- Nương nương nhà chúng ta nói rằng, không thể để nữ tử tới dụ dỗ lão gia nhà chúng ta, nhất định là phải bắn chết, tránh cho bị lão gia nhà chúng ta bắt giữ, rồi lại xảy ra rắc rối! Các ngươi hãy đổi một nam tử tới khiêu chiến!
Đình Đạo Cực, Đình Đạo Phong và Lâu Chính Sư cực kỳ phẫn nộ, hận không thể lập tức giết vào trong quan.
Một vị Tộc lão vội vàng nói:
- Hắn nói đổi một nam tử, không bằng để cho một Nam Chân Thần ra trận?
Lâu Chính Sư cười lạnh, nói:
- Ngươi đổi một nam nhân, chính là Dịch Quân Vương không thể để nam tử tới dụ dỗ nương nương nhà hắn rồi, cũng nhất định sẽ bắn chết hắn!
Vị Tộc lão kia lúng ta lúng túng nói:
- Hắn sẽ không vô sỉ như vậy chứ?
Lâu Chính Sư cả giận, nói:
- Không tin, ngươi có thể thử xem!
Đình Đạo Cực ra lệnh cho một gã Nam Chân Thần Hoàng Đình thị xuất trận. Cũng không lâu lắm, tọa kỵ của gã Nam Chân Thần kia một mình chạy trốn trở về, mà gã Nam Chân Thần kia thì bị thủ quân trên thành lâu bắn chết.
- Chủ công nhà chúng ta nói rằng, bộ dáng cái tên này quá anh tuấn, lo lắng hắn sẽ dụ dỗ nương nương nhà chúng ta, cho nên nhất định phải bắn chết. Chủ công nói, các ngươi đổi lại một kẻ xấu một chút tới khiêu chiến, hắn sẽ ứng chiến!
Đám người Đình Đạo Cực tức giận không kềm nổi:
- Dịch Quân Vương quả nhiên chính là vô sỉ như vậy!
Lâu Chính Sư cười lạnh, nói:
- Hắn còn có thể vô sỉ hơn gấp trăm lần nữa! Nếu ngươi phái ra một kẻ xấu, hắn lại càng có lý do, nói bộ dáng quá xấu nhất định phải bắn chết, tránh cho ra ngoài hù dọa người khác! Dù sao, hắn cuối cùng cũng sẽ có lý do!
Đình Phong Sầm khom người, nói:
- Các vị thúc bá, không cần lại phái Chân Thần ra khiêu chiến nữa, cứ để ta đích thân đi tới khiêu chiến! Cho dù bọn họ có bắn tên, cũng bắn không chết được ta. Ta dù sao cũng là một Thần Hoàng, chỉ là Thần tiễn của thủ quân, căn bản không làm gì được ta!
Đám người Đình Đạo Cực liếc nhìn nhau một cái, cũng đều yên lặng gật đầu. Lâu Chính Sư nói:
- Ta sẽ gieo vào trong Thức hải của ngươi một đạo thần thông bảo mệnh, nếu Dịch Quân Vương không nói quy củ, đạo thần thông này sẽ có thể bảo vệ tính mạng của ngươi!
Tâm niệm hắn khẽ động, chỉ thấy tinh thần ba động biến thành một dòng Thiên Hà, chui vào trong mi tâm của Đình Phong Sầm. Đình Đạo Cực cũng nói:
- Ta cũng lưu lại trong Thức hải của ngươi một đạo thần thông bảo mệnh!
Dứt lời, hắn cũng thi triển một đạo thần thông, giấu vào trong Thức hải của Đình Phong Sầm. Mấy vị Tộc lão khác cùng với mấy vị Phó Đô đốc Thủy sư Thiên Đình cũng đều thi triển một đạo thần thông, ẩn giấu vào trong Thức hải của Đình Phong Sầm. Bọn họ mỉm cười, nói:
- Làm như vậy, sẽ có thể bảo đảm không còn chút sai sót nào nữa rồi!
Đình Phong Sầm cất bước đi ra ngoài, cười hắc hắc, nói:
- Hiện tại ta có thần thông bảo mệnh của các vị sư bá sư thúc, nếu Dịch Quân Vương không chết, đó chính là thiên lý khó dung rồi! Người đâu! Dẫn tọa kỵ của ta tới đây!
Một con Bạch Tượng thật lớn được dắt tới. Con Bạch Tượng này có ba cái đầu, bộ dáng dị thường hùng võ, cũng là một vị Thần Hoàng.
Đình Phong Sầm cưỡi trên Bạch Tượng, cất bước đi về phía Trấn Thiên Quan, cất cao giọng nói:
- Dịch Quân Vương, ngươi dù sao cũng là Đệ nhất Tương Lai Chư Đế Bảng, dùng Chân Thần tới khiêu chiến ngươi chính là ủy khuất ngươi. Ta chính là Đình Phong Sầm của Hoàng Đình thị, thực lực cấp bậc Thần Hoàng! Ngươi có dám ra đây đánh một trận với ta không? Ta cũng không có mang binh tới đây! Ta và ngươi đường đường chính chính đánh một trận công bằng, sinh tử do mệnh, thành bại tại trời!
Trong Trấn Thiên Quan, Chung Nhạc và chư tướng nghe được đạo thanh âm này. Âm Phó Khang cười lạnh, nói:
- Thần Hoàng đi khiêu chiến Chân Thần, còn nói công bằng? Không bằng để ta vị Đế Quân này tới đánh một trận với vị Thần Hoàng này!
Đình Phong Sầm nghe được đạo thanh âm này, sắc mặt đại biến.
Chung Nhạc nhìn ra bên ngoài, nhất thời ngẩn ra, mỉm cười nói:
- Hóa ra là hắn!
Trong Thức hải của hắn, thanh âm Tân Hỏa vang lên:
- Tên tiểu quỷ này là cái tên đã tu luyện Tam Mục Thiên Đồng Phá Vọng Thiên Kinh của Phục Hy thị kia! Tiểu tử này thật âm hiểm! Hắn hơn phân nửa là muốn dụ ngươi xuất hiện, sau đó dùng Tam Mục Thiên Đồng nửa thùng nước trừng chết ngươi!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Hẳn là như vậy! Vừa rồi đám Chân Thần kia tới khiêu chiến ta, đoán chừng cũng là có ý niệm đồng dạng!
Tân Hỏa nói:
- Tam Mục Thiên Đồng cực kỳ nguy hiểm! Mặc dù hắn tu luyện không được chính tông, nhưng uy lực cũng là không tầm thường!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, hỏi:
- So với ngươi thì thế nào?
- Tự nhiên là còn kém xa ta rất nhiều!
Đốm lửa nhỏ dương dương đắc ý, nói:
- Tam Mục Thiên Đồng Phá Vọng Thiên Kinh của ta là Hy Hạo Đế trực tiếp truyền vào trong não hải của ta, hoàn mỹ vô khuyết. Nếu ta mượn nhục thân của ngươi thi triển Tam Mục Thiên Đồng, chính là tương đương với Hy Hạo Đế cảnh giới Chân Thần thi triển!
Chung Nhạc đứng dậy, mỉm cười nói với đám người Âm Phó Khang:
- Nếu hắn đã muốn khiêu chiến ta, vậy ta sẽ ra gặp hắn một lần!
Trong đại doanh Hoàng Đình thị, trong lòng đám người Đình Đạo Cực, Lâu Chính Sư, Đình Đạo Phong đột nhiên căng thẳng. Chỉ thấy trong Trấn Thiên Quan có hoa cái phiêu động, tinh kỳ bay lượn, đây là dấu hiệu chủ soái xuất động.
- Dịch Quân Vương rốt cuộc đã nhịn không được rồi!
Đình Đạo Cực không nhịn được sự kích động trong lòng, cười hắc hắc, nói:
- Lâu sư huynh, xem ra, lần này con trai ta sẽ lập được đại công rồi!
Tâm tình Lâu Chính Sư cũng kích động không thôi, siết chặt nắm đấm, mỉm cười nói:
- Công lao lần này của Phong Sầm Thái tử, ta tất nhiên sẽ đúng sự thật tấu lên Thiên Đế, ban thưởng trọng hậu! Đạo Cực huynh, lệnh lang có thể nói là đã làm rạng rỡ tổ tông a!
Dưới tán hoa cái phiêu phù, Chung Nhạc leo lên thành lâu Trấn Thiên Quan.
Đình Phong Sầm đại hỉ, mi tâm đột nhiên nứt ra, xuất hiện Thần Nhãn thứ ba. Cùng lúc đó, trên mi tâm Chung Nhạc cũng có một khỏa Thần Nhãn mở ra, cả hai người đều có ba khỏa Thần Nhãn, đều đã luyện ra Tam Muội.
Ba cặp Thần Nhãn đối diện nhau, không trung một mảnh trắng tinh, sáu đạo Thần quang giao thoa lướt qua.
Hai ống tay áo Chung Nhạc chấn động, thật lâu mới bình ổn trở lại.
Mà Bạch Tượng dưới khố Đình Phong Sầm đột nhiên quay người lại, cõng theo Đình Phong Sầm chạy trở về đại doanh Hoàng Đình thị. Đám người Đình Đạo Cực, Lâu Chính Sư vội vàng ra khỏi doanh trại đón tiếp. Chỉ thấy Đình Phong Sầm vẫn như cũ ngồi trên lưng Bạch Tượng, khuôn mặt cực kỳ sống động.
Đình Đạo Cực, Đình Đạo Phong và Lâu Chính Sư cực kỳ phẫn nộ, hận không thể lập tức giết vào trong quan.
Một vị Tộc lão vội vàng nói:
- Hắn nói đổi một nam tử, không bằng để cho một Nam Chân Thần ra trận?
Lâu Chính Sư cười lạnh, nói:
- Ngươi đổi một nam nhân, chính là Dịch Quân Vương không thể để nam tử tới dụ dỗ nương nương nhà hắn rồi, cũng nhất định sẽ bắn chết hắn!
Vị Tộc lão kia lúng ta lúng túng nói:
- Hắn sẽ không vô sỉ như vậy chứ?
Lâu Chính Sư cả giận, nói:
- Không tin, ngươi có thể thử xem!
Đình Đạo Cực ra lệnh cho một gã Nam Chân Thần Hoàng Đình thị xuất trận. Cũng không lâu lắm, tọa kỵ của gã Nam Chân Thần kia một mình chạy trốn trở về, mà gã Nam Chân Thần kia thì bị thủ quân trên thành lâu bắn chết.
- Chủ công nhà chúng ta nói rằng, bộ dáng cái tên này quá anh tuấn, lo lắng hắn sẽ dụ dỗ nương nương nhà chúng ta, cho nên nhất định phải bắn chết. Chủ công nói, các ngươi đổi lại một kẻ xấu một chút tới khiêu chiến, hắn sẽ ứng chiến!
Đám người Đình Đạo Cực tức giận không kềm nổi:
- Dịch Quân Vương quả nhiên chính là vô sỉ như vậy!
Lâu Chính Sư cười lạnh, nói:
- Hắn còn có thể vô sỉ hơn gấp trăm lần nữa! Nếu ngươi phái ra một kẻ xấu, hắn lại càng có lý do, nói bộ dáng quá xấu nhất định phải bắn chết, tránh cho ra ngoài hù dọa người khác! Dù sao, hắn cuối cùng cũng sẽ có lý do!
Đình Phong Sầm khom người, nói:
- Các vị thúc bá, không cần lại phái Chân Thần ra khiêu chiến nữa, cứ để ta đích thân đi tới khiêu chiến! Cho dù bọn họ có bắn tên, cũng bắn không chết được ta. Ta dù sao cũng là một Thần Hoàng, chỉ là Thần tiễn của thủ quân, căn bản không làm gì được ta!
Đám người Đình Đạo Cực liếc nhìn nhau một cái, cũng đều yên lặng gật đầu. Lâu Chính Sư nói:
- Ta sẽ gieo vào trong Thức hải của ngươi một đạo thần thông bảo mệnh, nếu Dịch Quân Vương không nói quy củ, đạo thần thông này sẽ có thể bảo vệ tính mạng của ngươi!
Tâm niệm hắn khẽ động, chỉ thấy tinh thần ba động biến thành một dòng Thiên Hà, chui vào trong mi tâm của Đình Phong Sầm. Đình Đạo Cực cũng nói:
- Ta cũng lưu lại trong Thức hải của ngươi một đạo thần thông bảo mệnh!
Dứt lời, hắn cũng thi triển một đạo thần thông, giấu vào trong Thức hải của Đình Phong Sầm. Mấy vị Tộc lão khác cùng với mấy vị Phó Đô đốc Thủy sư Thiên Đình cũng đều thi triển một đạo thần thông, ẩn giấu vào trong Thức hải của Đình Phong Sầm. Bọn họ mỉm cười, nói:
- Làm như vậy, sẽ có thể bảo đảm không còn chút sai sót nào nữa rồi!
Đình Phong Sầm cất bước đi ra ngoài, cười hắc hắc, nói:
- Hiện tại ta có thần thông bảo mệnh của các vị sư bá sư thúc, nếu Dịch Quân Vương không chết, đó chính là thiên lý khó dung rồi! Người đâu! Dẫn tọa kỵ của ta tới đây!
Một con Bạch Tượng thật lớn được dắt tới. Con Bạch Tượng này có ba cái đầu, bộ dáng dị thường hùng võ, cũng là một vị Thần Hoàng.
Đình Phong Sầm cưỡi trên Bạch Tượng, cất bước đi về phía Trấn Thiên Quan, cất cao giọng nói:
- Dịch Quân Vương, ngươi dù sao cũng là Đệ nhất Tương Lai Chư Đế Bảng, dùng Chân Thần tới khiêu chiến ngươi chính là ủy khuất ngươi. Ta chính là Đình Phong Sầm của Hoàng Đình thị, thực lực cấp bậc Thần Hoàng! Ngươi có dám ra đây đánh một trận với ta không? Ta cũng không có mang binh tới đây! Ta và ngươi đường đường chính chính đánh một trận công bằng, sinh tử do mệnh, thành bại tại trời!
Trong Trấn Thiên Quan, Chung Nhạc và chư tướng nghe được đạo thanh âm này. Âm Phó Khang cười lạnh, nói:
- Thần Hoàng đi khiêu chiến Chân Thần, còn nói công bằng? Không bằng để ta vị Đế Quân này tới đánh một trận với vị Thần Hoàng này!
Đình Phong Sầm nghe được đạo thanh âm này, sắc mặt đại biến.
Chung Nhạc nhìn ra bên ngoài, nhất thời ngẩn ra, mỉm cười nói:
- Hóa ra là hắn!
Trong Thức hải của hắn, thanh âm Tân Hỏa vang lên:
- Tên tiểu quỷ này là cái tên đã tu luyện Tam Mục Thiên Đồng Phá Vọng Thiên Kinh của Phục Hy thị kia! Tiểu tử này thật âm hiểm! Hắn hơn phân nửa là muốn dụ ngươi xuất hiện, sau đó dùng Tam Mục Thiên Đồng nửa thùng nước trừng chết ngươi!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Hẳn là như vậy! Vừa rồi đám Chân Thần kia tới khiêu chiến ta, đoán chừng cũng là có ý niệm đồng dạng!
Tân Hỏa nói:
- Tam Mục Thiên Đồng cực kỳ nguy hiểm! Mặc dù hắn tu luyện không được chính tông, nhưng uy lực cũng là không tầm thường!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, hỏi:
- So với ngươi thì thế nào?
- Tự nhiên là còn kém xa ta rất nhiều!
Đốm lửa nhỏ dương dương đắc ý, nói:
- Tam Mục Thiên Đồng Phá Vọng Thiên Kinh của ta là Hy Hạo Đế trực tiếp truyền vào trong não hải của ta, hoàn mỹ vô khuyết. Nếu ta mượn nhục thân của ngươi thi triển Tam Mục Thiên Đồng, chính là tương đương với Hy Hạo Đế cảnh giới Chân Thần thi triển!
Chung Nhạc đứng dậy, mỉm cười nói với đám người Âm Phó Khang:
- Nếu hắn đã muốn khiêu chiến ta, vậy ta sẽ ra gặp hắn một lần!
Trong đại doanh Hoàng Đình thị, trong lòng đám người Đình Đạo Cực, Lâu Chính Sư, Đình Đạo Phong đột nhiên căng thẳng. Chỉ thấy trong Trấn Thiên Quan có hoa cái phiêu động, tinh kỳ bay lượn, đây là dấu hiệu chủ soái xuất động.
- Dịch Quân Vương rốt cuộc đã nhịn không được rồi!
Đình Đạo Cực không nhịn được sự kích động trong lòng, cười hắc hắc, nói:
- Lâu sư huynh, xem ra, lần này con trai ta sẽ lập được đại công rồi!
Tâm tình Lâu Chính Sư cũng kích động không thôi, siết chặt nắm đấm, mỉm cười nói:
- Công lao lần này của Phong Sầm Thái tử, ta tất nhiên sẽ đúng sự thật tấu lên Thiên Đế, ban thưởng trọng hậu! Đạo Cực huynh, lệnh lang có thể nói là đã làm rạng rỡ tổ tông a!
Dưới tán hoa cái phiêu phù, Chung Nhạc leo lên thành lâu Trấn Thiên Quan.
Đình Phong Sầm đại hỉ, mi tâm đột nhiên nứt ra, xuất hiện Thần Nhãn thứ ba. Cùng lúc đó, trên mi tâm Chung Nhạc cũng có một khỏa Thần Nhãn mở ra, cả hai người đều có ba khỏa Thần Nhãn, đều đã luyện ra Tam Muội.
Ba cặp Thần Nhãn đối diện nhau, không trung một mảnh trắng tinh, sáu đạo Thần quang giao thoa lướt qua.
Hai ống tay áo Chung Nhạc chấn động, thật lâu mới bình ổn trở lại.
Mà Bạch Tượng dưới khố Đình Phong Sầm đột nhiên quay người lại, cõng theo Đình Phong Sầm chạy trở về đại doanh Hoàng Đình thị. Đám người Đình Đạo Cực, Lâu Chính Sư vội vàng ra khỏi doanh trại đón tiếp. Chỉ thấy Đình Phong Sầm vẫn như cũ ngồi trên lưng Bạch Tượng, khuôn mặt cực kỳ sống động.