ biết thôi.
Mười tám vị lão giả đồng thanh.
Một lúc lâu sau, Dư Bá Xuyên thẫn thờ đi ra, một mình yên tĩnh rời đi.
- Chung vương gia, còn luyện khí sĩ nào khác không?
Mấy người Lục Thiên Vương thấy hứng thú hỏi.
Chung Nhạc mắt sáng lên, cười:
- Còn, còn nữa. Bạch huynh, Bạch huynh, vận may của ngươi tới rồi. Đại Sư Tử, Lão Thụ, Tam Ông, Tam Thọ, các ngươi cũng lại đây!
Không lâu sau Bạch Thương Hải, Sư Bất Dịch, Lục Đạo Lão Nhân, Hồ Tam Ông và Ma Tam Thọ cùng tới. Chung Nhạc đưa họ vào trong, cười:
- Có lợi cho các ngươi đấy.
- Ủa, kỳ lạ, lại có hao luyện khí sĩ tu đạo khác.
Lục Thiên Vương chun mũi, sắc mặt hơi biến đổi:
- Vị bằng hữu tu đạo đây, ngươi phải cẩn thận, quả tử của ngươi e là sẽ gây tai họa cho ngươi. Mùi hương lạ này không qua được mũi của ta, có lẽ cũng không qua được mũi của các Thần Hoàng tương tự ta. Những người khác nếu ngửi được mùi của ngươi thì chắc chắn sẽ bắt ngươi loại bỏ lí trí để trồng.
Lục Đạo Lão Nhân căng thẳng, cúi người cảm ơn.
- Dị loại tu đạo thì bọn ta không chỉ điểm được. Các ngươi lui đi. Ừm, còn có một luồng âm khí, chú oán chi niệm, lẽ nào là Chú Linh Thể?
Sắc mặt Lục Thiên Vương lại thay đổi:
- Chú Linh Thể vô cùng đáng sợ, cũng may tu vi của ngươi không mạnh, nếu không mấy lão già bọn ta đã gặp tai họa rồi. Ngươi là Chú Linh Thể, bọn ta không chỉ điểm được, nhưng ta biết một tiểu hữu Chú Linh Thể, có thể giới thiệu cho ngươi.
Bạch Thương Hải mừng rỡ:
- Thế gian vẫn có Chú Linh Thể khác sao? Hắn đang ở đâu?
Lục Thiên Vương lắc đầu:
- Bọn ta đi theo Chung Vương Gia, ngài sắp tham gia đại tỷ thí, bọn ta không thể rời khỏi vị trí. Đợi khi cứu được Canh Vương Gia ta sẽ đưa ngươi đi tìm nàng ấy. Ngươi cũng lui ra ngoài đi, hai vị còn lại ở lại.
Chung Nhạc đưa Bạch Thương Hải, Lục Đạo Lão Nhân và Hồ Tam Ông ra ngoài, chỉ còn lại Sư Bất Dịch và Ma Tam Thọ, không lâu sau Hồ Tam Ông và Ma Tam Thọ cũng thất hồn lạc phách đi ra rồi bế quan.
Mấy người Dư Bá Xuyên, Lịch Thiên Hành không có phương pháp suy diễn thượng thừa, còn Quân Vô Đạo là Thiên Lăng thần tộc, có pháp môn tổ truyền, tuy không tinh diệu như của Chung Nhạc nhưng cũng không phải tầm thường. Vì thế nàng là người đầu tiên trở lai, nhờ Thiên Vân Thập Bát Hoàng chỉ điểm tiếp.
Không lâu sau nàng lại bị đả kích nặng nề, thất hồn lạc phách rời đi.
Người thứ hai tới là Dư Bá Xuyên, một lần nữa thỉnh giáo xong cũng bị đả kích nặng nề.
Hơn mười ngày sau, Dư Bá Xuyên, Lịch Thiên Hành và Quân Vô Đạo đều thực lực tăng mạnh, hơn hẳn nhiều năm khổ tu trước kia, thần thông càng ngày càng tinh thâm, sơ hở ngày một ít.
Dù sao Thiên Vân Thập Bát Hoàng cũng là mười tám vị Thần Hoàng, Lục Thiên Vương còn gần với Tạo Vật Chủ, họ dùng kiến thức của mình chỉ điểm cho họ, muốn không có thu hoạch cũng khó!
Cuối cùng, hôm nay trời đất chấn động, trời giáng hồng quang, vô số những chiếc thuyền lớn xuyên qua không gian, chúng dài tới mấy trăm dặm sừng sững như những vị Thần Ma, còn có tường vân bay xuống, phượng bay lượn thêu hoa may mắn.
Trên các đám tường vân là những vị cường giả cao lớn hùng vĩ từ bốn phương tám hướng tề tựu. Đứng thành hai hàng dài chờ đón các vị Thần Hoàng, Ma Hoàng, Thiên Vương, Giới Chủ.
Giới Đế giáng lâm!
Đại tỷ thí của luyện khí sĩ Uy Thần Lục Đạo Giới cuối cùng cũng bắt đầu!