- Tiểu hữu, Kim Ô thị ta có chút lỗ mãng rồi! Còn xin tiểu hữu không nên để trong lòng!
Có thể bày bố thần thông Đế cấp trong Thức hải Chung Nhạc, thủ hộ Thức hải và Nguyên thần của hắn, tự nhiên chỉ có thể là tồn tại Đế cấp tự tay thi pháp. Hơn nữa, vị tồn tại Đế cấp của Dịch thị kia tất nhiên là vô cùng xem trọng gã Dịch Phong này, nói không chừng đã xem hắn là truyền nhân, cho nên mới đích thân lưu lại thần thông bảo vệ hắn như vậy. Một lão bà Đế Quân khẽ mỉm cười, nói:
- Dịch Phong tiểu hữu lai lịch cao quý bất phàm, Kim Ô thị ta đã chậm trễ rồi! Tiểu hữu, ngươi bị Hỗn Độn Thần Ngao kéo vào trong Hỗn Độn, đạt được thu hoạch gì vậy?
Ánh mắt đám Kim Ô Đế Quân còn lại nhất thời sáng ngời, nhìn chằm chằm hắn, bộ dáng vô cùng mong đợi. Nhưng Chung Nhạc đã lắc đầu, nói:
- Ta bị Thần Ngao nuốt vào trong bụng, sao có thể nhìn thấy được bốn phía? Ta chỉ nhìn thấy một mảnh hắc ám vô biên, sau đó đã bị Thần Ngao phun ngược trở lại!
Mấy tôn Kim Ô Đế Quân lộ ra thần sắc thất vọng, phất phất tay. Đám cường giả Kim Ô ngập trời kia nhất thời tản đi. Bọn họ cũng không khỏi than thở:
- Lần này cũng là chúng ta chuẩn bị không chu toàn! Thật không dễ dàng mới có Thần Ngao cắn câu, lại để cho nó kéo đứt dây câu chạy thoát, không thể trách Dịch tiểu hữu được. Sơ Phỉ, mấy ngày này ngươi cẩn thận tiếp đãi Dịch tiểu hữu, không được chậm trễ!
Kim Sơ Phỉ vội vàng xưng vâng. Lão Kim Ô Đế Quân kia truyền âm cho hắn, nói:
- Sơ Phỉ, Kim Ô thị ta câu Thần Ngao nhiều năm như vậy, Thần Ngao đối với chúng ta đều là chẳng quan tâm. Hắn vừa xuống liền bị Thần Ngao cắn câu, khẳng định là có bí mật gì. Ngươi tận lực tiếp xúc hắn, cố gắng từ trong miệng hắn lấy ra cái bí mật này!
Trong lòng Kim Sơ Phỉ nhất thời nghiêm nghị.
Bảy tôn Kim Ô Đế Quân nhìn xuống cửa biển phía dưới, chỉ thấy toàn bộ đám Hỗn Độn Thần Ngao đều đã biến mất không còn, thần sắc không khỏi thất lạc, lẩm bẩm:
- Mấy vạn năm cũng không cắn câu, hiện tại lại… Chẳng lẽ thật sự phải đợi thêm mấy vạn năm nữa sao?
Bảy tôn Kim Ô Đế Quân lần lượt rời đi. Kim Sơ Phỉ tiến lên phía trước, mỉm cười với Chung Nhạc, nói:
- Vừa rồi suýt chút nữa dọa ta sợ chết mất a! Dịch huynh, lá gan của ngươi quả thật không nhỏ, không ngờ lại dám dùng chính mình đi câu Thần Ngao. Vạn nhất xuất hiện sơ xuất gì đó, chẳng phải là sẽ chết không có chỗ chôn rồi sao?
Chung Nhạc cũng mỉm cười, nói:
- Ta vừa rồi cũng đã kinh hãi một trận!
Đám người Ma Hạo Tôn, Yêu Tinh Nguyệt nhao nhao tiến lên, chúc mừng Chung Nhạc tìm được đường sống trong chỗ chết. Kim Sơ Phỉ mỉm cười, nói:
- Dịch huynh, ta thấy công pháp Kim Ô của ngươi tựa hồ có chỗ bất đồng với Kim Ô thị ta, nhưng cũng có một phen tinh diệu riêng, chẳng biết có thể giao lưu một chút không?
Chung Nhạc cũng mỉm cười, nói:
- Đây là tự nhiên! Lần này ta tới thăm Kim Ô thị, cũng muốn kiến thức một chút công pháp chính tông của Kim Ô thị. Nếu Sơ Phỉ huynh chịu chỉ giáo, ta vô cùng vinh hạnh a!
Kim Sơ Phỉ bắt đầu luận đạo với hắn, tham thảo đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương, cảm thấy tạo nghệ của Chung Nhạc vô cùng thâm hậu, hoàn toàn viễn siêu chính mình. Chính mình chỉ có thể đối thoại với hắn trong chốc lát, đã á khẩu không trả lời được, nói không ra lời, trong lòng không khỏi hoảng sợ. Hắn thân là Kim Ô thị, lĩnh ngộ đối với đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương có ưu thế mà những chủng tộc khác không thể sánh bằng. Hiện tại không ngờ chỉ mới nói mấy câu đã bại bởi một ngoại tộc.
- Xin Dịch huynh chờ trong chốc lát!
Kim Sơ Phỉ lập tức truyền âm cho đồng tộc. Qua không bao lâu, một tôn Thần Hoàng Kim Ô thị bay tới. Kẻ này thân khoác Kim Vũ Y, vừa đáp xuống đất, ba chân lập tức xếp bằng lại, mỉm cười nói:
- Dịch lão đệ, Sơ Phỉ biện luận đạo pháp với ngươi, không thể địch lại, cho nên mới mời ta tới luận đạo một chút với lão đệ a!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Sư huynh, xin mời!
Hai người liền bắt đầu đàm luận đạo pháp. Nhất thời Đạo âm không ngừng chấn động. Một lúc sau, tôn Kim Ô Thần Hoàng kia á khẩu không trả lời được, nói không ra lời. Kim Sơ Phỉ vội vàng một lần nữa truyền âm cho đồng tộc. Lại có thêm mấy tôn Kim Ô Thần Hoàng nữa từ xa xa bay tới, nhao nhao đáp xuống đất, ngồi xếp bằng xung quanh Chung Nhạc, cùng hắn luận đạo.
Không trung chợt bay lên một vầng đại nhật, đại nhật thuần dương chiếu rọi khắp bốn phía. Vô số văn lộ Đồ đằng tung bay bất định, phù văn biến hóa chớp tắt. Chính là Chung Nhạc đang so đấu luận đạo với những tôn Thần Hoàng này. Đây không phải là so đấu tu vi, mà là so đấu tạo nghệ đạo pháp của mỗi người. Nếu là luận tu vi, đám Thần Hoàng này ai nấy cũng có thể dễ dàng đánh bại Chung Nhạc. Nhưng so đấu tạo nghệ đạo pháp, Chung Nhạc liền đại chiếm thượng phong. Một vầng Thần Dương treo trên cao, trấn áp Chư Hoàng, khiến cho từng vầng từng vầng Thái Dương ảm đạm, Đồ đằng không thể tung bay, phù văn không còn lấp lánh, Thái Dương nhao nhao dập tắt.
Qua không bao lâu, lại có thêm mấy tôn Kim Ô Thần Hoàng nữa bay tới, đáp xuống đất, tham gia vào trận luận đạo này, từng vầng từng vầng Thái Dương mới nhao nhao bay lên, Đồ đằng biến hóa, phù văn chớp tắt. Bất quá, chỉ trong chốc lát, toàn bộ Thái Dương nhao nhao dập tắt, sắc mặt từng tôn từng tôn Kim Ô Thần Hoàng xám ngắt. Trong lòng Kim Sơ Phỉ hoảng sợ, vội vàng truyền âm cho đồng tộc. Chỉ thấy hàng trăm tôn Kim Ô Thần Hoàng nhao nhao bay về phía Điếu Ngao Đài.
Trên Điếu Ngao Đài, mấy trăm tôn Kim Ô Thần Hoàng ngồi xếp bằng xung quanh Chung Nhạc, một vòng lại một vòng, Đạo âm giống như hồng chung đại lữ, không ngừng chấn động. Đại nhật xuất hiện dày đặc trên không trung, Thần quang chiếu rọi bốn phía. Nhưng một nén nhang sau, Đạo âm ngừng trệ, Thái Dương dập tắt.
Đám người Kỷ Vân Phi, Yêu Tinh Nguyệt cực kỳ kinh hãi. Chung Nhạc luận đạo với những Kim Ô Thần Hoàng này, chính là biện đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương của đối phương. Nhưng chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, hắn đã một mình trấn áp Chư Hoàng. Điều này sao có thể chứ?
Chỉ riêng Mục Tô Ca là cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, trong lòng thầm nghĩ:
- Đám Kim Ô thị này mặc dù là Kim Ô trời sinh, nhưng tiên sinh lại càng cao hơn một bậc. Kiếp trước hắn chính là Tiên Thiên Kim Ô sinh ra trong Thái Dương, luận đạo Tiên Thiên Thuần Dương với hắn, làm sao có thể thắng được hắn chứ?
Đột nhiên, từng tôn từng tôn Kim Ô Thần Hoàng đứng dậy lui ra. Chỉ thấy mười tám lão giả Kim Ô già nua cùng nhau đi tới, cười hắc hắc, nói:
- Dịch thị rất cao a! Lại luận đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương với Kim Ô thị ta, hôm nay mấy lão hủ chúng ta tới đây thỉnh giáo một phen!
Trong lòng Chung Nhạc nghiêm nghị, nói:
- Mời!
Đám người Yêu Tinh Nguyệt kinh hãi gần chết:
- Mười tám tôn Tạo Vật Chủ của Kim Ô thị!
Có thể bày bố thần thông Đế cấp trong Thức hải Chung Nhạc, thủ hộ Thức hải và Nguyên thần của hắn, tự nhiên chỉ có thể là tồn tại Đế cấp tự tay thi pháp. Hơn nữa, vị tồn tại Đế cấp của Dịch thị kia tất nhiên là vô cùng xem trọng gã Dịch Phong này, nói không chừng đã xem hắn là truyền nhân, cho nên mới đích thân lưu lại thần thông bảo vệ hắn như vậy. Một lão bà Đế Quân khẽ mỉm cười, nói:
- Dịch Phong tiểu hữu lai lịch cao quý bất phàm, Kim Ô thị ta đã chậm trễ rồi! Tiểu hữu, ngươi bị Hỗn Độn Thần Ngao kéo vào trong Hỗn Độn, đạt được thu hoạch gì vậy?
Ánh mắt đám Kim Ô Đế Quân còn lại nhất thời sáng ngời, nhìn chằm chằm hắn, bộ dáng vô cùng mong đợi. Nhưng Chung Nhạc đã lắc đầu, nói:
- Ta bị Thần Ngao nuốt vào trong bụng, sao có thể nhìn thấy được bốn phía? Ta chỉ nhìn thấy một mảnh hắc ám vô biên, sau đó đã bị Thần Ngao phun ngược trở lại!
Mấy tôn Kim Ô Đế Quân lộ ra thần sắc thất vọng, phất phất tay. Đám cường giả Kim Ô ngập trời kia nhất thời tản đi. Bọn họ cũng không khỏi than thở:
- Lần này cũng là chúng ta chuẩn bị không chu toàn! Thật không dễ dàng mới có Thần Ngao cắn câu, lại để cho nó kéo đứt dây câu chạy thoát, không thể trách Dịch tiểu hữu được. Sơ Phỉ, mấy ngày này ngươi cẩn thận tiếp đãi Dịch tiểu hữu, không được chậm trễ!
Kim Sơ Phỉ vội vàng xưng vâng. Lão Kim Ô Đế Quân kia truyền âm cho hắn, nói:
- Sơ Phỉ, Kim Ô thị ta câu Thần Ngao nhiều năm như vậy, Thần Ngao đối với chúng ta đều là chẳng quan tâm. Hắn vừa xuống liền bị Thần Ngao cắn câu, khẳng định là có bí mật gì. Ngươi tận lực tiếp xúc hắn, cố gắng từ trong miệng hắn lấy ra cái bí mật này!
Trong lòng Kim Sơ Phỉ nhất thời nghiêm nghị.
Bảy tôn Kim Ô Đế Quân nhìn xuống cửa biển phía dưới, chỉ thấy toàn bộ đám Hỗn Độn Thần Ngao đều đã biến mất không còn, thần sắc không khỏi thất lạc, lẩm bẩm:
- Mấy vạn năm cũng không cắn câu, hiện tại lại… Chẳng lẽ thật sự phải đợi thêm mấy vạn năm nữa sao?
Bảy tôn Kim Ô Đế Quân lần lượt rời đi. Kim Sơ Phỉ tiến lên phía trước, mỉm cười với Chung Nhạc, nói:
- Vừa rồi suýt chút nữa dọa ta sợ chết mất a! Dịch huynh, lá gan của ngươi quả thật không nhỏ, không ngờ lại dám dùng chính mình đi câu Thần Ngao. Vạn nhất xuất hiện sơ xuất gì đó, chẳng phải là sẽ chết không có chỗ chôn rồi sao?
Chung Nhạc cũng mỉm cười, nói:
- Ta vừa rồi cũng đã kinh hãi một trận!
Đám người Ma Hạo Tôn, Yêu Tinh Nguyệt nhao nhao tiến lên, chúc mừng Chung Nhạc tìm được đường sống trong chỗ chết. Kim Sơ Phỉ mỉm cười, nói:
- Dịch huynh, ta thấy công pháp Kim Ô của ngươi tựa hồ có chỗ bất đồng với Kim Ô thị ta, nhưng cũng có một phen tinh diệu riêng, chẳng biết có thể giao lưu một chút không?
Chung Nhạc cũng mỉm cười, nói:
- Đây là tự nhiên! Lần này ta tới thăm Kim Ô thị, cũng muốn kiến thức một chút công pháp chính tông của Kim Ô thị. Nếu Sơ Phỉ huynh chịu chỉ giáo, ta vô cùng vinh hạnh a!
Kim Sơ Phỉ bắt đầu luận đạo với hắn, tham thảo đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương, cảm thấy tạo nghệ của Chung Nhạc vô cùng thâm hậu, hoàn toàn viễn siêu chính mình. Chính mình chỉ có thể đối thoại với hắn trong chốc lát, đã á khẩu không trả lời được, nói không ra lời, trong lòng không khỏi hoảng sợ. Hắn thân là Kim Ô thị, lĩnh ngộ đối với đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương có ưu thế mà những chủng tộc khác không thể sánh bằng. Hiện tại không ngờ chỉ mới nói mấy câu đã bại bởi một ngoại tộc.
- Xin Dịch huynh chờ trong chốc lát!
Kim Sơ Phỉ lập tức truyền âm cho đồng tộc. Qua không bao lâu, một tôn Thần Hoàng Kim Ô thị bay tới. Kẻ này thân khoác Kim Vũ Y, vừa đáp xuống đất, ba chân lập tức xếp bằng lại, mỉm cười nói:
- Dịch lão đệ, Sơ Phỉ biện luận đạo pháp với ngươi, không thể địch lại, cho nên mới mời ta tới luận đạo một chút với lão đệ a!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Sư huynh, xin mời!
Hai người liền bắt đầu đàm luận đạo pháp. Nhất thời Đạo âm không ngừng chấn động. Một lúc sau, tôn Kim Ô Thần Hoàng kia á khẩu không trả lời được, nói không ra lời. Kim Sơ Phỉ vội vàng một lần nữa truyền âm cho đồng tộc. Lại có thêm mấy tôn Kim Ô Thần Hoàng nữa từ xa xa bay tới, nhao nhao đáp xuống đất, ngồi xếp bằng xung quanh Chung Nhạc, cùng hắn luận đạo.
Không trung chợt bay lên một vầng đại nhật, đại nhật thuần dương chiếu rọi khắp bốn phía. Vô số văn lộ Đồ đằng tung bay bất định, phù văn biến hóa chớp tắt. Chính là Chung Nhạc đang so đấu luận đạo với những tôn Thần Hoàng này. Đây không phải là so đấu tu vi, mà là so đấu tạo nghệ đạo pháp của mỗi người. Nếu là luận tu vi, đám Thần Hoàng này ai nấy cũng có thể dễ dàng đánh bại Chung Nhạc. Nhưng so đấu tạo nghệ đạo pháp, Chung Nhạc liền đại chiếm thượng phong. Một vầng Thần Dương treo trên cao, trấn áp Chư Hoàng, khiến cho từng vầng từng vầng Thái Dương ảm đạm, Đồ đằng không thể tung bay, phù văn không còn lấp lánh, Thái Dương nhao nhao dập tắt.
Qua không bao lâu, lại có thêm mấy tôn Kim Ô Thần Hoàng nữa bay tới, đáp xuống đất, tham gia vào trận luận đạo này, từng vầng từng vầng Thái Dương mới nhao nhao bay lên, Đồ đằng biến hóa, phù văn chớp tắt. Bất quá, chỉ trong chốc lát, toàn bộ Thái Dương nhao nhao dập tắt, sắc mặt từng tôn từng tôn Kim Ô Thần Hoàng xám ngắt. Trong lòng Kim Sơ Phỉ hoảng sợ, vội vàng truyền âm cho đồng tộc. Chỉ thấy hàng trăm tôn Kim Ô Thần Hoàng nhao nhao bay về phía Điếu Ngao Đài.
Trên Điếu Ngao Đài, mấy trăm tôn Kim Ô Thần Hoàng ngồi xếp bằng xung quanh Chung Nhạc, một vòng lại một vòng, Đạo âm giống như hồng chung đại lữ, không ngừng chấn động. Đại nhật xuất hiện dày đặc trên không trung, Thần quang chiếu rọi bốn phía. Nhưng một nén nhang sau, Đạo âm ngừng trệ, Thái Dương dập tắt.
Đám người Kỷ Vân Phi, Yêu Tinh Nguyệt cực kỳ kinh hãi. Chung Nhạc luận đạo với những Kim Ô Thần Hoàng này, chính là biện đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương của đối phương. Nhưng chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, hắn đã một mình trấn áp Chư Hoàng. Điều này sao có thể chứ?
Chỉ riêng Mục Tô Ca là cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, trong lòng thầm nghĩ:
- Đám Kim Ô thị này mặc dù là Kim Ô trời sinh, nhưng tiên sinh lại càng cao hơn một bậc. Kiếp trước hắn chính là Tiên Thiên Kim Ô sinh ra trong Thái Dương, luận đạo Tiên Thiên Thuần Dương với hắn, làm sao có thể thắng được hắn chứ?
Đột nhiên, từng tôn từng tôn Kim Ô Thần Hoàng đứng dậy lui ra. Chỉ thấy mười tám lão giả Kim Ô già nua cùng nhau đi tới, cười hắc hắc, nói:
- Dịch thị rất cao a! Lại luận đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương với Kim Ô thị ta, hôm nay mấy lão hủ chúng ta tới đây thỉnh giáo một phen!
Trong lòng Chung Nhạc nghiêm nghị, nói:
- Mời!
Đám người Yêu Tinh Nguyệt kinh hãi gần chết:
- Mười tám tôn Tạo Vật Chủ của Kim Ô thị!